gửi bởi Xutuyet » T.Sáu Tháng 10 22, 2010 1:20 am
Chào chị Tường Anh
Trước hết, cho em gửi lời cảm ơn chị vì đã dành thời gian xem "Bảng kế hoạch hỗ trợ con".
Tình hình của bé nhà em có tiến bộ hơn một chút ạ. Vừa rồi, lớp con thay cô giáo chủ nhiệm. Thật là may mắn, cô giáo chủ nhiệm mới hiểu và thương con. Hồi còn là sinh viên, cô cũng đã được học sơ qua về hội chứng tự kỷ nói chung và cũng ít nhiều cũng có kiến thức về dạy trẻ tự kỷ. Sau khi đọc kỹ các bài trao đổi của chị Tường Anh với em cũng như với các mẹ trong diễn đàn, em đã soạn tài liệu tổng hợp về hội chứng AS và các biện pháp hỗ trợ trẻ AS rồi đưa cho cô giáo. Em nhận thấy quan điểm giáo dục của cô có nhiều điểm tích cực. Cô không đánh hay mắng con mà giảng giải cho con rất nhẹ nhàng, vậy mà con nghe lời cô, con hoàn toàn không phản ứng tiêu cực với cô (thường thì con sẽ có những phản ứng tiêu cực khi bị đánh như giậm chân, chỉ tay), cô còn nhận xét là con ngoan nữa...Con tỏ ra cởi mở với cô, khi con không hiểu bài, con mang vở lên bàn giáo viên hỏi cô, cô nhẹ nhàng giải thích cho con hiểu. Ngoài ra, em lập một quyến sổ về hành vi ở lớp, hàng ngày nhờ cô giáo theo dõi. Về nhà, em tổng hợp các hành vi ở lớp và ở nhà vào một quyển số khác.
Em đi làm xa thành phố nên hàng ngày không đưa đón con mà phải thuê người. Em cố gắng sắp xếp để về đón con 1-2 lần /1 tuần (công việc hiện tại của em rất khó xin nghỉ, em phải xin nghỉ từ hôm trước). Em cũng nói chuyện với anh xã để anh thu xếp công việc đón con một vài buổi. Con coi việc được bố mẹ đón như là món quà vậy, hôm nào cũng hỏi:" hôm nay bố mẹ có đón con không?". Em đã nghĩ đến khả năng xin nghỉ việc, hàng ngày đưa đón con, cập nhật tình hình của con từ cô giáo và các bạn cùng lớp. Hơn lúc nào hết, con rất cần sự chăm sóc của bố mẹ -những người hiểu và yêu thương con nhất.
Ở nhà, con chỉ thích chơi game, xem tivi, không thích học bài, hét lên ầm ĩ khi ý muốn không được đáp ứng. Những lúc con hét lên, em nói sẽ không thưởng cho con món đồ chơi nào đó mà con thích, nhắc đi nhắc lại vài lần con mới ngừng hét. Hầu như ngày nào cũng như vậy...Em cảm thấy lúc con hét lên là lúc con bế tắc chứ không chỉ đơn thuần là con quen được chiều. Nhiều lúc nhìn con trong giấc ngủ, em ước giá như mình có thể giúp được nhiều cho con hơn nữa, tội con quá.
Mai là ngày cuối tuần. Em chúc chị Tường Anh một kỳ nghỉ cuối tuần có thật nhiều niềm vui. Hẹn gặp lại chị.
Xutuyet.