Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Năm Tháng 9 22, 2011 7:41 am

phi đã viết: Tôi có cảm tưởng bạn đang dùng shock therapy, tức là đẩy con xuống hồ bơi, mẹ đứng trên bờ, nếu con có nguy cơ chìm thì mẹ nhảy xuống . Hy vọng làm vậy con biết bơi . Bạn có cố gắng như là cho con lên học/chơi vài ngày nhưng cái tôi thấy vẫn có vẻ là đẩy xuống hồ.

Hy vọng là tôi sai. Nếu vậy thì bạn cho ví dụ chứng minh là bạn có dạy con bơi đi.

RẤt tiếc là anh đoán đúng ý đồ của em, không sai, có điều em không đẩy con xuống hồ khi không chuẩn bị tinh thần cho con.

Thực tế em đã chuẩn bị khâu tư tưởng cho con từ trước 2 tháng, hàng ngày hàng ngày tỉ tê chuyện trò. Em đã trao đổi rất nhiều lần, rất nhiều khía cạnh liên quan đến con khi gặp cô hiệu trưởng, cô hiệu phó phụ trách học tập, cô chủ nhiệm lớp dưới, hỏi kinh nghiệm 1 vài cô giáo dạy giỏi của trường.

Trước ngày con lên lớp em lại đặt lại vấn đề và cùng với các cô "rà soát"lại 1 lần nữa coi xem thực sự đã đến thời điểm của con chưa. Quyết định cho con lên lớp là qđịnh dứt khoát của em dù em biết con sẽ gặp chút trở ngại ban đầu.

Con lên lớp, hàng ngày đưa và đón em đều nán lại ít phút trao đổi cùng cô những đặc tính liên quan đến con, điểm mạnh, điểm yếu của con để cô hỗ trợ. Tuy lên lớp trên nhưng em vẫn trao đổi cùng cô lớp dưới những đổi thay mỗi ngày của con, nhờ cô thi thoảng lên trợ giúp nâng đỡ tinh thần con và có thể hỗ trợ cô lớp trên. Mặt khác em vẫn nhờ cô hiệu phó thỉnh thoảng ngó nghiêng qua coi xem con có cần hỗ trợ thêm gì không

phi đã viết:Con đang nhớ cô và bạn lớp dưới.

Sau 2 ngày đi học lớp trên, em thấy con có mấy điểm sau: - Con vui vẻ hoà nhập cùng các bạn.

Đây là trạng thái tình cảm của con, con là đứa trẻ sống rất tình cảm nên ngày đầu con háo hức khi được lên lớp, ngày thứ 2 nỗi nhớ bắt đầu thấm và con biểu hiện ra luôn, ngày thứ 3 là ngày con tỏ thái độ để người lớn chia sẻ.

(Em kể thêm chuyện con lên lớp lần đầu tiên. Được 18 tháng tuổi em bắt đầu cho con đi học, con học lớp Bột Cháo dành cho nhóm trẻ độ tuổi ăn bột. Học được hơn năm thì con được lên lớp Cơm nát, khi đó con đã rất yêu các cô lớp đầu tiên của mình. Ngày đầu tiên lên lớp, vì cùng dãy hành lang nên con không thôi nhớ về cô cũ. Ăn sáng và trưa xong là con bỏ lớp mới, 1 mình đi về lớp cũ rồi sà vào lòng cô giành quyền hưởng trọn cô, đòi cô ôm vào lòng ru ngủ, chiều cô lớp trên đón con mới về, con làm vậy được khoảng vài bữa. Gặp mẹ, cô lớp dưới xúc động lắm, cô nói: cô từng làm giáo viên lâu năm nhưng chưa bao giờ cô nhận được tình yêu đặc biệt của trò như vậy, điều này khiến cô vui và hạnh phúc lắm vì Đ không quên các cô. Mẹ cũng sững sờ vì cách con thể hiện tình cảm yêu thương, nhưng sau đó mẹ phải đề nghị cô lớp trên không cho con xuống như vậy để con yên tâm ở lại học.
Cô lớp trên đó hơn năm sau này chính là cô sau này có thái độ đánh con, hình như em đã kể trước đây rồi thì phải, vì việc đó mà em đã yêu cầu triệu tập toàn bộ BGH, công đoàn, bên tổ chức kỷ luật nhà trường chờ em về để họp. KQ là cô bị đình chỉ dạy 1 thời gian, cô chủ trường phải đt xin lỗi và con sau đó được các cô biết đến "tiếng tăm" của mẹ hơn.)

