Vài lời nhân ngày TK

Re: Vài lời nhân ngày TK

Gửi bàigửi bởi lemongbao » T.Hai Tháng 5 17, 2010 6:42 am

Chào bạn. Thế nhà báo ơi bạn muốn chia sẽ điều gì?
Đối với chúng tôi mỗi người có một câu chuyện, mà nếu kể ra thì không bao giờ có hồi kết. Vì sao ư? Vì TK và các rối loạn khác có họ với tk là hội chứng cần can thiệp cho bé cả đời. Thế bạn cần chia sẽ điều gì? Bạn có thể nêu cụ thể không? Nếu nói về chuyên môn thì bạn sẽ được chuyên gia (bác Tường Anh) trả lời, hay hỏi về kinh nghiệm can thiệp thì anh Phi sẽ trả lời. Nếu hòi về kinh nghiệm quản lý dự án cho các bé có rối loạn ngôn ngữ nói chung và tk nói riêng thì có chị Xuyến giám đốc dự án. Hay hỏi chúng tôi về những khó khăn mà chúng tôi đã trải qua?....
lemongbao :)
Ba yêu con
lemongbao
 
Bài viết: 305
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 23, 2009 5:46 pm

Re: Vài lời nhân ngày TK

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 5 17, 2010 7:26 am

người thông cảm đã viết:Gửi anh Phi và các anh chị trong diễn đàn
Mình là một người mẹ nên mình vô cùng thông cảm với các bậc phụ huynh trên diễn đàn. Mặc dù đã đọc về tự kỷ mấy ngày hôm nay nhưng thú thực mình chưa có được hiểu biết về chứng bệnh này. Mình nghĩ rằng số những người chưa biết về tự kỷ như mình là rất cao và muốn biết về nó cũng vậy.


Chào bạn,

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và có nhã ý tìm hiểu về vấn đề TK. Rất mong sẽ đọc được những bài báo của bạn trong tương lai gần.

Mình hiểu câu "Hiểu về TK" của bạn từ 3 phía:

(1) Hiểu về mặt chuyên môn
(2) Hiểu về mặt giáo dục đặc biệt, cộng đồng
(3) Hiểu những gian khó của phụ huynh

Số (1) thì phải làm từ từ, số (3) thì bạn các phụ huynh ở đây sẽ giúp bạn, trực tiếp hoặc gián tiếp qua việc bạn đọc bài viết về hành trình của họ, ví dụ như hành trình dài của anh Bảo, chị Phương, và biết bao nhiêu người khác, ở trên diễn đàn này cũng như các diễn đàn khác (wtt, tretuky...)

Riêng số (2) thì mình tình nguyện giúp nếu bạn không chê, vì mình đã làm chuyện này nhiều lần tại nhiều nền văn hóa khác nhau (VN, HK, Ấn, TQ). Cách tốt nhất là nói chuyện trực tiếp. Vậy mình đề nghị như vầy:

- Bạn tiếp tục vào trong này sinh hoạt với bọn mình để biết thêm về (1) và (3)
- Khi về VN mình sẽ gọi cho bạn để bàn luận về (2)
- Bạn ghi danh đi dự hội thảo / đêm gặp gỡ (không biết bạn ở SG hay HN)

Đó chính là lý do mình muốn tìm hiểu và chia sẻ những hiểu biết cuả mình cho những ai muốn tìm hiểu về nó. Mình hiện đang làm báo và mình có tham gia biên soạn sách kỹ năng sống. Mình rất mong nhận được sự giúp đỡ của các bậc phụ huynh trên diễn đàn.
Số điện thoại cuả mình là 0987945292
email: giangngoc007@gmail.com


Mình đã emaill cho bạn rồi đó. Nếu có cần gì cụ thể từ phụ huynh, bạn cứ đưa bài lên đây.

Phi
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Vài lời nhân ngày TK

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 5 17, 2010 6:13 pm

Dưới đây là các câu hỏi người bạn nhà báo (N) nick "Người thông cảm" gửi tới qua email. Được sự đồng ý của N, tôi xin đăng phần trả lời của mình trên diễn đàn

1.Tự kỷ có phải là bệnh? nếu không phải gọi chính xác là gì, chứng tự kỷ?...


