Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Tư Tháng 7 08, 2009 10:42 am

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Chào chị, kế hoạch hội thảo, huấn luyện và thẩm định diễn tiến tốt đẹp chị ạ. Cámơn chị đã hỗ trợ nhé.

Về lời BS Bích nói rằng K cần cả ba và mẹ, BS nói đúng đấy. K vào tuổi này, rất có thể K bắt đầu thấy mẹ là phụ nữ, chả biết gì nhiều. Vai trò của người cha với những dậy dỗ nghiêm nhặt cần thiết, để chị đóng đúng vai người mẹ an ủi, đỡ nâng, xoa dịu (dù vẫn không chiều theo những gì vô lý, có hại). Cha và mẹ, tôi vẫn nói là người tung người hứng mới lo nổi cho các cô cậu vị thành niên.

Tuy nhiên, các ông bố thì thường né chuyện này. Chẳng phải các ông không thương con, nhưng lối làm việc chi tiết này có lẽ không phải là sở trường của họ. Biết làm sao hơn. Chị có thể cố gắng đề ra một mục tiêu thôi, rồi nhờ anh giúp bảo ban K. Thường thì các em nghe lời bố và nể sợ bố hơn là mẹ.

Tôi biết ở VN có nhiều chuyên gia tâm lý. Có thể họ không có tiến sĩ (như BS Bích là tiến sĩ y khoa), nhưng tay nghề chắc vững vàng. Chị thử tìm vòng vòng xem có chuyên gia nào nắm được tâm lý trẻ vị thành niên không. Gặp BS Bích 1 năm 1 lần sợ là quá ít cho nỗi âu lo của K vào mùa hè (khi mà đầu óc rảnh rang hay nghĩ vẩn vơ hơn). Đi tìm chuyên gia thì cũng phải thử chị ạ. Có chuyên gia hợp với trẻ này nhưng không hợp với trẻ khác. Chị thử tìm xem sao nhé.

Sáng nay tôi vừa gặp cậu bé có khó khăn về lo sợ giống K. Cậu bé bảo tôi rằng cậu vừa qua một cơn động kinh nhẹ. Cậu mệt và buồn ngủ nhưng vô cùng cố gắng, không chịu về nhà mà đòi học tiếp cho xong lớp hè. Tôi nghĩ ngay tới K, và thấy lo lắng. Có gì chị cho tôi biết những thay đổi của K nhé.

Nguyễn Tường Anh/Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi khoavn » T.Hai Tháng 7 27, 2009 7:10 am

Chào chị Tường Anh

Sau thời gian đầu nghỉ hè với đủ thứ lo lắng và những giấc mơ gặp nhiều tai nạn, từ đầu tháng 7 Khoa cảm thấy dễ chịu và vui vẻ hẳn ra chị ạ, vì mẹ không bắt con đi học hè như các bạn khác, mà toàn cho đi học thể thao (đá banh và đánh golf) vào buổi sáng, buổi chiều thì con ở nhà ngủ và tự do xem sách, ráp lego, và xem ti vi; còn buổi tối thì mẹ cho làm vài bài tập toán ôn lại năm lớp 6, tập đàn, thỉnh thoảng đọc vài bài văn ngắn hoặc mẹ đề nghị con kể lại một câu chuyện nào đó, và ôn bài tiếng Anh 1 lần / tuần. Nói chung con cảm thấy rất thoải mái và sung sướng.

Vừa rồi Khoa có một tiến bộ lớn là có thể tham gia trại hè thiếu nhi ở Thanh Đa một cách yên ổn. Chương trình 5 ngày nhưng đến chiều ngày thứ 4 thì mẹ xin cho con về vì con bị ù tai và khó ngủ (do các buổi tối đều có chương trình nhảy múa tập thể ở hội trường), con không quen nghe tiếng ồn, nhưng lại không chịu ra ngoài ngồi như các bạn khác, mà rất nghiêm túc ngồi trong hội trường, nên tối nào con cũng rất mệt và bị ù tai. Con khoe với mẹ là con được giải "tiếng cười kinh dị nhất trại" (!), con rất vui vì từ trước đến giờ mỗi lần cười to là bị mẹ la "con không được cười kiểu đó!", còn ở trại hè tiếng cười của con lại được giải nhất đó! Về nhà con hào hứng kể chuyện ở trại hè, hầu hết toàn các câu nói vui của các thầy phụ trách, Khoa rất thích nghe những câu nói hài hước, nhưng nói người khác thì được, đừng nói đụng đến Khoa nhé (Khoa dễ "sửng cồ" lên lắm vì nghĩ là mình bị xúc phạm).