Còn đây là ngày thứ 4, bữa nay cô lớp dưới lên thăm và động viên tinh thần con, con lao ra ôm chặt cô, cô và trò đã được giải toả về cảm xúc. Cuối ngày con có vẻ hồ hởi. Khi mẹ đến đón thấy còn khoảng 4 bạn nữa đang ngồi ghế, con thì đang nằm úp mặt vào chân cô và đang được cô (lớp trên) vuốt ve lưng. Mẹ tới và làm dấu hiệu để cô không cho con hay, mẹ tiến tới kéo nhẹ lưng áo con và...thổi phù 1 cái, vậy là các bạn ngồi bên cười oà lên vui vẻ, con dựng phắt dậy và cùng nhìn mẹ với cô rồi cười rôm rả. Con vui vẻ.

Đây là "bài thu hoạch" từ "đề bài" bữa qua, ra xe em đặt con lên chỗ của con đằng trước, chìa khoá đã cắm vào ổ nhưng chưa turn on. Mẹ ngồi yên chờ đợi, con vặn ổ khoá về chế độ turn on cho nổi lên dấu đèn sáng Demo. Khi đó mẹ nói "cảm ơn con" và "mình cùng về nhé" rồi..."rú ga vọt đi"
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Sáu Tháng 9 23, 2011 6:57 pm

Sao hả anh Phi?

Những gì em đã làm có được gọi là hướng dẫn con cách bơi, cũng như chuẩn bị sẵn những phao bơi giúp con không bị chìm?
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi phi » T.Sáu Tháng 9 23, 2011 7:41 pm

Nguyễn Mỹ đã viết:Sao hả anh Phi?

Những gì em đã làm có được gọi là hướng dẫn con cách bơi, cũng như chuẩn bị sẵn những phao bơi giúp con không bị chìm?


Nếu bạn là một PH, bạn đã làm rất tốt. Để gọi là dạy bơi theo nghĩa 1 chương trình can thiệp thì tôi nghĩ chưa phải.

1) Việc cô giáo tới thăm đột xuất, bé không hề biết trước, có thể (có thể thôi nhé) làm cho bé càng nhớ cô, càng thấp thỏm không biết khi nào cô lên chơi nữa. Và dĩ nhiên bé sẻ nảy ra nhu cầu thỉnh thoảng đột xuất đi thăm cô.

2) Cô lớp dưới gặp lại bé mà không hỏi gì về lớp trên, chỉ ôm ấp bé cho thoả, tức là mắc phải lỗi căn bản paradigm shift tron gdđb. Việc này chẳng giúp gì được cho bé thích nghi lớp trên, mà càng làm cho bé khó rời lớp dưới.

Tôi không nói là cô đừng lên thăm bé, hay bé đừng đi xuống thăm cô. Mục đích đúng, cách làm không đúng. Tôi không trách bạn đâu vì đây là phạm vi chuyên môn. Giải thích cho bạn trên diễn đàn thì rất khó, vậy tôi sẽ nhắn bên hội thảo. Nếu bạn ở SG và có đi thì nhớ nêu câu hỏi cho họ trả lời.

Đây là "bài thu hoạch" từ "đề bài" bữa qua, ra xe em đặt con lên chỗ của con đằng trước, chìa khoá đã cắm vào ổ nhưng chưa turn on. Mẹ ngồi yên chờ đợi, con vặn ổ khoá về chế độ turn on cho nổi lên dấu đèn sáng Demo.


Cái này thì tôi không rõ lắm . Nếu con bạn đã biết nguy hiểm của xe (xe đổ đè vào mình, ống bô nóng làm phỏng, rồ ga xe sẽ vọt đi làm ngã ... ) thì bạn dậy vậy là OK. Nếu chưa biết thì bạn dạy hơi sớm.