Câu hỏi của bạn rất hay vì nó hàm ý 3 lĩnh vực khác nhau: y khoa, gia đình và xã hội

Về mặt Y khoa: Người ta gọi Tự kỷ là hội chứng hay rối loạn. Chữ bệnh/disease được dùng thoáng, nhưng chữ hội chứng dùng để chỉ một căn bệnh do nhiều triệu chứng khác nhau gây ra. Chữ "bệnh" nhiều khi được hiểu ngầm là có thể lây lan hoặc biết rõ tại sao bệnh trong khi Tự kỷ thì không lây lan và cũng chưa ai biết cái gì gây ra.

Về mặt Gia đình: Theo mình thì có không ít các phụ huynh không quá quan tâm tới Tk là bệnh hay hội chứng. Phụ huynh chỉ quan tâm là con tôi yếu một số mặt, vậy thì tôi phải làm hết sức để bù vào, ai muốn gọi đó là gì cũng được. Trích lời một cô giáo đăng trên diễn đàn này..."Cô gà" viết rằng: "Con là rối loạn ngôn ngữ, tự kỷ ... hay là gì đi nữa thì cũng là con của mẹ"

Về mặt Xã hội: Do có các chính sách giúp đỡ trẻ Tự kỷ, ví dụ như đạo luật giáo dục đặc biệt, nên việc chẩn đoán có TK hay không cũng quan trọng.

Như vậy TK có phải là bệnh hay không, tùy vào tình cảnh của câu chuyện.

2. Con số trẻ em mắc tự kỷ tăng nhanh là do các bậc phụ huynh có ý
thức cho con đi khám bệnh, hay xu hướng tăng của bệnh trong tình hình
hiện nay?


Chắc chắn rằng ngày nay việc chẩn đoán tốt hơn trước nên số ca tăng cao. Còn việc môi trường hay gì khác có là nguyên do hay không thì chưa ai đủ bằng chứng khoa học đúng 100%. Về vấn đề cái gì gây ra Tk, người ta thường nhầm lẫn tương quan (co-relation) với quan hệ nhân quả (cause and effect)

Ví dụ câu "ở thành phố dễ viêm mũi hơn ở quê" chỉ là tương quan vì ở quê không khí trong lành hơn, chứ không phải chính các việc ở thành phố nó làm cho mình viêm mũi. Ở thành phố mà không khí trong lành thì đâu ai viêm mũi, đúng không? Vì lý do trên nên nhiều nghiên cứu về TK rất "lẩm cẩm". Mới đây chúng tôi có đi hội thảo, 1 ông lên báo cáo "ở các nơi mà có dịch vụ tivi cáp nhiều, thì trẻ tk nhiều, thế thì tivi cáp gây ra TK". Có thể ông ta đúng, mà cũng có thể vì ở vùng đông trẻ TK nên trẻ thích coi tivi, mà thích quá thì bố mẹ phải mua cáp tivi thôi. Còn như ông ta đúng, thì tivi ăng ten trời, tivi DVD hay cáp gì thì chẳng gây ra Tk?

Có ý kiến cho rằng, các biểu hiện của tự kỷ gần với những
bệnh lý khác, nhưng các bác sĩ sẽ chọn cách an toàn chẩn đoán trẻ có
nguy cơ mắc tự kỷ? Điều này có thể cho thấy những vấn đề gì? Việc chẩn
đoán tự kỷ khó khăn? hay hiện nay nó đã là "con ngáo ộp", bệnh tưởng
của không ít phụ huynh?


Mình nghĩ hơi khác. Tự kỷ không phải là cái công tắc đèn: bật qua trái là không TK, bật qua phải là Tk. Giữa 2 khoảng trắng đen nó có vùng màu xám. Đối với phụ huynh, "có màu xám" thì phụ huynh phải can thiệp, còn chuyện xám như vậy có đủ gọi là Tk chưa nó liên quan tới các chính sách xã hội chứ không ảnh hưởng cho việc can thiệp.

Tuy nhiên, cách chúng ta phản ứng khi nghe con Tk cũng quan trọng. Nếu chỉ hơi xám mà chúng ta vội đưa đi uống thuốc bắc, đắp thuốc nam, bắt bé ăn kiêng mà không tham khảo chuyên gia, thì rõ ràng có thể gây hại cho bé. Còn như chúng ta đưa cô giáo về dạy thêm cho bé thì không bổ ngang cũng bổ dọc, đúng không ạ? Thế thì cách chúng ta can thiệp là cái cần quan tâm, không chỉ ở chỗ bác sĩ nói trắng, đen hay xam xám.

