Zen stories

Zen stories

Gửi bàigửi bởi admin » T.Bảy Tháng 9 29, 2018 5:25 pm

Lấy từ trang nội bộ của TT Nhân Văn.

Hôm qua 9/30/2018, bàn việc dạy Giao tế mảng social thinking, một bạn hỏi Thầy: Học tiếng Anh bao giờ đủ. Thầy hỏi bạn đó: Có muốn nghe chuyện Thiền không?

zen-1.jpg
zen-1.jpg (4.75 KiB) Đã xem 2109 lần.


Câu chuyện thứ nhất

Thiền sư đi ngang làng, thấy thôn nữ đang múc nước, bèn ghé vào xin một bát. Thôn nữ dáng điệu mệt mỏi, hỏi Thiền sư.

TCN: Con múc nước vào lu, tháng sau lu lại cạn. Lu chẳng bao giờ đầy nên lòng lại đầy phiền muộn, xin Thiền sư giải thích.
TSP: Con múc nước làm gì?
TCN: Nước mưa. Con giữ lại để pha trà, ngon lắm.
TSP: Con cho ta thử được không?

Thôn nữ đi pha trà, mời Thiền sư. Trà nóng quá, Thiền sư mời thôn nữ ngồi cùng.

TSP: Con ngồi xuống uống với ta. Uống xong rồi chúng ta bàn việc đó.

Hai người ngồi nhấm nháp trà. Thiền sư nói về những cảnh đẹp gặp trên đường đi tìm Kinh, thôn nữ nói về những cảnh đẹp quanh làng, từ con cá ở khe nước trong vào mùa hè cho tới hoa đào rừng vào mùa xuân. Cạn tuần trà, Thiền sư cáo từ. Thôn nữ tiễn ra đầu nhà, bịn rịn chia tay. Thôn nữ chợt nhớ ra.

TCN: Thiền sư vẫn chưa trả lời con vụ múc nước!
TSP: Con múc nước mà lòng nghĩ tới lu đầy rồi vơi nên phiền muộn, không biết bao giờ mới đủ. Con nói múc nước là để pha trà, vậy lúc con pha trà uống, là lúc có đủ đó. Phàm việc gì không có mục tiêu rõ ràng, làm mà nghĩ quá xa về tương lai thì sẽ phiền muộn. Chưa có thì lo không có, có rồi lo mất. Ngày đẹp nhất không phải ngày mai hay hôm qua, mà là hôm nay con ạ.

TSP nói tiếp: Lúc con ngồi uống trà, lòng thanh thản không chút phiền muộn, là do con có “đủ” đó.

Thôn nữ hiểu ra, xin tiễn Thiền sư thêm một đoạn tới đầu làng. Thiền sư nói tiếp.

TSP: Con hỏi vụ học tiếng Anh bao giờ là đủ ư? Ta gửi cho con bài mẫu tiếng Anh về social skills, con phải tra vài chục từ mới hiểu, mới sửa được bài cho phù hợp với học sinh. Thế là đủ đó con. Còn không mục tiêu rõ ràng, vô định, thì học tiếng Anh bao giờ cho đủ? Vì con còn không đinh nghĩa được chữ “đủ” đó mà, như cái lu nước mưa không có đáy vậy. Con đủ tiếng Anh để soạn lại bài đó, dạy cho học sinh của con tiến bộ, thì lòng con sao còn phiền muộn được?

Thôn nữ ngộ ra, lại xin đi theo một quãng. Tới chân núi, thấy nhà đã khuất sau khóm tre gầy, Thôn nữ hỏi tiếp.

TCN: Thiền sư đi thỉnh Kinh gì?
TSP: Ta chẳng thỉnh Kinh gì cả?
TCN: Ơ, Thiền sư nói là đi thỉnh Kinh gì mà?
TSP: Ta đi đường gặp ít nhiều trải nghiệm, thấy được tí, học được chút, ngồi uống trà kể lại cho con. Con cũng kể lại, dạy lại cho ta học được nhiều điều hôm nay. Đó chẳng phải là Kinh sao? Ngôn ngữ có giới hạn, chỉ có con người mới là Kinh được con ạ.

Hai người lại rảo bước… Thôn nữ im lặng, quay đầu nhìn lại, thấy làng mình đã khuất sau núi, bèn thưa: “Thưa Thiền sư, con muốn đi theo Thiền sư, cùng nói Kinh ạ”.

TSP mỉm cười: Chẳng phải con đang đi theo nãy giờ sao?