Mong sớm đến ngày gặp chị Anh, chị Xuyến, và anh Phi ở SG. Thảo xin mời các anh chị thu xếp một buổi nào đó đến nhà mình ăn cơm nhé! Cả nhà rất vui được tiếp đón các anh chị đó.

H. Thảo
khoavn
 
Bài viết: 48
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 2:32 am

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 7 27, 2009 7:52 am

Chào chị, chúc mừng Khoa có một số ngày vui và thoải mái. Không chỉ trẻ con, mà người lớn lẽ ra cũng nên có những ngày như thế, chị nhỉ!

Chúng tôi còn vài ngày nữa lên đường. Đang chuẩn bị nước rút ở giai đoạn cuối. Hẹn gặp Khoa và bố mẹ, chị nhé.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi khoavn » CN Tháng 8 30, 2009 7:57 am

Chị Tường Anh thân mến

3 tuần lễ nhóm CCM ở VN trôi qua thật nhanh chị nhỉ, lịch trình làm việc bận rộn quá, chị TA có bị sụt đi kilo nào không? Mẹ đi lâu quá về nhà con có giận mẹ không?

Chị ơi, không biết cảm xúc của các phụ huynh ở Mỹ khi biết con mình bị thẩm định là tự kỷ hay Asperger có "nghẹn ngào" như các ba mẹ ở VN không? Thảo xúc động nhiều khi nhìn thấy những giọt nước mắt của chị Phương, anh Bảo, ... mà nhớ lại tình cảnh mình 10 năm về trước, cũng hoang mang với sự phát triển của con, cũng cay đắng và nhiều nước mắt khi nghe thấy những lời nhận xét của cô giáo về con, nhưng chẳng có một tài liệu nào để đọc, không có internet để tìm kiếm thông tin, cũng không có những forum cha mẹ có con cùng cảnh ngộ vào động viên nhau hay forum CCM để có chuyên gia Tường Anh, chị Xuyến và anh Phi luôn động viên và sát cánh cùng mọi người vượt khó, ... Anh Bảo làm mình nhớ lại 9 năm về trước, lúc đó con mình 3 tuổi, mình cũng tha lôi con đi một vài bác sĩ, có một lần đến gặp anh Lê Khanh - chuyên gia tâm lý, mà nghẹn ngào mãi chẳng nói được câu gì cho ra hồn, đành phải xin lỗi hẹn anh lần sau.

Kết quả thẩm định của chị TA khẳng định nỗi nghi ngờ của mẹ Khoa là đúng (mẹ Khoa cũng giỏi phải không chị, chỉ đọc tài liệu thôi mà nghi con mình đúng chóc, nếu được đào tạo học hành bài bản chắc mẹ Khoa có tiềm năng trở thành chuyên gia chị nhỉ :P ). Có lẽ vì đã trải qua nhiều năm khó khăn và bất an với con, nên giờ đây kết quả thẩm định không làm em khóc vì thất vọng chị ạ, mà lại giúp cất đi gánh nặng mà lâu nay em phải chịu đựng. Giờ đây em biết mình phải làm gì với con, mình phải giúp con như thế nào, phải giữ mình bình tĩnh hơn để không trách móc con nặng lời những khi con gây chuyện rối rắm ở trường, phải nói ít - không được càm ràm dài dòng vì nói nhiều con không hiểu, mẹ Khoa cũng phải bắt đầu tư duy chuyện "hướng nghiệp" cho con nữa,... Chị có thấy Khoa là một cậu bé thân thiện và "tự nhiên" không? Mới đến chỗ của chị lần đầu mà K đã rất tự nhiên chạy lên lầu, nếu chị không xuất hiện và chặn lại, chị biết K sẽ làm gì không? K sẽ vào toilet và bấm nút xả nước :D Từ nhỏ đến giờ K có thói quen ngộ nghĩnh đó, mẹ K vẫn chưa nghĩ ra con thích cảm giác gì khi làm việc đó (hỏi con tại sao làm vậy thì con chỉ nói đơn giản là tại con thích vậy thôi).