3. Các bậc phụ huynh có thể trông chờ gì vào các phương pháp chữa trị
cho con em họ, hiệu quả khả quan nhất?


Nếu dùng các nước khác để tiên đoán thì các phụ huynh ở VN sẽ còn nhức đầu dài dài. Sẽ có nhiều phương pháp can thiệp được đưa vào, có phương pháp chỉ thích hợp cho 1 số bé, có phương pháp thì "phù thủy" quá, sẽ có quá nhiều thông tin, các trường mở ra kẻ khen người chê, cô giáo chỗ này nói hay chỗ kia nói dở, chẳng biết gọi cô nào... Cách phòng vệ tốt nhất là phụ huynh nên tăng cao hiểu biết của mình về TK để tự mình đánh giá cái mình đang tìm.

4. Trẻ tự kỷ thiệt thòi, gia đình mặc cảm xấu hổ... nguyên nhân do đâu?


Con người là một sinh vật biết đồng cảm, nhưng cuộc sống ngày càng bận rộn nó đổi cái cách đánh giá của chúng ta đi. Nếu bạn thấy 1 trẻ khuyết tật bò giữa đường, lòng thương cảm bạn dâng lên cao ngay. Bạn thấy 1 trẻ Tk khác, nhìn mặt mũi sáng láng, nên khi bé bùng nổ, bạn có thể nghĩ "bé này hư quá, chắc cha mẹ chiều". Đó không phải là lỗi của bạn.

Và cái này thì không chỉ mình tôi nói đâu: không biết sao nhưng các trẻ Tk nhìn mặt rất sáng, phải nói là trung bình thì trẻ Tk đẹp trai/đẹp gái hơn trẻ không Tk (tất nhiên tôi không có bằng chứng khoa học, chỉ là dựa trên quan sát gần 10 năm nay). Thế thì nhìn trẻ TK, người ta khó đồng cảm, và vì người ta bận rộn, không có thì giờ xà vào hỏi han cho hiểu rõ ngọn ngành, nên người ta vội kết luận "bé hư do được chiều". Chính điều này nó làm cho phụ huynh trẻ Tk khó xử khi đi ra ngoài chứ mặc cảm hay xấu hổ thì mình nghĩ chưa hẳn là tâm lý chung.

Ví dụ nhừ năm trước ConCủaMẹ tổ chức Ngày vui chơi cho trẻ TK, mấy chục gia đình mang các bé tới chơi, ai cũng vui vẻ trong môi trường đồng cảm, có ai mặc cảm gì đâu? Hoặc như ngày đi bộ vừa qua do CLB PH trẻ TK tại Hà nội tổ chức, mình thấy ai cũng đi ngẩng cao mặt, tự hào mình đang làm 1 việc tốt cho con mình. Thế thì tự hào hay mặc cảm, nó tự trong ta ra hết bạn ạ.

Hôm nay đang rỗi, mình tán dóc thêm cho bạn nghe chuyện Bin Ladin gặp thiền sư.

Bin Ladin đi chơi gặp thiền sư, Bin Ladin hỏi:

- Thiền sư này, thế có đúng là có địa ngục hay thiên đàng không?

Thiền sư đáp: "Mày là thằng nào mà ăn nói vớ vỉn thế"?

Bin Ladin: Thằng này láo, tao là trùm khủng bố đây, tao cho nổ bom bây giờ.

Thiền sư từ tốn: Thưa ngài Bin Ladin, ngài đang là địa ngục đấy thôi.

Bin Ladin vội xuống lưng con la, vái nói rằng: Xin ngài tha tội, tôi có mắt không tròng.

Thiền sư: Thưa ngài, ngài bây giờ đang là thiên đàng đó thôi


Thế thì làm cho cuộc sống trẻ Tk thành thiên đàng hay địa ngục là do cái cách chúng ta đối xử với nhau thôi, đúng không ạ?

