Tôi học gì từ đứa con TK

Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 8 15, 2012 11:59 pm

Marie Myung-Ok Lee dạy tại đại học Columbia, Hoa Kỳ, viết cho nhiều tờ báo nổi tiếng tại Hoa Kỳ như New York Times, Guardian... Cô có 1 người con TK, và đây là tâm sự của cô.


Năm nay tôi vào tuổi tứ tuần, là cái tuổi mà mà chúng ta tự xét là mình có hạnh phúc không, có sống đúng không?
Trong lúc này thì tôi đang ngồi văn phòng bác sĩ, và ông ta phán rằng:

- Bé nhà chị về nhận thức thì nằm ở 1% cuối bảng
- Vâng
- Có nghĩa là trong 100 trẻ, 99 trẻ nhận thức hơn con chị
- Vâng

Cái kiểu hỏi rằng làm sao tôi có thể đảm đương được việc trông coi 1 đứa con TK, tôi nghe rất nhiều . Bạn bè có người còn buột miệng rằng "May quá con mình không bị sao cả".

Trong khi bạn bè tôi lo về chất lượng trường cấp 2, tôi lo mang con vào cấp cứu vì bé đập đầu vào cửa sổ kính, rồi lo đi làm lại cửa sổ loại kính không vỡ vụn . Làm sao tôi có thể chịu được á ? Chứ tôi làm gì bây giờ ? Đánh con tôi cho nó chừa ? Hay tự tử . Đáng buồn là nhiều bà mẹ đã làm thế .

Có lẽ nó là cái gốc Phật giáo của tôi, làm cho tôi không bận tâm với lo lắng và khủng hoảng . Tôi chẳng thích gì việc có con 12 tuổI Tự kỷ, vẫn còn mặc tã và làm be bét trong WC, hoặc ói ra bụng chị dâu tôi trong bữa ăn Lễ Tạ Ơn, hay la hét ở siêu thị đến độ người qua đường gọi cảnh sát vì tưởng tôi làm gì đó . Bé là con tôi mà, và bé là cái mà tôi có . Và bé có nụ cười dễ thương .

Khi tôi nhìn vào bạn bè, nhiều người có những đứa con hoàn hảo và cuộc đời hạnh phúc, và họ vẫn bị stress và đau khổ . Tôi thầm nghĩ rằng: chẳng ai có thể có tất cả được . Mà chúng ta lại hay muốn cái gì cũng có, làm cho hạnh phúc lúc nào cũng ngoài tầm tay. Bạn tôi có 1 cái bếp Viking loại đắt tiền, sáng loáng vì chẳng bao giờ được sử dụng . Và việc không có cái bếp ngon lành nhất đã làm cho cô ta bị stress rất nhiều . Mặc dù có nhiều thứ hơn tôi, nhưng bạn tôi hình như chỉ đợi một cơ hội nào đó để bị stress, bị mất hạnh phúc ... một cách vô lý .

Nhiều người nhìn tôi và tự hỏI tại sao tôi lại có thể hạnh phúc được . Tôi sẽ cho bạn biết bí mật của tôi . Tôi không phải loại tự chối bỏ sự thật, không uống thuốc chống trầm cảm, và cũng không phải loại sống trong ảo tưởng . Tôi có người chồng tuyệt vời, tôi đang theo đuổi một nghề mà tôi yêu từ bé . Tôi có một đứa con rất đẹp, tôi có bạn bè, và có cái bếp có thể dùng nấu nướng cho chồng con được .

Tôi có đủ không ? Vâng, tôi có đủ . Vậy để tôi hỏi bạn nhé . Bạn có đủ chưa ?

Phỏng dịch từ bài viết của Marie Myung-Ok Lee
Nguồn: http://www.yai.org/about/sharing-our-st ... ities.html
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi bichchau » T.Năm Tháng 8 16, 2012 12:47 am

phi đã viết:Tôi không phải loại tự chối bỏ sự thật, không uống thuốc chống trầm cảm, và cũng không phải loại sống trong ảo tưởng . Tôi có người chồng tuyệt vời, tôi đang theo đuổi một nghề mà tôi yêu từ bé . Tôi có một đứa con rất đẹp, tôi có bạn bè, và có cái bếp có thể dùng nấu nướng cho chồng con được .

Thích quá. Cũng thấy giống giống mình, chỉ khác là "đang làm một nghề mà tôi không yêu từ bé " nhưng tốt cho mình bây giờ , và mình may mắn hơn là có được hai đứa con rất đẹp .
Năm 2007, VC đi dự hội thảo của NĐ 1, gặp một chị có con trai TK đã 16 tuổi ở Vĩnh Long, chị có nói với mình là chị yêu con trai chị vô cùng, dù nó như một đứa bé con trong thân thể người lớn mà hàng ngày chị vẫn chăm sóc từ chút một, bất chấp sự kỳ thị, thành kiến của thiên hạ . Chị còn thấy hãnh diện vì dù con mình có khiếm khuyết nhưng vẫn còn hơn những người có con bình thường nhưng không biết dạy dỗ con và để cho nó hư hỏng sa vào tệ nạn, và chị thấy hạnh phúc với con của mình rất nhiều.
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Năm Tháng 8 16, 2012 1:39 am

