Nguyen,Anh đã viết: dành cho trẻ bình thường
Cho mình xin đổi thành "trẻ phát triển theo chuẩn" nhe!
Ôi, đúng là đọc lại thấy minh nói chuyên buồn cười thiệt chị ạ. Đôi khi cứ noi và quen miệng,hic.... Nhưng may chi đã "đổi" và em đã "nhận ra".hihi....cám ơn chị nhiều

bichchau đã viết:Ôi chao ngoan quá, chúc mừng cả nhà nhé!
phtran1302 đã viết:Chào em,
Thấy DN ngoan, thèm ghê !
Chúc mừng nhé.
Dạ, em cám ơn mọi người đã chia sẻ với em. Thực sự là khi con ngoan, những mệt nhọc tự nhiên tan biến hết, lại thấy lòng vui sướng lạ, dù những điều tiến bộ đó là rất dơn giản với các trẻ khác.
Hôm nay cho con vao Coopmart chơi game, ba mẹ cũng tranh thủ chơi...riêng game bóng rổ. Có rủ con nhưng con không chơi, và vì vậy nên con đứng bên cạnh xem ba mẹ ném banh khí thế, thinh thoảng ba giả vờ rơi banh ra ngoai, con nhanh nhảu nhặt lên thảy vô cho ba ngay. Con đứng xem và cổ vũ rất nhiệt tình mỗi khi thấy ba mẹ ghi điểm. Lát sau chán con lấy 1 xu ra bỏ vào máy game khác chơi. Chơi xong con lại quanh quẩn chỗ ba mẹ, chờ ba mẹ chứ không chạy lung tung nơi khác.
Tối nay con dã ra lại HN mà không có ba. Khi di ngủ, con úp mặt vào gối khoc rấm rức. Mẹ nghi nghi con khóc nên hỏi :
-Dn ơi, con đang làm gì đó?
-Dn ngủ(giọng đã nghèn nghẹn)
-Tại sao con khóc?
-DN nhớ.
-Con nhớ gì?
- Ngày mai cho Dn qua nhà Carot chơi lái xe với em Bb và chị D nữa nhe. ( con lái sangbchuyen khác, chắc là không muốn nhắc đến nỗi buồn và nguyên nhân làm cho mình khóc. Cả ngày hôm nay con được qua nhà Carot-bạn của Bb chơi từ trưa tới chiều, con thích lắm. Ăn trưa, ngủ trưa và chơi với 2 em thật ngoan. Bây giờ vẫn nhớ và lại xin được đi chơi như vậy nữa).
Mẹ giải thích cho con là nhà Carot ở SG, mình đã về HN, nên lần sau sẽ cho con qua nha em đó chơi khi minh quay trở lại SG. Mẹ lại hỏi chuyện cũ
-tại sao con khoc? Con nhớ gi?
- Dn nhớ ba.huhuhu.......
Thật lòng là mẹ cũng đã khóc theo con. Không cùng lý do với con, mà mẹ rớt nước mắt vì con trai yếu đuối và nhạy cảm quá.