Hai Thầy trò lại rảo bước đàm đạo. Từ đó không ai thấy thôn nữ trong làng nữa.
admin
Site Admin
 
Bài viết: 1410
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 12 13, 2008 11:22 am

Hàng ma phục tà

Gửi bàigửi bởi admin » T.Hai Tháng 10 01, 2018 11:58 am

Câu chuyện thứ ba

Lực giáo đầu làm gia sư trong Cấm thành, chủ trương dùng Pháp trị. Phàm môn sinh trong nhà có hành vi, Lực giáo đầu nọc ra đánh hoặc chửi mắng, ai cũng sợ hãi, vào giờ học là im phăng phắc. Về già, Lực giáo đầu nhận dạy trẻ có khó khăn đặc biệt, lấy đó làm thú tiêu khiển, kiếm sống qua ngày.

Một hôm Lực giáo đầu dạy một cậu bé dùng đũa gắp hạt đậu. Cậu bé tay run, làm đậu rơi vương vãi khắp phòng. Lực giáo đầu giật cây đũa, đánh vào đầu cậu bé la rằng: Ngươi đã lớn tồng ngồng rồi, cầm đôi đũa không gắp được hạt đậu, sau này sao sống tự lập được?

Bất chợt Lực giáo đầu nghe lành lạnh sau lưng. Quay đầu lại thì thấy trên bàn thờ có di ảnh một bà cụ, mắt nhìn mình chăm chăm. Lực giáo đầu đứng đâu trong phòng, ngước lên cũng thấy bà cụ nhìn theo mình y như Mona Lisa ở Bảo tàng viện Louvre vậy.

Tối đó canh ba, Lực giáo đầu vừa chợp mắt thì bà cụ xõa tóc đứng ngay đầu giường, kể lại vanh vách những lần Lực giáo đầu quát mắng, đánh đập cháu bà. Đêm sau cũng vậy, mà đêm tới cũng thế. Bà cụ luôn hiện ra, mặc cho bao nhiêu bùa ngải Lực giáo đầu mua về dán quanh giường. Một tháng sau, Lực giáo đầu thân hình tiều tụy, cao lương mỹ vị ăn chẳng cũng chẳng thấy ngon.

Lực giáo đầu tới thăm Thiền sư, nhờ Thiền sư hàng ma, hứa trả công ngàn nén bạc. Thiền sư nói:

+ Con ma đó là bà cố của cháu bé, rất tinh khôn. Phàm ngươi làm gì, nghĩ gì, bà ta đều biết.

Lực giáo đầu hoảng sợ, dập đầu xin cứu mạng. Thiền sư chậm rãi nói:

+ Hôm nay khi dạy cậu bé gắp hạt đậu, nhà ngươi lén bốc một nắm cho vào túi áo. Đừng đếm nhé, tối về để ở dưới gối, rồi làm như thế này, thế này … (Thiền sư thì thầm vào tai Lực giáo đầu).

Canh ba đêm đó, bà cụ lại xõa tóc hiện ra, nói:

+ Nhà ngươi tới gặp Thiền sư, tưởng ta không biết à. Thiền sư bảo ngươi đố ta một câu, đúng không?

Lực giáo đầu đáp: Đúng, Thiền sư nói bà giải được thì tôi sẽ chết tạ tội. Bằng không thì bà không được đi theo tôi nữa.

+ Nhà ngươi nói đi.

+ Dưới gối của tôi có bao nhiêu hạt đậu?

Bà lão đứng đực ra, rồi ngửa mặt lên trời, rú lên một tiếng mà tan mất. Lực giáo đầu ngưng dạy học, ở nhà tụng kinh như lời Thiền sư chỉ bảo. Trong suốt thời gian đó, Lực giáo đầu ăn no ngủ yên. Mỗi tối Bà lão không hiện ra nữa. Đúng 45 ngày sau, Lực giáo đầu tìm gặp lại Thiền sư:

+ Thiền sư này, con ma đó đã siêu thoát rồi.

+ Lực giáo đầu này, chẳng có con ma nào cả!

+ Huh, là sao?

+ Ngươi làm giáo đầu, dùng bạo lực để can thiệp hành vi. Tất thẩy đều nằm trong tiềm thức, nên lúc về già tội lỗi năm xưa quay lại, hành động sai trái hàng ngày thì thành giấc mơ ám ảnh trong giấc ngủ. Con ma đó người ta gọi là Lương tâm đó. Nó có quay lại hay không là do chính ngươi mà thôi.

Lực giáo đầu ngộ ra, về bán hết ruộng vườn bỏ đi, không ai gặp lại nữa.

stop-violence-against-children.jpg
stop-violence-against-children.jpg (5.92 KiB) Đã xem 2092 lần.
admin
Site Admin
 
Bài viết: 1410
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 12 13, 2008 11:22 am

Re: Zen stories

Gửi bàigửi bởi pinkrose » T.Năm Tháng 9 19, 2019 4:27 pm

2 câu chuyện hay quá.
Vậy mà giờ mình mới được đọc
pinkrose
 
Bài viết: 216
Ngày tham gia: CN Tháng 3 02, 2014 3:13 am


Quay về Thư giãn

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.14 khách.

cron