Xin cho tôi nhắc lại là bạn đang làm rất tốt với vai trò 1 bà mẹ .
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Sáu Tháng 9 23, 2011 8:38 pm

phi đã viết:Nhưng tôi nhắc lại là bạn đang làm rất tốt với vai trò 1 bà mẹ . Nhưng là huấn luyện viên đang dạy con bơi thì tôi chưa dám nói .


Cảm ơn anh đã động viên tinh thần cho em, em sẽ cố gắng làm tốt hơn để giúp con những gì tốt nhất có thể.

Em chỉ là 1 bà mẹ thôi, sẽ nỗ lực hết mình để là 1 bà mẹ tốt. Còn vai trò là huấn luyện viên thì chính là các anh chị đó. Các anh chị đang từng ngày từng ngày hỗ trợ các p/h thêm kiến thức để hỗ trợ các con mau tiến bộ.

phi đã viết:1) Việc cô giáo tới thăm đột xuất, bé không hề biết trước, có thể (có thể thôi nhé) làm cho bé càng nhớ cô, càng thấp thỏm không biết khi nào cô lên chơi nữa. Và dĩ nhiên bé sẻ nảy ra nhu cầu thỉnh thoảng đột xuất đi thăm cô.

2) Cô lớp dưới gặp lại bé mà không hỏi gì về lớp trên, chỉ ôm ấp bé cho thoả, tức là mắc phải lỗi căn bản paradigm shift tron gdđb. Việc này chẳng giúp gì được cho bé thích nghi lớp trên, mà càng làm cho bé khó rời lớp dưới.


Do em kể không hết ý nên có thể anh chưa hình dung hết. Việc cô lên thăm bé là do chủ ý của em, việc này em đã thông báo cho các cô lớp trên, dưới biết để cùng kết hợp. Khi lên thăm con, con lao ra ôm cô là phút giây ban đầu con gặp, sau đó cô lớp dưới cũng dặn dò con là phải nghe lời cô (lớp trên) và chơi vui cùng bạn, cũng như trao đổi thêm xem cô lớp trên đã hiểu và hỗ trợ để con hoà nhập kịp thời chưa, thiếu đâu sẽ bổ sung hỗ trợ đó.

Có thể không đúng theo phương pháp gíao dục đặc biệt, nhưng là khâu "bàn giao" triệt để của trường nhằm giúp mọi bé thích nghi được với môi trường mới, thời gian này là bước đệm để các con hoà mình, bạn nào thích ứng nhanh thì không cần hỗ trợ, bạn nào chưa thích ứng được thì cần thêm nỗ lực trợ giúp từ các cô.

Tuy từ ngày đầu đi học con luôn có những điểm thua kém các bạn về sự thích ứng nhưng bù lại con có những biểu hiện tình cảm và thấu hiểu đặc biệt khiến con luôn được các cô cưng. KHông những vậy, các bạn cũng thích Đ như một kiểu "ngưỡng mộ" gì đó, cái này thì em chịu không lí giải được, chỉ cho là có số "đào hoa" thôi, con tới lớp hay về đều được các bạn chú ý đặc biệt. Con tới, bạn reo "Đức tới, Đ tới rồi", con về bạn vui vẻ hớn hở xácch cặp con mang ra cho mẹ, khi mẹ bạn đưa bạn tới hay về mà trôngt thấy con, bạn sẽ khoe hớn hở "Đ đấy mẹ ơi", con tặng hoa cho các bạn gái, tự con cầm tặng đấy, các bạn sẽ nhận và "hí hửng" ra mặt.

phi đã viết:Cái này thì tôi không rõ lắm . Nếu con bạn đã biết nguy hiểm của xe (xe đổ đè vào mình, ống bô nóng làm phỏng, rồ ga xe sẽ vọt đi làm ngã ... ) thì bạn dậy vậy là OK. Nếu chưa biết thì bạn dạy quá sớm.

