Sau 1 thời gian dài "vắng bóng", bữa nay em lại tiếp tục "hâm nóng" topic của con gái lớn. Mong tiếp tục nhận được sự hướng dẫn của các anh chị.
Cũng đã đến hẹn tk mắt sau 3 tháng. Mẹ chở con tới khám. Mới hơn 10g nhưng phòng đo khúc xạ (2 phòng khám) từ chối tiếp nhận vì quá đông người tới đăng ký đo khúc xạ (chủ yếu là hs và các bé rất nhỏ, mấy ngày này đông vì nghỉ lễ nên các gđ đưa con đi khám gây ra hiện tượng quá tải cho bv. Vì nhà xa nên mẹ tranh thủ chở con đi ăn Phở ở Q1 (trong khi chờ đầu giờ chiều ghé lại). Quay lại bv thì đã có rất đông người cũng chờ tới đầu giờ chiều để khám (hầu như là đo khúc xạ). Thời gian trôi đi chậm chạp và mẹ cùng con "vật vờ" chung với mọi người. Mẹ thì hồi hộp và lo sợ cái giây phút b.sĩ "phán".
Rồi cũng tới lượt con được vào đo mắt. KQ làm mẹ hụt hẫng: Con bị cận 0,75 độ. Mẹ chìa kính cũ ra hỏi b.sĩ là đã đo và cắt kính nhưng không đeo, b.sĩ đo lại kính và đề nghị dẹp bỏ kính cũ, yêu cầu phải đeo kính mới không được chần chừ.
Tgian chờ thì lâu nhưng đo thì "siêu nhanh" nên mẹ hụt hẫng và mơ hồ "không tin". Tuy nhiên mẹ vẫn đặt kính theo đề nghị của b.sĩ.
Chần chừ, mẹ q.định mua sổ mới và đo mắt mẹ coi sao vì thấy mắt dạo này cũng hay mỏi nhức. LẠi chờ lâu...rồi cũng tới lượt. LẦn này mẹ được đưa tới khu khác để đo. Phòng đo này gồm 2 b.sĩ nam. Các b.sĩ này rất dịu dàng, chu đáo, hiền hậu và đặc biệt là đo rất kỹ, hướng dẫn rất chu đáo. Tới khi mẹ được gọi tên, mẹ rụt rè đề nghị thay mẹ bằng con và nhờ b.sĩ đo lại cho con cho mẹ yên tâm vì mẹ vẫn băn khoăn là lúc nãy b.sĩ kia đo quá nhanh và không hdẫn nhiều, sợ oan cho mắt con, sao mà 3 tháng lại tăng độ nhanh thế! Vị b.sĩ này hơi ngạc nhiên lẫn chút phật ý nhỏ "sao chị lại không tin b.sĩ ấy?". Mẹ dè dặt trình bày lại quan điểm. MAy là b.sĩ dễ thương nên kêu con qua bác coi lại. Sau khi đo cho con bằng 3 loại máy khác nhau, b.sĩ nói kq kia là còn hơi nhẹ so với hiện tại của con, nhưng b.sĩ vẫn tôn trọng q.đ của đồng nghiệp và đề nghị dùng độ đó để cắt kính, hẹn 6 tháng tk.
Tới mẹ, b.sĩ vẫn gọi tên và đo. Mắt mẹ vẫn là 10/10 dù ở mọi tầm nhìn, mọi loại chữ kể cả li ti như con kiến. Trong lòng cảm ơn b.sĩ nhiều lắm, không phải vì 30.000d miễn phí, mà vì tgian chờ đợi quá lâu, và vì tấm lòng của b.sĩ.
Sau những dặn dò chu đáo và tận tình của b.sĩ. Mẹ hiểu ra rằng mẹ đã sai khi không cho con đeo kính lúc trước, rằng mọi nỗ lực nhằm cải thiện tình hình mắt con thực sự không có hiệu quả. Vì 1 thực tế là mẹ chỉ kiểm soát được con khi ở nhà, còn ở lớp con vẫn phải coi phim hàng ngày ở phòng chiếu để làm bài tập, con vẫn lên thư viện đọc sách hàng ngày, con vẫn cùng bạn đọc truyện mỗi buổi chiều chờ đón.
Nhưng, sao 1 bé gái khác cũng khám 6 tháng trước và kq cận 1,3 độ. Gd. bạn ấy cho đeo kính ngay, nay tk lại thì mắt lên độ, nặng tới 2,5 độ. Vậy đâu là điểm dừng? đâu là q.đ đúng đắn nhất?
Em chỉ buồn 1 điều là mọi nỗ lực của mình nhằm giúp con tránh cặp kính cận đã không thành hiện thực. Điều em luôn lo lắng lại xảy ra, và xảy ra hơi sớm.
Giá như mắt con được như mắt mẹ.