Em cũng rất cảm ơn sự có mặt của chị TA và nhóm CCM ở SG. Vừa rồi ba của Khoa đã cùng mẹ K đi tham dự các buổi gặp mặt chuyên gia, đã nghe chị báo cáo & giải thích kết quả thẩm định về tình trạng của Khoa. Ba Khoa giờ đây đã hiểu và chấp nhận con trai mình như thế. Em thấy vui vì giờ đây em có thêm một người bạn đồng hành cùng chia sẻ những trăn trở của mình về con, con sẽ có tinh thần vững chãi và sự quan tâm cần thiết của cha để hỗ trợ con vượt qua tuổi dậy thì khó khăn sắp tới. Cảm ơn chị rất nhiều, nếu ông xã em không gặp chị thì chắc là giờ này ảnh vẫn nghĩ là mẹ Khoa nên là bệnh nhân của BS tâm lý, chứ không phải là Khoa :twisted:

Em đang chờ chương trình huấn luyện của chị TA soạn cho Khoa đó. Nói thật với chị, em cũng đang bị "rối rắm" không biết nên bắt đầu cái gì trước, vậy chị TA giúp một cái plan càng chi tiết càng tốt chị nhé. Cảm ơn chị nhiều nhiều.

Thảo
khoavn
 
Bài viết: 48
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 2:32 am

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » CN Tháng 8 30, 2009 2:44 pm

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

3 tuần lễ nhóm CCM ở VN trôi qua thật nhanh chị nhỉ, lịch trình làm việc bận rộn quá, chị TA có bị sụt đi kilo nào không? Mẹ đi lâu quá về nhà con có giận mẹ không?


Ba tuần, lâu mà cũng nhanh. Mình đã chọn làm việc không có giờ lai rai, chọn lao nhọc thay vì có thời gian ngồi cà phê, ăn tiệm... Mệt thì có mệt, nhưng không sốt ruột gia đình ở lại bên Mỹ. Có giờ đâu mà sốt ruột? Một hai giờ đêm, buông mình là giấcngủ đến ngay rồi! À, thế mà không sụt ký nào nhé! Lý do: phải nghiêm chỉnh ăn đúng giờ, mỗi ngày 3 bữa. Nếu không, bệnh đau bao tử hoặc dâng trào thực quản biểu tình là tiêu!

Chị ơi, không biết cảm xúc của các phụ huynh ở Mỹ khi biết con mình bị thẩm định là tự kỷ hay Asperger có "nghẹn ngào" như các ba mẹ ở VN không? Thảo xúc động nhiều khi nhìn thấy những giọt nước mắt của chị Phương, anh Bảo, ... mà nhớ lại tình cảnh mình 10 năm về trước, cũng hoang mang với sự phát triển của con, cũng cay đắng và nhiều nước mắt khi nghe thấy những lời nhận xét của cô giáo về con, nhưng chẳng có một tài liệu nào để đọc, không có internet để tìm kiếm thông tin, cũng không có những forum cha mẹ có con cùng cảnh ngộ vào động viên nhau hay forum CCM để có chuyên gia Tường Anh, chị Xuyến và anh Phi luôn động viên và sát cánh cùng mọi người vượt khó, ... Anh Bảo làm mình nhớ lại 9 năm về trước, lúc đó con mình 3 tuổi, mình cũng tha lôi con đi một vài bác sĩ, có một lần đến gặp anh Lê Khanh - chuyên gia tâm lý, mà nghẹn ngào mãi chẳng nói được câu gì cho ra hồn, đành phải xin lỗi hẹn anh lần sau.


Bậc cha mẹ, thời này hay thời trước, châu Á hay châu Mỹ, châu Úc, vẫn là rứt ruột đưa con vào đời. Vì vậy, ai cũng trên đầu ngọn sóng, rồi chìm ngập dưới lòng nước sâu theo sự phát triển của con, nhất là khi con không được bằng bạn bằng bè. Và đúng là 9, 10 năm trước chắc phụ huynh còn cô đơn gấp bội. Mình cũng nghĩ: hiện tại, những phụ huynh ở tuổi của K và ở dạng tự kỷ nặng, có lẽ bây giờ vẫn đang đau lòng vì độ tiến bộ của con kể như zero.

Kết quả thẩm định của chị TA khẳng định nỗi nghi ngờ của mẹ Khoa là đúng (mẹ Khoa cũng giỏi phải không chị, chỉ đọc tài liệu thôi mà nghi con mình đúng chóc, nếu được đào tạo học hành bài bản chắc mẹ Khoa có tiềm năng trở thành chuyên gia chị nhỉ :P ).


À, nếu có định thành chuyên gia thật, mình hoan hô hai chân, hai tay. Con Của Mẹ tìm chuyên gia người Việt mỏi mắt.