Em đã trao đổi cùng con từ lâu rồi, còn biết chắc con hiểu hay không vụ này thì em không dám chắc, chỉ có điều mỗi khi con tính chạy xổ ra thì em đều nói là không được chạy ra đường, nguy hiểm, xe đụng đau chảy máu... rồi hướng dẫn này nọ. Có điều trong vụ xe này con không đề ga đâu, con chỉ hỗ trợ mẹ vặn cho xe sáng đèn thôi chứ không hề đụng vào để đề cho xe nổ máy, con tự dừng. Dạo trước con không biết leo lên yên xe mà thường là người lớn bế con đặt lên , dạo này em cầm tay dắt con và hướng dẫn con đặt chân nào lên trước, đặt ở đâu, sau đó là thế nào, con thực hành dần dần thành thục. Bữa qua trời mưa to nên em đang loay hoay chưa biết dắt xe và con cùng ra cổng như thế nào, chưa xong thì đã thấy con lụng thụng áo mưa trèo phắt lên xe ngồi ung dung chờ mẹ dắt xe ra. Đành vậy, như thế con sẽ đỡ ướt, nhưng phải cẩn thận từng tí vì thành cổng nhấp nhô cao hơn lòng đường, rồi lại phải khoá cổng khi con đang trên xe nữa chứ. Như hiểu băn khoăn của mẹ, con ngồi yên trên xe chăm chú nhìn mẹ khoá cổng, mặc dù mẹ vừa làm vừa nhắc "con ngồi yên nha, nhúc nhích là ngã đó". Mọi ngày, dắt tay con và dắt xe ra cổng, mẹ thả tay con ra nhưng lấy thân hứng đẩy con vào khoá cổng, mẹ dừng lại và con tự đẩy cánh cổng vào, rồi chốt lại cho mẹ tra khoá vào ổ và đóng cổng..

Con hay nhìn mẹ "hành động" mọi ngày, con nhớ thứ tự từng bước. Khi nào mẹ "quên" là con sẽ trợ giúp ngay không cần nhắc.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi phi » T.Sáu Tháng 9 23, 2011 8:51 pm

Việc cô lên thăm bé không phải để giải quyết nỗi nhớ, mà nên dùng làm phần thưởng hoặc là một công đoạn trong thời khoá biểu của lớp trên. Đối với bé của bạn, tôi nghĩ nên để cô lên thăm thay vì bé đi xuống. Ở độ nhận thức của bé nhà bạn, bé nên biết trước chuyện này, và nên được nói trước là tại sao.

Việc dạy mở máy xe, bạn nên kiểm tra kiến thức nếu/thì của con về nguy hiểm trước đã . VD: trong bài dạy về các nguy hiểm, khi cô đưa hình em bé đang trèo lên xe, bé lấy ra hình xe đổ đè vào bé đó . Bé làm đươc tức là hiểu được sự nguy hiểm, hiểu được quan hệ nếu/thì.

Khi dạy con một kỹ năng nào đó, bạn nên luôn tự hỏi mình: con học cái này để làm gì ? Với trẻ không TK thì chúng ta không lăn tăn, nhưng với các bé TK thì chúng ta biết là dạy một mục tiêu sẽ tốn thì giờ, nên chúng ta phải xem xét dạy để làm gì .
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi phi » T.Sáu Tháng 9 23, 2011 8:56 pm

KQ là cô bị đình chỉ dạy 1 thời gian, cô chủ trường phải đt xin lỗi và con sau đó được các cô biết đến "tiếng tăm" của mẹ hơn.


Bạn là dân học luật lại năng nổ trong xã hội, sao bạn không lập một tổ chức bất vụ lợi chuyên giúp đõ các PH trẻ TK đã bị làm khó như bạn từng bị, hoặc đang bị như anh Bảo? Mục đính không phải là đi thưa kiện doạ nạt ai, mà là làm việc với trường trong 1 tư cách nghiêm túc, giúp đỡ họ hiểu và hỗ trợ trẻ TK.

