thomasmother đã viết:Vì vậy, tôi ở thế hơi ngược với các chị là một người cha khuyết tật thì có thể bảo vệ và dạy dỗ con của mình (những đứa trẻ bình thường) vượt qua những barriers nêu trên hay không(như một Lion King)?!? Và cũng có Midlife Crisis, cám ơn anh Phi đã đưa ra chủ đề này, nhưng gần đây tôi lại nghĩ biến chuyển cuộc đời mình theo hướng lạc quan là vài ba năm nữa sẽ có một Policy Maker là một người khuyết tật để có thể giúp cho thật nhiều những người Cần Trợ Giúp Đặc Biệt ở Việt Nam. Tôi may mắn là một người khuyết tật nặng hiếm hoi du học ở Mỹ(tôi học nghiên cứu chính sách xã hội ở Boston anh Phi ạ) những đứa con của tôi đều sinh ra tại đó và có quốc tịch Mỹ nhưng tôi mang các cháu về Việt Nam vì cha chúng đã cam kết với quĩ học bổng để trở về đóng góp cho VN.
PXT
Chào anh Thomasmother,
Hi, quả thật em cũng nhầm giống anh Phi tưởng là Mẹ, ai dè là Ba.

E thấy khi những gì anh vừa tâm sự thì đó thực sự khẳng định anh có nghị lực "dư" để trở thành "the Lion King"
Có lần cách đây không xa, em tình cờ xem 1 bộ phim Mỹ chiếu trên kênh HBO. Phim nói về hành trình đi đòi quyền làm cha và quyền được nuôi con gái (7t) bình thường. Người cha này mắc hội chứng tự kỷ và đang sống cùng với nhiều người cùng cảnh ngộ (Down, Tự Kỷ, CPTTT..). E không xem từ đầu nên không rõ người mẹ là ai và vì sao người đàn ông này lại có được kết quả ngọt ngào là có 1 cô con gái cực kỳ ngoan và thông minh. Phim kể về việc Tòa án tước bỏ quyền nuôi con của người đàn ông này vì "cô con gái cần nơi che chở và người bảo hộ cho các quyền lợi hợp pháp, ", còn trí tuệ của người cha thì bị so sánh là chỉ bằng tầm tuổi của con gái. KL của tòa là đưa cô con gái vào trung tâm dành cho trẻ có hòan cảnh khó khăn cần được hỗ trợ, và sau đó là tìm gd. có thể nuôi và đảm bảo đầy đủ quyền lợi cho bé.
HÀnh trình dài gian khổ và chông gai để đấu tranh đòi "quyền yêu con" của người làm cha thực sự rất cảm động.Cùng sát cánh với người cha là những người bạn của him. Rồi bằng sự thông cảm và sẻ chia từ cha mẹ nuôi cô bé (lúc đầu họ rất khó chịu vì cứ ở đâu là người cha tìm cách sống gần để được nhìn, gặp con).
Khó khăn của người cha là nói rất khó khi thốt ra bằng lời những tình cảm chân thành của mình, cứ mỗi lần nghẹn ngào thì he lại đỏ mặt ngúc ngoắc nơi cổ họng, rồi vung tay vẫy vẫy, rồi bí từ... Nhưng kết thúc thật ngọt ngào là tòa đã cho phép He được nuôi và sống cùng con, nhưng có sự trợ giúp của cha mẹ nuôi và cộng đồng.
Phim khiến em phải khóc, khóc vì cảm nhận được phần nào nỗi đau, nỗi khó khăn của những người kém may mắn, khóc vì liên tưởng tới hành trình đời dài đầy chông gai phía trước của con mình...
Hoan nghênh anh đã tìm đường về chia sẻ cùng cộng đồng tại VN. Hy vọng anh và gia đình cũng như những dự án tốt đẹp của anh luôn may mắn và thành công.
Chúc anh và gd. luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.