Đọc bài này của anh Phi post, suy nghĩ....sao con mình cũng dễ thương, đáng yêu quá, đẹp trai nữa...vậy mình lo gì nữa ta...còn hay hơn khối người hiểu biết mà "hư" ...hà...hà...tự an ủi vậy đi , lấy power going on.....
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi bichchau » T.Năm Tháng 8 16, 2012 6:30 am

Vào địa chỉ nguồn của Phi ghi chú để đọc bài viết, chọn dich tự động ra tiếng VN , vì mình dốt Tiếng Anh mà.
Bản dịch rất dài, nếu mình chưa đọc phần phỏng dịch của Phi thì sẽ không hiểu được nội dung của bài viết này.
Thích nhất là câu : " Bé là con tôi mà, và bé là cái mà tôi có . Và bé có nụ cười dễ thương ." thấy đúng tâm trạng của mình mà ....chưa nói " :)

Cảm ơn Phi nhé! :P
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi Rose » T.Bảy Tháng 8 18, 2012 9:50 am

Chắc phải có tâm linh mới sống được như vậy ah.
Rose
 
Bài viết: 217
Ngày tham gia: CN Tháng 3 18, 2012 7:25 am

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi Hasu » T.Bảy Tháng 8 18, 2012 5:50 pm

bichchau đã viết:
phi đã viết:Tôi không phải loại tự chối bỏ sự thật, không uống thuốc chống trầm cảm, và cũng không phải loại sống trong ảo tưởng . Tôi có người chồng tuyệt vời, tôi đang theo đuổi một nghề mà tôi yêu từ bé . Tôi có một đứa con rất đẹp, tôi có bạn bè, và có cái bếp có thể dùng nấu nướng cho chồng con được .

Thích quá. Cũng thấy giống giống mình, chỉ khác là "đang làm một nghề mà tôi không yêu từ bé " nhưng tốt cho mình bây giờ , và mình may mắn hơn là có được hai đứa con rất đẹp .
Năm 2007, VC đi dự hội thảo của NĐ 1, gặp một chị có con trai TK đã 16 tuổi ở Vĩnh Long, chị có nói với mình là chị yêu con trai chị vô cùng, dù nó như một đứa bé con trong thân thể người lớn mà hàng ngày chị vẫn chăm sóc từ chút một, bất chấp sự kỳ thị, thành kiến của thiên hạ . Chị còn thấy hãnh diện vì dù con mình có khiếm khuyết nhưng vẫn còn hơn những người có con bình thường nhưng không biết dạy dỗ con và để cho nó hư hỏng sa vào tệ nạn, và chị thấy hạnh phúc với con của mình rất nhiều.

Cả 2 người mẹ đều rất tuyệt vời."khi không có cái mình thích hãy thích cái mình có". Cả 2 đã thấy được hạnh phúc trong cái vất vả của 1 người mẹ có con tk. Đứa con mang lại cho họ nhiều nỗi khốn đốn, nhưng cũng mang lai niềm hạnh phúc cho cuộc sống của họ. Chỉ cần nụ cười của con thì muộn phiền tan biến ngay. Yêu và thương!

Mẹ em có kể cho em nghe rằng có 1 ngươi mẹ Việt có 3 đứa con tk. 1 mình chị ấy nuôi con. Chị ấy học thêm nghề y tá để chăm sóc các con trong những trường hợp không may. Mà 3 đứa con đều lớn và đều có nhiều hành vi. Chị tranh thủ học trên mạng. Đến ngày đi thi thì cả 3 đứa đều sốt cao, không thể gửi gắm ai trông nom được, chị điện thoại để xin được hoãn thi, nhưng vì chỉ có kỳ thi duy nhất hay sao đó mà không thể hoãn được, vậy là chị bỏ 3 đứa vào xe, lái tới chỗ thi, vào trình bày hoàn cảnh và xin được lấy bài ra xe ngồi làm. Vậy là chị được chấp thuận. Chị đã hoàn thành bài thi của mình trong lúc 3 đứa con gao thét, quậy phá lung tung bên cạnh.

Em không biết mẹ em đọc bài này từ đâu, nhưng câu chuyện làm em cảm phục người mẹ ấy quá. Người ta nói : thời thế tạo anh hùng, trong trường hợp này thì hoàn cảnh tạo anh hùng. Chắc chẳng ai muốn làm anh hùng như vậy, ai cũng mơ ước mình có 1 cuộc sống bình yên và hạnh phúc. Tuy nhiên nếu cứ mãi mơ ướctrong khi hoàn cảnh lai trái ngược thì đúng là bi kịch. May mắn họ đã chấp nhận và tìm được hạnh phúc từ những đứa con của mình.
Hasu
 
Bài viết: 157
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 4 16, 2012 7:32 pm

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi bichchau » CN Tháng 8 19, 2012 12:47 am

Rose đã viết:Chắc phải có tâm linh mới sống được như vậy ah.