Tay cầm cái roi + miệng nói năng nhẹ nhàng = công việc trôi chảy: bạn có khả năng này đó. :lol:
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » CN Tháng 9 25, 2011 8:59 am

Hi hi anh Phi ơi,

Nhiều người mới gặp em thì hay đoán mò lắm, nhìn vào cách thức ăn mặc nhiều người hay đoán em là lsư, thẩm phán, công an, trùm xh đen..nhiều người hỏi người thân của em là "sao Mỹ trông có vẻ ...hiền nhỉ, cổ hiền hay dữ vậy? Ít khi gặp qua thấy tỏ thái độ lắm". Chị em hay cười và nói lấp lửng: "ờ, hiền lắm...muốn biết hiền hay dữ thì...đụng vô biết liền à"

Bạn đồng nghiệp ở cty cũ của em thì sau khi biết mấy vụ em "xử lí" những nhân viên khác vì tội gây khó dễ thì thường cười và bảo "ai kiếp trước quên tu kiếp này mới gây chuyện với cái Mỹ". Hi hi em hiền lắm chứ bộ. Ai không tin..."đụng" biết liền hà. :mrgreen: Chỉ biết chắc 1 điều, em có họ với Trương Phi, ha ha...

Trong đời em thường lập kế hoạch cho mình. Ngày ra trường, em lập k.h là 10 năm sau có 1 vp luật riêng, kq là có 1 vp nhưng...không phải vp Luật. KHi còn làm ở cty đa QG, khi còn độc thân, em lập k.h để có 1 người chồng hết mực yêu thương và có trách nhiệm với vợ con, có 1 con gái và 1 con trai, 1 đứa sau này học ngành ngoại thương, 1 đứa ngoại giao, KQ là đúng gần hết nhưng "trệch" tiêu chuẩn cũng nhiều.

Nói chung, con gái mà cung Càn thì cũng có nhiều vất vả lắm ạ.

Em thường "to mồm" vậy thôi chứ đời em thì anh biết đấy, "Bết" thế này còn gì mà dám nói này nọ? Mở Vp hỗ trợ nào đó thì chẳng ai dám tham gia hết. Nếu theo nghiệp thẩm phán thì cũng dễ trở thành 1 "bà Sylvia" nhưng hiềm nỗi em biết thân biết phận chẳng dám bon chen nghiệp này, chỉ an phận làm ktế thôi.

Vụ xe cộ đó quả thực em cũng không chú trọng lắm đâu anh ạ, con em thường hay thay đổi thói quen lắm nên em cũng k ngại, vả lại em đi xe số chứ k phải tay ga nên cũng không sợ lắm.

Con đã quen với cô lớp trên rồi, cô hiện đã quen với 1 phần tính cách con, đã biết cách chăm sóc con về khâu tình cảm (em đã hạn chế dần sự có mặt của cô lớp dưới), có điều như em nói, 2 bữa nay con bị tiêu chảy, phần này do thay đổi môi trường, cách thức cho ăn, món ăn, cách thức "phục vụ"...Em sẽ hạn chế dần dần việc này, nhưng ít nhất phải mất khoảng thời gian 1 tuần để con có thể hoà mình từ từ.

Cũng may cho em là đây là trường tư thục nên tiêu chí phục vụ của nhà trường cũng rất thông thoáng, đội ngũ BGH trẻ và có trình độ, tư tưởng đổi mới cởi mở nên cũng giúp đỡ các phụ huynh và các trò rất nhiều.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Hai Tháng 9 26, 2011 7:19 pm

Bữa qua con biểu lộ thái độ phản ứng kịch liệt, con nhất định không chịu mặc lại áo đồng phục của năm trước dù đẹp hơn áo năm nay, và chất lượng cotton cũng tốt hơn. Cứ mặc vào là con cưỡng, lúc đầu mẹ không hiểu tại sao nên cố gắng mặc, con mặc rồi thì khóc mếu đòi cởi bỏ bằng được.

Mẹ đổi sang bộ đồng phục mới của năm nay thì con ok cho mặc, dù bộ này mẹ con không thích do design và chất lượng không tốt, có chút kinh nghiệm về hàng dệt may và vải nên mẹ biết cái nào tốt cho sức khoẻ, nhưng điều này không nằm trong suy tư của con.