5. Tương lai nào cho trẻ tự kỷ hôm nay?


Chưa được như mình mong muốn, nhưng nó đang đi lên. Mỗi ngày thì không thấy rõ, nhưng so năm nay với năm trước thì mình thấy mọi việc đang tốt dần lên. Có 2 việc mình mong muốn phụ huynh chú tâm tới hơn là giáo dục giới tính và đào tạo nghề. Nhiều khi chúng ta nghĩ "con tôi bé quá, học chưa xong mà học nghề gì" thì chưa hẳn hoàn toàn đúng. Trẻ Tk cần được học kỹ năng sống tự lập và nhắm tới đào tạo nghề. Có thể có trẻ sẽ không làm được, nhưng chúng ta phải cho trẻ cơ hội.

Ngày mai khi đọc thêm,
hiểu thêm, em lại sẽ có những thắc mắc mới)
Cảm ơn anh


Cảm ơn bạn đã quan tâm tới đề tài này. Rất mong bạn quành lại nói chuyện.

Phi
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Vài lời nhân ngày TK

Gửi bàigửi bởi người thông cảm » T.Ba Tháng 5 18, 2010 12:30 am

Gửi anh Phi và các anh chị trên diễn đàn!
Rất cảm ơn các anh chị. Khi nhận đề tài này, em biết đó là một khó khăn vì về mặt chuyên môn mình chưa biết gì dẫn đến những suy luận mang nhiều định kiến. Thú thực trong vài ngày qua, việc tìm hiểu của em về tự kỷ ban đầu rất thực dụng và máy móc, với những câu hỏi gạch đầu dòng sẵn mang hai phương án đúng/sai rõ ràng, phân biệt. Được anh Phi "mở mắt" không chỉ bằng các câu hỏi chuyên môn mà quan trọng là thái độ ứng xử, bản thân em thấy mình đã mềm dẻo và linh hoạt hơn. Em không bình luận về những chuyện lùm xùm xung quanh các bài báo về tự kỷ thời gian vừa qua, bởi "ở trong chăn" nên em biết rằng thực ra rất khó để có thể dung hoà nhu cầu chia sẻ ở nhân vật và nhu cầu thông tin ở độc giả cũng như ở chính bản thân mỗi pv, BBT.
Có một điều mà trước đó em nghĩ rất đơn giản như các cụ nói "con vua, vua dấu/con châu chấu, châu chấu yêu" cha mẹ nào mà chẳng yêu con, điều đó đúng đến mức không phải nghĩ đến, bàn đến hoá ra lại rất diệu kỳ. Em luôn thật sự xúc động khi đặt mình vào hoàn cảnh của các bậc phụ huynh trên diễn đàn không phải là thương cảm mà là khâm phục, các anh chị đã dành cho con mình một tình yêu vĩ đại không thể đo lượng. Thật sự đó là một tình yêu vĩ đại, đứng trước những tình yêu ấy như với em cảm thấy mình phải chỉnh đốn lại để có thể xứng đáng. Em rất muốn được nghe các anh chị tâm sự về câu chuyện của gia đình mình, về bé và về niềm vui, nỗi buồn thường ngày (không phải để thoả trí tò mò mà thực sự để là người thông cảm). Cảm ơn các anh chị
Kính thư
người thông cảm
 
Bài viết: 3
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 5 17, 2010 5:37 am

Re: Vài lời nhân ngày TK

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 5 18, 2010 9:13 am

Gửi anh Phi và các anh chị trên diễn đàn!
Rất cảm ơn các anh chị. Khi nhận đề tài này, em biết đó là một khó khăn vì về mặt chuyên môn mình chưa biết gì dẫn đến những suy luận mang nhiều định kiến. Thú thực trong vài ngày qua, việc tìm hiểu của em về tự kỷ ban đầu rất thực dụng và máy móc, với những câu hỏi gạch đầu dòng sẵn mang hai phương án đúng/sai rõ ràng, phân biệt. Được anh Phi "mở mắt" không chỉ bằng các câu hỏi chuyên môn mà quan trọng là thái độ ứng xử, bản thân em thấy mình đã mềm dẻo và linh hoạt hơn. Em không bình luận về những chuyện lùm xùm xung quanh các bài báo về tự kỷ thời gian vừa qua, bởi "ở trong chăn" nên em biết rằng thực ra rất khó để có thể dung hoà nhu cầu chia sẻ ở nhân vật và nhu cầu thông tin ở độc giả cũng như ở chính bản thân mỗi pv, BBT.


