Em đã đọc một số bài viết trên diễn đàn CCM để mong tìm được một trường hợp tương tự con của mình. Nhưng đọc xong thấy thất vọng quá các anh chị ạ. Không phải em buồn vì không tìm được thông tin hữu ích, mà buồn vì con em bị quá nặng, em sợ con sẽ không trở về bình thường được như những đứa trẻ khác. Em thấy một số mẹ có con tầm tuổi như con em, nhưng các bé dù sao những biểu hiện cũng nhẹ hơn con em nên có lẽ em sẽ phải cố gắng và vất vả hơn nhiều các anh chị nhỉ.
Cách đây 10 ngày, em đưa con đi khám ở Viện Nhi TW, và được chẩn đoán là tự kỷ, với mức điểm 47, quá nặng phải không ạ. Em không quá sốc trước tin con mình bị tự kỷ, vì em đã nhận thấy những biểu hiện của cháu từ khi cháu 12 tháng. Nhưng do không có nơi nào nhận can thiệp cho trẻ dưới 18 tháng nên em không cho cháu đi khám. Con em có những biểu hiện như sau trước khi đi khám:
- Gọi không quay đầu lại, trừ phi mẹ gọi khoảng 4, 5 câu mới quay ra
- Không có giao tiếp mắt
- Chơi đồ chơi không đúng tính chất, ô tô thì lật lên xoay tít bánh xe, các thứ khác thì lật đi lật lại rồi cho vào mồm
- Rất thích quảng cáo ở TV, chỉ cần nghe 1 âm thanh rất nhỏ là chạy ra đứng sát TV, dậm dậm chân, nếu không chạy ra được thì ngồi thừ mặt ra nghe
- Hay nhìn xa xăm, đăm chiêu không biết đang nghĩ gì
- Thỉnh thoảng đi kiễng chân, hay bặm môi dưới
- Không chơi với trẻ con khác, nếu bị trẻ khác giành đồ chơi cũng giành lại bằng được, không giành được thì bỏ đi, nhưng nếu bố mẹ giả vờ tranh đồ chơi thì giành lại, không giành được thì khóc ăn vạ
- Không đáp ứng được bất cứ mệnh lệnh nào
- Không chỉ được bố, mẹ, bà, hay chân, tay, mắt, mũi... Trong nhà quý nhất mẹ, nhưng mẹ dạy gì cũng không tiếp thu được
- Không giơ tay bye bye, không biết vỗ tay, làm xấu,...
(những cái "không" trên em dạy bé rất thường xuyên nhưng bé không chú ý nên không học được gì cả)
- Nếu thích cái gì thì hay giẫy giẫy chân, nếu cáu hay không vừa ý thì trước tiên là gồng mình lên, sau đó là khóc
- Lúc đi hay múa 2 bàn tay
Khi được chẩn đoán TK, em đã cho con được can thiệp tại bệnh viện Nhi luôn. Tuy nhiên, sau khi cháu tham gia được 1 tuần, em thấy biểu hiện của cháu nặng hơn rất nhiều.
- Cháu dễ cáu hơn trước. Khi cáu thì khóc hờn rất lâu, không ai dỗ được.
- Cháu trầm tính hơn, không nghịch ngợm những thứ trước kia như kéo đổ sách trên giá xuống, với các đồ vật trên giá xuống..., không biết như thế là tích cực hay tiêu cực
- Trước đây cháu rất bám mẹ, hay cười với mẹ, hay ôm mẹ, đòi mẹ bế... nhưng bây giờ thì cường độ giảm hẳn
- Dạo này bặm môi nhiều hơn và hay thè lưỡi liếm cằm
Em cũng không hoàn toàn phục cách can thiệp của BV đối với con em, vì từ hôm cháu đi học, không hôm nào là cháu không khóc, cứ vào là khóc và không học được gì. Có cô thì cũng dỗ nhưng cháu không nghe, không nín, chỉ khóc hờn, không có nước mắt. Có cô thì áp dụng chế độ "quân phiệt", không nựng nịu hay dỗ dành gì, chỉ quát tháo và đánh vào tay nếu không tập đúng theo yêu cầu, nên cháu càng khóc tợn. Bé nhà em trước đây rất ưa nịnh, nếu không vừa ý gì thì khóc, khi khóc thì đều được bế lên ôm ấp, nựng nịu vài câu là nín. Nhưng bây giờ khi đi học, do các cô bảo không được chiều như thế nữa, nó sẽ quen và lần sau không thể dạy theo ý mình được, nên em cũng không dám dỗ dành nữa. Chính vì vậy nên bây giờ cháu càng hờn dai, càng khó bảo hơn trước. Em không biết là mình làm thế là đúng hay sai. Vì mỗi đứa trẻ TK có những đặc điểm khác nhau, nếu ai cũng áp dụng như các cô nói thì không biết có hoàn toàn hiệu quả?
Em đã đọc bài "Mẹ tập sự làm cô giáo dạy con TK" của mẹ Ngoc_xinh và thấy rất phục mẹ Ngoc_xinh vì chỉ có 3 tuần mà mẹ dạy con biết được thêm bao nhiêu thứ. Em ước giá như em dạy con em được như mẹ Ngoc_xinh thì tốt biết mấy. Nếu mẹ Ngoc_xinh đọc được bài viết này thì chia sẻ cho meTun ít bí quyết với nhé. Em cũng đang thử dạy con theo sách các cô ở viện Nhi cung cấp, nhưng bé vẫn không chịu tiếp thu.
Em đang rất bối rối, không biết phải bắt đầu từ đâu, bắt đầu như thế nào và làm sao để thực sự hiệu quả. Rất mong các anh chị chuyên gia CCM tư vấn giúp em.
PS: giá như ở HN có một trường như trường Ban Mai thì tốt biết mấy.