Qua vụ việc đó phát hiện ra điều con muốn chuyển tải, đó là con muốn được giống như các bạn, từ sinh hoạt đến ăn mặc. Nhận thức của con về mọi thứ xung quanh có vẻ đang có sự thay đổi.

Bữa nay, đưa con đến lớp đúng giờ khởi động thể dục buổi sáng. Bình thường con sẽ là "người ngoài cuộc" do con không theo được hoạt động nhanh của cô và các bạn. Mẹ dắt con xếp vào hàng và cùng làm theo với lớp. Mẹ nháy cô và cô gật đầu, vậy là từng bước từng bước mẹ dắt tay hỗ trợ con. Có làm cùng con mới thấy con chậm hơn các bạn rất nhiều, nhưng rồi từng bài thể dục nhanh cùng lớp con và mẹ cũng hoàn thành dù con còn vụng về lúng túng. Nhưng tay mẹ dìu và đỡ, đẩy đưa con cũng hoà mình vào nhịp điệu sôi động cùng cả lớp. Kết thúc buổi tập con nhìn mẹ với ánh mắt vui và thể hiện thầm điều kín đáo con muốn nói "con cảm ơn mẹ".
Mẹ vui và nháy cô rồi hỏi "cô thấy Đ giỏi chưa nào?" Cô cười và " Đ giỏi lắm, tiến bộ lắm".Con nghe và vui vẻ.

Mẹ về mang theo 1 nỗi niềm và tự nhủ: mình sẽ cố gắng đưa con đúng giờ mỗi ngày để được hỗ trợ con dù chỉ là trong 3 phút mỗi sáng.

Nhìn chung, nhận thức của con có vẻ khá , không tệhơn các bạn cùng tuổi, nhưng phần hoạt động con yếu hẳn.

Càng nhìn con, nhìn các bạn, em càng thấy con đường của con đi còn dài và nhiều chông gai lắm
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 9 26, 2011 8:22 pm

Cứ mặc vào là con cưỡng, lúc đầu mẹ không hiểu tại sao nên cố gắng mặc


Hmm, không tôn trọng ý kiến cá nhân của người ta gì cả. Đâu có ai muốn ăn mặc khác bạn bè đâu.

con không theo được hoạt động nhanh của cô và các bạn.


Có cách nào quay rồi về chiếu chậm lại, tập trước cho bé ở nhà không bạn?

Cô cười và " Đ giỏi lắm, tiến bộ lắm".Con nghe và vui vẻ.


Bạn nói cô thay vì khen, thưởng cho bé 1 cái thẻ mặt cười gì đó . Khi đủ 5 thẻ thì đem về mẹ đổi cho 1 chầu kem. Vừa khích lệ, vừa học đếm.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Hai Tháng 9 26, 2011 10:17 pm

phi đã viết:Có cách nào quay rồi về chiếu chậm lại, tập trước cho bé ở nhà không bạn?


Chắc không quay được , nhưng em sẽ cho con tập vài bữa trên lớp, rồi nhớ về tập ở nhà cùng con thôi. Bài vận động cũng đơn giản mà.

phi đã viết:
Bạn nói cô thay vì khen, thưởng cho bé 1 cái thẻ mặt cười gì đó . Khi đủ 5 thẻ thì đem về mẹ đổi cho 1 chầu kem. Vừa khích lệ, vừa học đếm.


Đây không phải là trường chuyên biệt nên chắc không có, và có lẽ phương pháp này khó hữu ích đối với con, con em không thích mấy hình thẻ mà :x

Còn đếm thì hàng ngày khi đón con, em hay cho con vừa xuống cầu thang vừa đếm, 50 bậc đó. Có bữa em dắt tay con bước xuống nhưng không đếm, vậy là con dừng lại và ngẩng nhìn mẹ chờ đợi. Mẹ hiểu ý nên đếm lại, khi đó con mới hồ hởi bước xuống.

Nói chung làm gì mà muốn con hưởng ứng đều phải "cách điệu" lên cả, nhiều khi giữa chốn đông người mà 2 mẹ con hành động khác lạ bỗng...chẳng giống ai ;)
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.7 khách.

cron