Bach Lien đã viết:Từ bấy lâu nay mình phải bận rộn tìm kế sinh nhai cho gia đình nên đã thiếu quan tâm về sự phát triển của Cu Bi nhà mình.
Thời gian gần đây nhờ chị bạn mách giúp trên diễn đàn trẻ tự kỷ mình mới hiểu ra là con mình có nhiều biểu hiện của trẻ tự kỷ. Các phụ huynh chắc có cùng nỗi đau về con mình mang chứng bệnh mà không có thuốc chữa. Nhưng nỗi đau ấy còn được bù đắp khi gia đình các bạn ở thủ đô hay thành phố Hồ Chí Minh. Còn con mình thì phải sinh ra ở tỉnh gần cuối cùng Tổ quóc lại không có cha, mọi gánh nặng dồn lên người mẹ gầy yếu, tuổi lại tương đối cao (mình đến 42 tuổi mới có bé Cu Bi). Vì vậy mà con mình phải chịu lắm nỗi thiệt thòi. Thật tình nhìn con đã 11 tuổi mà ngây ngô không đến trường được, nước mắt mình phải chảy dài. Thời gian cứ trôi không dừng lại để đợi ai. Rồi đây con mình ngày càng lớn, mình càng lo, không biết rồi tương lai con mình sẽ ra sao?
Mình rất mừng vì có diễn đàn Con Của Mẹ. Mình hy vọng "vòng tay của mẹ" sẽ lớn nhanh đến các tỉnh lẻ để con mình được đến trường, được gia nhập cộng đồng gia đình trẻ tự kỷ.
Chào mừng bạn đến với diễm đàm concuame, thế là một người nửa lại khắc khoải vì con, lúc đầu tôi cứ tưởng chỉ có mình tôi là người xa nhất chịu nhiều bất hạnh nhất. Vì mọi thứ đối với tôi gần như khép lại với con tôi và với cả tôi. vì sao ư? Vì các cụm từ chuyên môn, các nhà tâm lý với tôi gần như quá xa lạ, xa lạ từ khoảng cách vật lý đến khoảng cách tin thần. Các phương pháp tiến bộ trên thế giới đối với tôi là một mớ kiến thức vô nghĩa rồi tôi thấy các phụ huynh khác có trình độ hơn hẳn mình, họ có thể trao đổi với các chuyên gia nước ngoài. Thế mà con họ còn chưa tiến triển nhiều, ngay cả các bậc cha mẹ ở trung tâm văn hóa của cả nước mà còn ngậm ngùi vì con. Còn mình ư?.............
Nhưng giờ đây với những gì các chuyên gia hướng dẫn, các phụ huynh đi trước chỉ dạy và động viên, tôi thấy rõ là họ không quay lưng với cha con tôi, với những ước mơ của tôi, và cả của con tôi. Giờ đây con tôi có thể gọi ba, mẹ,....Hiểu được người khác có hài lòng hay không với các hành vi của bé,....
Tôi thật sự cảm thông và chia sẽ cùng bạn. Nhưng hãy vững tin vào con đường phía trước, con đường mà bạn và tôi biết có rất nhiều chông gai cách trở. Hãy làm tất cả vì con với tất cả tấm lòng của một người mẹ(cha), tôi và bạn sẽ có nhiều điều bất ngờ vì sự tiến bộ của con. Hãy mở lòng cùng với chuyên gia với các phụ huynh khác có cùng cảnh ngộ. Chúng ta "Cùng nhau vượt khó" để phần nào bù đắp những bất hạnh của con. Con chúng ta không có bệnh chỉ là có suy nghỉ khác trẻ khác. Chúng ta có nhiệm vụ làm cho con mình hòa nhập ở mức độ mà bé và xã hội chấp nhận.
Tôi rất tâm đắc với cách đặt tên các chuyên mục như: Nhất là địa chỉ web concuame.com "CON CỦA MẸ", "CÙNG NHAU VƯỢT KHÓ" cả biểu tượng của web một bàn tay, một mẫu đất, một chồi non đang hé mở nó gần như chứa đựng tất cả những gì mà chúng ta đang suy tư lo lắng và ước mơ, là động lực để vượt qua. Có thể tôi quá đa cảm , nhưng đó là tất cả tấm lòng của tôi với các chuyên mục này, với các bậc phụ huynh đã từng chia sẽ với tôi.
Có lẽ bạn còn e ngại vì một điều gì đó nên chưa nói rõ tình cảnh hiện nay của bé, bạn hãy mô tả thật chi tiết thì mọi người nhất là chuyên gia(chị Tường Anh và anh Phi) mới có thể giúp bạn.
Nguyện cầu mọi sự an lạc, hạnh phúc, đến với bé và bạn
lemongbao