Chào bạn, tôi là tườnganh, ngôn ngữ trị liệu . Bạn dùng từ "lùm xùm", tôi thích, vì có những phụ huynh ngại đó là "um xùm". Chúng tôi, phụ huynh và chuyên gia, nói thật là bận lắm bạn ạ! Nếu báo chí có gì lùm xùm, thật tình tôi chả có giờ để đọc . Biết nói thế thì bạn tự ái, nhưng bạn hiểu cho: đọc tài liệu, đọc nghiên cứu, đọc thư của phụ huynh - chuyên gia.. còn không có giờ nữa mà .

Bạn nghĩ "khó để có thể dung hòa nhu cầu chia sẻ ở nhân vật và nhu cầu thông tin ở độc giả", bạn nói đến chiều dài bài báo được cho phép hay sao ạ ? Tôi thì nghĩ vẫn có cách dung hòa, bạn cứ vào đây với chúng tôi rồi sẽ tìm ra cách thôi! Một người muốn thì khó, chứ cả hai bên đều muốn, và chúng ta lại đông, phải tìm ra cách chứ!

Có một điều mà trước đó em nghĩ rất đơn giản như các cụ nói "con vua, vua dấu/con châu chấu, châu chấu yêu" cha mẹ nào mà chẳng yêu con, điều đó đúng đến mức không phải nghĩ đến, bàn đến hoá ra lại rất diệu kỳ. Em luôn thật sự xúc động khi đặt mình vào hoàn cảnh của các bậc phụ huynh trên diễn đàn không phải là thương cảm mà là khâm phục, các anh chị đã dành cho con mình một tình yêu vĩ đại không thể đo lượng. Thật sự đó là một tình yêu vĩ đại, đứng trước những tình yêu ấy như với em cảm thấy mình phải chỉnh đốn lại để có thể xứng đáng. Em rất muốn được nghe các anh chị tâm sự về câu chuyện của gia đình mình, về bé và về niềm vui, nỗi buồn thường ngày (không phải để thoả trí tò mò mà thực sự để là người thông cảm). Cảm ơn các anh chị


Tôi không được đứng vào nhóm phụ huynh có sức hy sinh lớn lao này . Chỉ được làm việc cạnh họ thôi, và thấy nỗ lực của họ ngút ngàn! Có điều là nếu bạn muốn nghe họ tâm sự, bạn đọc lại những posts trên website này đi đã . Họ đã viết, đã thổn thức, đã xúc động, đã tức giận, đã lo lắng, đã hy vọng, và đã thất vọng ... Nhiều lắm những tâm sự thật! Nếu tôi có tài viết báo, tôi gom những câu chuyện ấy thôi đã thành truyện nhiều kỳ rồi đấy! Bạn thử đọc xem nhé, sau đó, bạn thử tìm cách PM thẳng cho phụ huynh mà bạn muốn tìm hiểu thêm. Tôi tin rằng họ sẽ mở lòng nếu bạn muốn chia sẻ .
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4505
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Vài lời nhân ngày TK

Gửi bàigửi bởi người thông cảm » T.Ba Tháng 5 18, 2010 4:59 pm

Cảm ơn gợi ý của chị Tường Anh, đó là một :idea: rất pro. Không biết các bậc phụ huynh có ủng hộ không ạ!
người thông cảm
 
Bài viết: 3
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 5 17, 2010 5:37 am

Re: Vài lời nhân ngày TK

Gửi bàigửi bởi lemongbao » T.Tư Tháng 5 19, 2010 8:08 pm

Lời đầu tiên là chào mừng bạn đến với diễn đàn này, thực sự mà nói tôi rất thích nick của bạn " người thông cảm".Vì các phụ huynh như tôi thường là tìm sự chia sẽ cũng nhưng thông cảm lẫn nhau và với các chuyên gia trên diễn đàn.

Như tôi đã nói với mỗi chuyên mục trên diễn đàn là một câu chuyện dài không có hồi kết. Hãy đọc các chuyên mục và cảm nhận với tất cả những tấm lòng của "người thông cảm". Rất cám ơn những gì bạn đã thông cảm với chúng tôi. Chào mừng bạn đến với chuyên mục: "Con trai tôi 3 tuổi chậm phát triển ngôn ngữ"
viewtopic.php?f=3&t=74&start=0
lemongbao
Ba yêu con
lemongbao
 
Bài viết: 305
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 23, 2009 5:46 pm

Trang vừa xem

Quay về Những bài viết về Tự Kỷ

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.27 khách.

cron