Có lẽ vì đã trải qua nhiều năm khó khăn và bất an với con, nên giờ đây kết quả thẩm định không làm em khóc vì thất vọng chị ạ, mà lại giúp cất đi gánh nặng mà lâu nay em phải chịu đựng. Giờ đây em biết mình phải làm gì với con, mình phải giúp con như thế nào, phải giữ mình bình tĩnh hơn để không trách móc con nặng lời những khi con gây chuyện rối rắm ở trường, phải nói ít - không được càm ràm dài dòng vì nói nhiều con không hiểu, mẹ Khoa cũng phải bắt đầu tư duy chuyện "hướng nghiệp" cho con nữa,...


Ấy, nói khúc này nghe chí lý nhất nè! Nói cho cùng, ông bà bảo trời chẳng chịu đất thì đất phải chịu trời. Con đã là một cá nhân với tâm tính là thế, thay đổi thế nào được? Bởi vậy mình vẫn ưng ý với TEACCH vì họ không chủ ý thay đổi đứa trẻ. Có nói ngàn lần, có cho ngàn bài giảng dài chục trang giấy, cũng.. thế thôi! Điều mình phải làm là chấp nhận cho con có những tính khí khác người, và cố gắng giúp con hiểu rằng những tính khí ấy không nên bộc lộ với người lạ!

Hướng nghiệp cũng là quan trọng. Thảo bắt đầu để ý và trò chuyện với con là vừa rồi! Hãy giúp K hiểu yếu điểm và ưu điểm của mình để K biết chọn hướng đi thích hợp


Chị có thấy Khoa là một cậu bé thân thiện và "tự nhiên" không? Mới đến chỗ của chị lần đầu mà K đã rất tự nhiên chạy lên lầu, nếu chị không xuất hiện và chặn lại, chị biết K sẽ làm gì không? K sẽ vào toilet và bấm nút xả nước :D Từ nhỏ đến giờ K có thói quen ngộ nghĩnh đó, mẹ K vẫn chưa nghĩ ra con thích cảm giác gì khi làm việc đó (hỏi con tại sao làm vậy thì con chỉ nói đơn giản là tại con thích vậy thôi).


Với bác thì chả sao. Nhưng nếu cua con gái người ta mà thế thì sẽ bị đưa ra đầu ngõ trồng cây si!!! :P Mình có em bệnh nhân cũng thế, và tụi mình dậy: Nhớ xin vào nhà vệ sinh, vào đấy không cần đi tiểu mà chỉ cần giật nước rồi ra! :P

Em cũng rất cảm ơn sự có mặt của chị TA và nhóm CCM ở SG. Vừa rồi ba của Khoa đã cùng mẹ K đi tham dự các buổi gặp mặt chuyên gia, đã nghe chị báo cáo & giải thích kết quả thẩm định về tình trạng của Khoa. Ba Khoa giờ đây đã hiểu và chấp nhận con trai mình như thế. Em thấy vui vì giờ đây em có thêm một người bạn đồng hành cùng chia sẻ những trăn trở của mình về con, con sẽ có tinh thần vững chãi và sự quan tâm cần thiết của cha để hỗ trợ con vượt qua tuổi dậy thì khó khăn sắp tới. Cảm ơn chị rất nhiều, nếu ông xã em không gặp chị thì chắc là giờ này ảnh vẫn nghĩ là mẹ Khoa nên là bệnh nhân của BS tâm lý, chứ không phải là Khoa :twisted:


Ba của Khoa trí thức, hiểu biết, và chấp nhận con (ít nhất vào lúc mình nói chuyện với Thảo và anh ấy). Mình rất mừng khi thấy có hai vợ chồng cùng chèo chống. Vai trò của anh sẽ rất quan trọng từ năm nay trở đi, vì K vào tuổi vị thành niên sẽ nghe lời ba hơn mẹ! K trở thành thanh niên, hướng dẫn của Ba sẽ vô cùng cần thiết. Chúc mừng Thảo đã có anh ấy cùng nắm mái chèo. Bạn chuẩn bị chuyển mái chèo cho anh ấy là vừa.

Bạn cũng nhắn với anh ấy giùm mình rằng nhiều ông bố khác cần có sự chia xẻ kinh nghiệm của anh ấy, để họ cũng nhúng tay vào giúp vợ hỗ trợ con. Nhóm trẻ của chúng mình cần sự nghiêm nghị của bố lắm!

Em đang chờ chương trình huấn luyện của chị TA soạn cho Khoa đó. Nói thật với chị, em cũng đang bị "rối rắm" không biết nên bắt đầu cái gì trước, vậy chị TA giúp một cái plan càng chi tiết càng tốt chị nhé. Cảm ơn chị nhiều nhiều.


Mình đã bắt đầu soạn kế hoạch. Đừng ngại khi thấy "rối rắm". Bạn có phải trong ngành đâu, cũng như bây giờ ai hỏi mình chuyện điều hành, thương mại, nhân sự, hay thống kê (như mình đã... hổng biết gì hết trước ba của K về thống kê) mình rối gấp ngàn lần!