Cách nay 5 năm mình cũng sẽ không có được suy nghĩ như Người mẹ trong câu chuyện trên đâu.
Mình cũng thuộc dạng "trời ơi" .
"Phật " cũng thích , vì ba mình và bố chồng luận về chữ "Tâm " trong thuyết nhà Phật rất hay. Khi 16 tuổi mình đã bị mẹ la cho 1 trận nhớ đời vì thấy mẹ đi chùa thật xa mà đi bộ con cái chở đi không chịu , vì thương mẹ nên cằn nhằn " con không hiểu sao mẹ tin quá, thời buổi này người ta đã lên tới mặt trăng rồi ..".
"Chúa" mình cũng thích, vì khoái từ "thánh thiện" và thích coi mấy bộ phim Mỹ có nhạc thánh ca (Các Bà Xơ nổi dậy ) và thích đêm Noel đường phố trang hoàng đẹp .... Nhưng vẫn không tin và thắc mắc tại sao làm lể "rửa tội" và nghi ngờ chuyện "xưng tội" (do lúc nhỏ có đọc truyện Ruồi Trâu đó mà).
Nhìn tượng, hình các vị ấy mới đẹp làm sao !
Hồi nhỏ lắm có nghe người lớn nói chuyện, đại ý mình nhớ là : Trong cuộc sống nếu ta thấy đủ thì là đủ...
Nhưng mỗi người có cảm nhận cuộc sống khác nhau, để đến một lúc nào đó đọc thấy , nghe thấy một hoàn cảnh giống giống mình , tự nhiên cảm nhận "à , đúng rồi...." , thế là " và con tim đã vui trở lại " để rồi
"cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương " con mình và sống cùng gia đình mình, vậy thôi.
Với tâm trạng như vậy, sáng nay sau khi khám cho con gái xong, nói ba ở đợi thanh toán, còn mẹ rủ con gái đi dọc vĩa hè chơi . Có lẻ con cũng muốn ra khỏi chổ đó nên chịu đi, trời nắng lắm mà 2 mẹ con nắm tay đi cười nói vui vẻ (mẹ nói là chính) đi bộ 1 khoảng xa đến nhà sách , vào nhà sách đi vòng vòng.....cho đến lúc ba đến rước về :D .
Năm nay con gái đi học trường BM , con trai thì học ĐH chi phí tại gia đình tăng đột biến và giữ luôn ở đó.
Trước đây mình cứ cuống cuồng lo tài chính, làm việc căng nên dễ mất bình tỉnh khi chơi , dạy con dù rất thương con. Nhưng bây giờ khác nhiều rồi, trong đó có phần của con gái mình đó. Cứ nhìn thấy hai đứa con mình cười là tụi mình cứ mê tít, :D .
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi Hasu » CN Tháng 8 19, 2012 2:32 am

Chúc mừng con trai đã vào ĐH chị nha. Rồi con gái cũng sẽ làm cho ba mẹ vui bởi những tiến bộ của mình. :)
Hasu
 
Bài viết: 157
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 4 16, 2012 7:32 pm

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi Rose » CN Tháng 8 19, 2012 6:45 am

Em cũng không biết. Em cũng đang là một người nửa tâm linh, nửa tin nửa ngờ. Vì thế mà em vẫn nghĩ những gì thuộc về tâm linh như là một cơ chế giải tỏa của cơ thể vậy, đằng nào thì mình vẫn phải đi con đường khó khăn đó, nên có dằn vặt đau đớn mấy cũng phải qua, cũng phải dịu đi, giống như việc giải phóng ra morphine để giảm đau ấy. Còn em vẫn đứng giữa đường, 1 phía là con bình thường, phía kia là con có vấn đề (hoặc tương lai có vấn đề). Mặc dù hiện tại con vẫn bình thường, nhưng những khủng hoảng khi mang thai khiến em không khỏi lo lắng, vì mọi chuyện chưa qua đi. Đây lại là bé đầu lòng của em nữa.
Rose
 
Bài viết: 217
Ngày tham gia: CN Tháng 3 18, 2012 7:25 am

Re: Tôi học gì từ đứa con TK

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » CN Tháng 8 19, 2012 7:30 am

Anh Phi luôn luôn tặng các PH những bài trích dẫn rất hay và rất ý nghĩa. Cảm ơn anh nhiều lắm, PH nào đọc cũng thấy mình được nâng đỡ tinh thần rất nhiều. :D

Đúng là khi có con TK, chúng ta-dù ít hay nhiều- đều cũng có khoảng tgian "ngoảnh đầu nhìn lại" để tìm lại chính cái Gốc của cuộc sống, mà đôi khi vì mưu sinh chúng ta vô tình "cất tạm" hoặc lãng quên, hay "bào mòn". Khi đó mới thấy rõ hơn cái chân lí là: con cái là tài sản quý giá nhất mà cha mẹ có được, còn những thứ khác - danh vọng, địa vị, tiền tài - là "vật ngoài thân".
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am


Quay về Những bài viết về Tự Kỷ

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.7 khách.

cron