Mình cũng là một người mẹ có đứa con mắc chứng bệnh tự kỷ. Vì là mẹ, con mình lại không được bình thường như các bạn cùng trang lứa, mình đã tham gia diễn đàn, đọc được rất nhiều kiến thức bổ ích về chứng bệnh của trẻ tự kỷ. Lúc trước mình không dành nhiều thời gian cho con mình, nhờ diễn đàn, mình dành thời gian cho con mình nhiều hơn. Ban đầu cũng rất khó khăn, vì trước giờ mình chỉ biết đi làm, ít dành thời gian cho con.
Mình cũng có một người bạn thân ở Bạc Liêu cũng cùng hoàn cảnh. Bọn mình luôn ước ao một ngày nào đó, tỉnh mình sẽ mở ra một trưởng chuyên biệt dành cho trẻ tự kỷ. Mình sẽ là thành viên đặc biệt quan tâm đến các bé tự kỷ. Mình biết tỉnh mình cũng có rất nhiều người mẹ có cùng tâm sự nhưng họ không biết chia sẻ cùng ai tâm sụ này. Ở tỉnh mình, kiến thức về căn bệnh này còn rất mới lạ, hạn hẹp, nhiều người vẫn chưa định nghĩa được "tự kỷ" là gì. Mọi người thường thay "tự kỷ" bằng những từ mà bất cứ một người mẹ nào cũng không muốn người khác nói con mình - "khùng", "điên"... Ước mơ có 1 trường tự kỷ ở Bạc Liêu có phải là một mơ ước xa vời?