Khoảng tuần cuối tháng 9, bạn sẽ thấy kế hoạch được gửi đến bạn, và CCM cần sự đồng thuận chính thức trên kế hoạch chi tiết ấy. Sau đó là bài đến tận nhà! Chờ nhé!

Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi khoavn » T.Năm Tháng 9 10, 2009 3:11 am

Chị Tuờng Anh ơi,

Bài viết của chị về Kỹ năng giao tế hay quá. Lần đầu tiên em đọc được một bài viết rất chi tiết và dễ hiểu về “giao tế” trong đời sống như vậy. Từ trước đến giờ em nghĩ chung chung là giao tiếp thôi, hiểu từ chữ “social communication”, còn giao tế thì từ dịch ở VN lại dùng để chỉ 1 phần trong hoạt động marketing của doanh nghiệp (là PR – public relations), chứ ít khi được sử dụng để nói về kỹ năng quan trọng mà một cá nhân cần rèn luyện để thành công trong cuộc sống. Hôm trước chị giảng ở lớp huấn luyện em cũng đã “khám phá” ra vấn đề này, nhưng chưa rõ ràng lắm. Rất tiếc là mấy tháng nay công việc của em bận rộn quá nên đến hôm nay mới đọc kỹ bài viết này của chị trên Concuame homepage.

Các kỹ năng giao tế mà chị gợi ý trong bài này
1. Làm theo mệnh lệnh
2. Chấp nhận lời chỉ trích, góp ý
3. Chấp nhận câu trả lời “không”
4. Giữ bình tĩnh
5. Không đồng ý
6. Yêu cầu được giúp đỡ
7. Xin phép
8. Thuận thảo với người khác
9. Xin lỗi
10. Trò chuyện
11. Khen
12. Nhận lời khen
13. Nghe người khác nói
14. Chân thật
15. Tỏ lòng thông cảm
16. Tự giới thiệu

Thật sự là những kỹ năng mà các bé TK/AS đang thiếu sót, với mức độ nhiều hay ít. Ngay cả việc nhận lời khen tưởng là đơn giản nhưng cũng khó khăn với bé. Chẳng hạn như khi bạn bè khen “nịnh” bé (một kiểu khen hơi quá so với thực tế, bé bình thường có thể thấy vui vì được bạn bè tán dương hoặc mắc cỡ vì biết thật sự mình ko làm được đến như vậy, nhưng bé AS có thể bực mình hay tức giận vì bạn nói lời không trung thực!

Bài viết chỉ mới đề cập đến 4 kỹ năng đầu tiên, rất mong chị TA bổ sung tiếp tục phần hướng dẫn cho 12 kỹ năng còn lại nhé.

Ngoài ra, em cũng định gởi cho cô giáo chủ nhiệm của bé một tài liệu tóm tắt về hội chứng AS và đề nghị về cách ứng xử của giáo viên đối với học sinh AS ở trường. Chủ nhật này cô giáo mời họp phụ huynh rồi, em định soạn một tài liệu cho cô để cô hiều bé hơn, và biết cách ứng xử với bé, thay vì nói miệng với cô thì dài dòng mà “lời nói gió bay”. Em định in bài Nghệ thuật dạy trẻ Aspergers của chị đã đăng
http://www.concuame.com/index.php?optio ... &Itemid=57
để gởi cho cô giáo, nhưng em e là có một số từ chuyên môn và vấn đề của bé mà cô không hiểu được hoặc khó hình dung ra. Có lẽ là hướng dẫn dành cho cô giáo phải rõ ràng và có nhiều tình huống cụ thể hơn. Nếu chị có sẵn tài liệu hướng dẫn dành cho giáo viên, chị cho em xin một bản nhé.

Cảm ơn chị Tường Anh nhiều nhiều.

H. Thảo
khoavn
 
Bài viết: 48
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 2:32 am

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Năm Tháng 9 10, 2009 11:52 am

Phần trả lời từ chuyên viên Cùng Nhau Vượt Khó

Bài viết của chị về Kỹ năng giao tế hay quá. Lần đầu tiên em đọc được một bài viết rất chi tiết và dễ hiểu về “giao tế” trong đời sống như vậy. Từ trước đến giờ em nghĩ chung chung là giao tiếp thôi, hiểu từ chữ “social communication”, còn giao tế thì từ dịch ở VN lại dùng để chỉ 1 phần trong hoạt động marketing của doanh nghiệp (là PR – public relations), chứ ít khi được sử dụng để nói về kỹ năng quan trọng mà một cá nhân cần rèn luyện để thành công trong cuộc sống. Hôm trước chị giảng ở lớp huấn luyện em cũng đã “khám phá” ra vấn đề này, nhưng chưa rõ ràng lắm. Rất tiếc là mấy tháng nay công việc của em bận rộn quá nên đến hôm nay mới đọc kỹ bài viết này của chị trên Concuame homepage


Chào bạn. K dạo này sao rồi? Mình đang tưởng tượng đến Mẹ vỗ đùi cái đét: "A, có cách dậy con hay nè," và Con thì: "Ồ, thôi chết, mẹ lại tìm ra cách mới để đối phó với mình!"

Bây giờ thì bạn thông cảm hơn vì sao mình cứ đòi gọi là "giao tế" chứ không chỉ "giao tiếp." Tuy nhiên, cũng vì giao tế bao gồm nhiều mảnh tế nhị như thế, có người bảo: "Cần gì mà phức tạp, lịch sự thế. Chỉ cần trẻ biết thưa gửi là đủ." Mình không nghĩ thế. Thế giới ngoài kia tế nhị và phức tạp lắm chứ, vì bản chất mỗi chúng ta đã phức tạp, và qui luật giao tế của chúng ta tế nhị. Và các em, dù phát triển đúng chuẩn, hay có rối loạn gì đi nữa, cũng nên được giới thiệu về những qui luật ấy (dĩ nhiên là theo tầm tuổi và khả năng).

Các kỹ năng giao tế mà chị gợi ý trong bài này
1. Làm theo mệnh lệnh
2. Chấp nhận lời chỉ trích, góp ý
3. Chấp nhận câu trả lời “không”
4. Giữ bình tĩnh
5. Không đồng ý
6. Yêu cầu được giúp đỡ
7. Xin phép
8. Thuận thảo với người khác
9. Xin lỗi
10. Trò chuyện
11. Khen
12. Nhận lời khen
13. Nghe người khác nói
14. Chân thật
15. Tỏ lòng thông cảm
16. Tự giới thiệu


Mình có rất nhiều những người bạn, đồng nghiệp... bị đánh giá là vô duyên, gàn dở, khó chịu. Chỉ cần thiếu một trong những kỹ năng trên, cái mác "dzô dziêng" được gắn lên liền. Ở nơi mình làm việc, tụi mình có tổ chức những lớp thế này cho trẻ phát triển đúng chuẩn. Cái khác là với trẻ đúng chuẩn, tụi mình dậy thành công với những em chững chạc một chút so với độ tuổi, và trẻ có rối loạn thì mình hỗ trợ để các em chạy theo kịp bạn bè. Các em đúng chuẩn sau khi đi về giao tế thế này, sẽ sang đến hùng biện, tranh luận... Vẫn cứ là góc ngôn ngữ chuyên của mình.

Bài viết chỉ mới đề cập đến 4 kỹ năng đầu tiên, rất mong chị TA bổ sung tiếp tục phần hướng dẫn cho 12 kỹ năng còn lại nhé.


Uh... bận ghê luôn. Sẽ cố gắng.

Em định in bài Nghệ thuật dạy trẻ Aspergers của chị đã đăng http://www.concuame.com/index.php?optio ... &Itemid=57
để gởi cho cô giáo, nhưng em e là có một số từ chuyên môn và vấn đề của bé mà cô không hiểu được hoặc khó hình dung ra. Có lẽ là hướng dẫn dành cho cô giáo phải rõ ràng và có nhiều tình huống cụ thể hơn. Nếu chị có sẵn tài liệu hướng dẫn dành cho giáo viên, chị cho em xin một bản


thực sự thì giáo viên bên mình họ hiểu về các em nhiều hơn vì các em AS đã học phổ thông chung với bạn bè từ 20 năm qua. Mình sẽ cố gắng viết, bạn nhé. Mình nghĩ bạn cứ in những gì đã có, vì dịp họp này là dịp tốt quá. Bạn cũng... ngọt nhạt trình bày với các phụ huynh khác để họ hiểu rằng K. có những yếu điểm nhất định, nhưng vẫn có quyền học tập và sinh hoạt như bao bạn khác.

Thế năm nay cô giáo mới của K ra sao?

Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi My Lăng » T.Năm Tháng 9 10, 2009 6:22 pm

khoavn đã viết: Chị có thấy Khoa là một cậu bé thân thiện và "tự nhiên" không? Mới đến chỗ của chị lần đầu mà K đã rất tự nhiên chạy lên lầu, nếu chị không xuất hiện và chặn lại, chị biết K sẽ làm gì không? K sẽ vào toilet và bấm nút xả nước :D Từ nhỏ đến giờ K có thói quen ngộ nghĩnh đó, mẹ K vẫn chưa nghĩ ra con thích cảm giác gì khi làm việc đó (hỏi con tại sao làm vậy thì con chỉ nói đơn giản là tại con thích vậy thôi).

Điều này còn đỡ, chứ Phú mà tới nhà người quen (chỉ tới nhà bà con thôi) là phóng ngay vào phòng ngũ, lột bao gối ra mà mà ngắm nhìn vuốt ve.
Không biết đây có phải là cảm giác an toàn không hay vì thói quen như ở nhà vì khi đi học về là con cầm gối lên nựng nịu. Ở nhà thì cầm cả gối còn nhà người khác thì lại lột bao gối ra ? :shock:
Nguyen,Anh đã viết:Bài viết chỉ mới đề cập đến 4 kỹ năng đầu tiên, rất mong chị TA bổ sung tiếp tục phần hướng dẫn cho 12 kỹ năng còn lại nhé.


Uh... bận ghê luôn. Sẽ cố gắng.
[/quote]
Khoảng tuần cuối tháng 9, bạn sẽ thấy kế hoạch được gửi đến bạn, và CCM cần sự đồng thuận chính thức trên kế hoạch chi tiết ấy. Sau đó là bài đến tận nhà! Chờ nhé!

Ráng cố gắng hơn nữa nghen , nhiều người mong sự cố găng của chị :mrgreen:
My Lăng
 
Bài viết: 92
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 3:01 am
Đến từ: Sài Gòn

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Năm Tháng 9 10, 2009 7:27 pm

Điều này còn đỡ, chứ Phú mà tới nhà người quen (chỉ tới nhà bà con thôi) là phóng ngay vào phòng ngũ, lột bao gối ra mà mà ngắm nhìn vuốt ve.
Không biết đây có phải là cảm giác an toàn không hay vì thói quen như ở nhà vì khi đi học về là con cầm gối lên nựng nịu. Ở nhà thì cầm cả gối còn nhà người khác thì lại lột bao gối ra ?


Ủa, sao hôm trước ở Trần Kế Xương không thấy leo lên lầu lột bao gối vậy cà? Vẫn còn nhớ hôm ấy bị Phú chào "chào bà." :oops:

Ráng cố gắng hơn nữa nghen , nhiều người mong sự cố găng của chị :mrgreen:


Anh "xúi" mà mặt đã xanh lè. Mình cố gắng mặt thế này này: :?
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi khoavn » T.Năm Tháng 10 15, 2009 12:00 am

Chào chị Tường Anh

Cũng hơi lâu mẹ Khoa không viết thư cho chị, một phần là bận rộn quá (làm việc cả ngày, tối về nhà lại chạy qua chạy lại để đôn đốc 2 anh em học bài và giúp đỡ khi cần, mẹ kiêm luôn gia sư, mệt quá!). Hôm nay công việc rảnh một chút nên tranh thủ vào CCM ở công ty.

Một cái nữa, no news is good news. Bác TA thấy mẹ K không vào forum kêu réo bác, là K đang ổn đó bác ạ. Mừng quá chị ạ, được lúc nào đỡ lúc đó. Có những thời gian K rất ok suốt cả năm, như năm học lớp 5, nhưng tới năm lớp 6 thì quậy ba mẹ và thầy cô tưng bừng cả năm, bây giờ sang lớp 7 thì mẹ hy vọng đang trở lại chu kỳ êm dịu.

Từ đầu năm học tới giờ, K có nhiều tiến bộ như :
- tới 7g30 tối, tự động soạn tập vở ngày mai ra học bài.
- Có ý thức giữ kỷ luật trong lớp, cố gắng làm đúng để lớp không bị trừ điểm thi đua vì lỗi của mình (lớp bị trừ điểm thì bạn nào làm lỗi sẽ bị phạt).
- Hợp tác tốt với cô giáo dạy kèm môn văn ở nhà (chịu ngồi im học, và cố gắng trả lời các câu hỏi của cô, không viết giấy “đả đảo cô giáo” và hô khẩu hiệu “ghét văn” như năm ngoái nữa). Tuy vậy, vẫn thích trốn vô góc kín khi cô đến, để cô phải đi tìm, lần nào cũng vậy, K rất thích trò này!
- Thầy cô ở truờng khen lúc này Khoa ngoan, tập trung tốt trong giờ học.
- Không còn đe dọa các cô chú ở văn phòng ở nhà phải cho K chơi games nữa.
- Gọi điện thoại đến nhà bạn, biết nói “Thưa bác, cho con gặp bạn Lâm”, chứ không nói “Cho gặp bạn Lâm” như năm ngoái. (Mẹ nhắc hoài nhưng tới bây giờ mới thấm, chắc nhờ mẹ cho tập đóng kịch chung với em gái).
- Có thể đi mua bánh mì hay hủ tiếu cho cả nhà ăn sáng, mua báo thể thao về đọc, tuy nhiên thỉnh thoảng vẫn quên lấy tiền thối.
- Đang học cách tự sửa xe đạp. Mỗi tuần Khoa lấy xe đạp chạy khoảng 2 km gần nhà.
- Vẫn hay chọc em gái, nhưng có tiến bộ là khi em khóc thì biết dỗ và làm lành với em chứ không nạt nộ em “đồ con gái, cái gì cũng khóc” như năm trước. Mẹ đang động viên Khoa học cách làm một thanh niên lịch sự, biết quan tâm giúp đỡ mọi người, thì sau này mới được nhiều bạn gái quý mến, có vậy lớn lên mới có vợ, chứ còn thô lỗ thì chắc là ế vợ luôn, vì thời bây giờ người ta đẻ con trai nhiều hơn con gái!

Khoa cũng có khá nhiều hiểu biết về tuổi dậy thì và một số vấn đề giới tính, và rất tự nhiên nói chuyện với ba mẹ về những vấn đề đó. Khoa biết tự nói “Mẹ, chắc là con dậy thì chậm hơn các bạn, nên bây giờ trong lớp đã có nhiều bạn cao rất nhanh, có râu lún phún hay bể tiếng; nhưng con thì chưa có gì hết!” Khi mẹ nói chuyện với ba K về một cô bạn đã 42 tuổi rồi mà chưa có gia đình, xem có ai mai mối gì cho cô ấy không, thì K góp ý “con nghĩ là cô L không nên có chồng, vì 42 tuổi là sắp tiền mãn kinh rồi, rất khó có con, mà nếu có con nguy cơ dị dạng rất cao”. Mẹ giải thích với K là khi người ta lớn tuổi rồi, lập gia đình có thể không cần có con, nhưng người ta giải quyết được vấn đề tình cảm, vì ai cũng cần có ít nhất một người bạn, người thân thương yêu mình để chia sẽ nhiều thứ trong cuộc sống”. Khi K nghe nói “Cô ấy đi làm cho vui thôi chứ không bị áp lực kiếm tiền, vì chồng cô ấy rất giàu”, K nhận xét “Chắc là chồng cô đó kinh doanh chứng khoán, mẹ nói cô đó nói chồng không nên dồn hết tiền vô chứng khoán, coi chừng thị trường bong bóng sẽ bị nghèo đi rất nhanh” (Vì ở VN cách đây 2 năm báo đăng tin nhiều người giàu lên rất nhanh nhờ chơi chứng khoán, nhưng sau đó nhiều người phá sản vì thị trường sụp xuống quá nhanh, nên K cứ nghĩ là chỉ ai chơi chứng khoán mới giàu). Nói chung bây giờ mẹ con nói chuyện với nhau khá vui chị ạ, mẹ khuyến khích con cứ nói thoải mải những gì con biết, con nghĩ, nếu thì chưa đúng thì mẹ giải thích thêm, con cũng rất vui khi nghe những ý kiến mới, nhưng tất nhiên cũng chưa chịu ngay đâu, nói chung là K tin sách báo hơn là tin ba mẹ, nên ba mẹ nói mà con không nghe thì phải lôi sách ra cho con coi, “nói có sách, mách có chứng”.

Em đã đăng ký vào Trường CCM, và đã nhận được bài tập rồi chị ạ. Vì Khoa đang làm bài nên em chưa trao đổi gì trên đó. Có 1 số bài K làm rất nhanh, chỉ vài phút. Tuần này K đang nghiên cứu bài ‘thành ngữ”, nói chung hơi ạch đụi với thể loại này, vì K đã hiểu rồi nhưng ứng dụng tự đặt tình huống chưa được. Mẹ sẽ gởi báo cáo chi tiết hơn về bài làm vào ngày 25 chị nhé.

Chúc chị một ngày vui vẻ.

H. Thảo

PS. Chị ráng dịch tiếp bài về Kỹ năng giao tế chị nhé, hay lắm. Cảm ơn chị nhiều nhiều.
khoavn
 
Bài viết: 48
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 2:32 am

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.7 khách.

cron