Một chuyến dã ngoại

Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Bảy Tháng 10 08, 2011 12:04 am

Mình mới dẫn một nhóm các em cấp 3 bên mình đi shopping mall. Xin kể lại chuyến đi có mục tiêu "Tự lo cho mình, và lo cho đồng đội".

Lớp học đi trong chuyến này có 14 em, phần lớn là hội chứng down, chậm trí, bại não... Nhận thức của các em ở khoảng lớp 1 - lớp 3. Những người lớn cùng đi có giáo viên chính, 3 phụ giáo, và mình là chuyên viên ngôn ngữ. Cả lớp đón xe buýt đến shopping mall, còn mình vì phải họp trước và sau đó nên phải đi riêng.

Shopping mall to, đủ loại tiệm. Mỗi em có một danh sách 10 món phải tìm mà xin: bao plastic đựng hàng, cái mắc áo, sợi dây thung, cái ly giấy, cái que quấy caphe, cái ống hút, giá vé cine, số calories trong một miếng gà chiên, tên người quản lý bất kỳ tiệm nào vào thời điểm đó...

Các em phải tập đủ trò mới đến ngày đi: tập nói cho rõ, phải biết giới thiệu mình là ai và vì sao lại xin như thế, phải biết nhìn mắt người nghe, phải mỉm cười khi cám ơn, phải biết chờ khi họ rảnh mới mở miệng... Ôi, tập đi tập lại mãi đấy! Lại còn đóng kịch cho nhuyễn: đứng xa gần ra sao, nhìn mắt ra sao, nói to hay nhỏ (trong tiệm quần ào thì nói vừa, ngoài chỗ quầy thức ăn thì phải nói to hơn).

Đặc biệt, lớp có 14 học sinh thì có 1 giáo viên và 3 phụ giáo, mình nữa là 5. Mà 5 người lớn này cũng là dân chuyên biệt nên cần giúp đỡ ghê lắm: cô G. thường xuyên cần đi tiểu nên phải có 1 người dẫn cô đi tìm phòng vệ sinh, cô V. rất sợ tiếng động nên cần người giữ yên lặng khi ăn trưa tại mall, cô Sh. không biết nên chọn món ăn gì để mua nên cần người đếm đến 5 cho cô chọn mau mau, thầy T. không biết đếm tiền thối lại, còn cô tườnganh thì hay mắc cỡ không dám gọi món ăn nên cần người giúp phần ăn nói... Lại còn cần người đếm số học sinh cho đủ. Cần người để ý thầy T. vì thầy hay bỏ nhóm đi lang thang. Cần người nhắc cô Sh. vì cô hay có tật lấy hàng bỏ vào túi mà quên trả tiền. Cần người nhắc cô tườnganh vì cô có thể bỗng dưng nói cười quá to và vô nghĩa...

Vui ơi là vui vì tụi nhỏ phát điên khi phải lo cho mình. Có lúc tự nhiên mình múa hát làm bà con nhìn chằm chằm, còn đám học trò tự kỷ có, down có, thì giục nhau: "Kìa, Gh., cô tườnganh tửng kìa, nhắc đi, mau lên mau lên". Có lúc cô G. cứ lấy hai tay bịt... chỗ kia rồi xuýt xoa, làm con bé K. lo việc dẫn đi toilet vội vàng bỏ cả giỏ mà kéo cô G. chạy. Còn anh chàng Br. đang ăn nhồm nhoàm bỗng nhận tin nhắn: "Thầy T. đang khóc quá trời vì không biết đếm tiền thối lại." Br. nhà ta vỗ đùi: "Chết rồi, em quên mất. Em đói quá nên quên thầy T."

Chuyến đi này chứng tỏ điều mà mọi người không chịu tin: khi được trao trách nhiệm, một đứa trẻ sẽ thấy mình quan trọng hơn, được tin cậy hơn, và em hành xử ổn định với tinh thần trách nhiệm cao! Tụi mình cũng nhận ra: nếu mình đứng quá gần học sinh khi học sinh đang nói chuyện với ai đó để xin/hỏi thông tin, người ta sẽ quay qua nói với mình. Có lẽ họ nghĩ các em không hiểu họ.

Tại shopping mall, nhóm trường MP gặp nhóm trường EV. Bên đó thì các em tự kỷ đông, bên này down đông. Các cô các cậu MP chào hỏi râm ran làm các cô cậu EV thích chí. Hai bên điều hành hẹn: "Lễ Tạ Ơn này đưa học sinh bên này sang gặp học sinh bên kia ăn Lễ Tạ Ơn!" Cô giáo bên EV nói: "Bên đó hên quá, có nhiều các em down. Bên này xí dụ mãi mới được có 2 em bố mẹ chịu cho học với các em tk". Chi tiết này để quí vị phụ huynh thấy: trẻ tk được học chung với trẻ down là điều mừng, vì trẻ down nói năng tốt hơn, thân thiện, và không bao giờ giận dỗi, đánh bạn...

Thứ Hai đi học đi làm lại, giáo viên của hai lớp sẽ lên kế hoạch: 1) Nấu món gì, 2) Mua sắm hôm nào, nấu hôm nào, 3) Dọn món ra sao, 4) Đón khách ra sao. (Khách là một số hiệu trưởng, giáo viên, và phụ huynh của mỗi học sinh trong hai lớp.

Nói thế nghe dễ, nhưng với chúng tôi thì khó, vì chính các em sẽ đi chợ, nấu, dọn món, đón và tiễn khách. Người ta có thể ăn tiệc với dê hầm rượu, bò nấu tiêu xanh, lợn hun khói... Chúng tôi thì... ha ha... bánh mì vuông kẹp thịt dăm bông với phô mai, mì gói luộc trộn bắp cải hấp thái sợi, nước cam nước chanh, hay kem dầm nước xá xị. Tráng miệng thì trái cây...

Khách sẽ đến theo giờ. Không được đến trái giờ vì người chuẩn bị đón vị khách ấy có thể sẽ nổi giận khi phải đón không đúng giờ đã được dặn :lol: . Ai không được mời sẽ không được vào cửa vì có học sinh đôi khi la lối vì người khách ấy không có hình dán trên thiệp. (Thiệp có hình hết, không chỉ có tên thôi đâu!). Còn nữa, ai ăn tay trái phải báo trước (trên thiệp mời có dặn rồi) vì học sinh đã học cách để nĩa, dao, muỗng theo qui định quốc tế. Ai để ngược lại thì học sinh phải biêt trước, nếu không cả bữa ăn sẽ thấy muỗng nĩa trong tay mình bị giật lấy, đổi lại. :lol:

Những chươg trình tôi vừa kể, tôi tin rằng các bằng cấp tiến sĩ, cao học... không phải là tiêu chuẩn để thực hiện được. Một phụ huynh ơ Hà Nội có lần nói: "Chị cứ nói những điều ở Mỹ, không thực tế tại Việt Nam." Tôi không đồng ý. Một chuyến đi chợ là hoàn toàn có thể. Một lần đi sở thú là có thể. Một lần ra đầu ngõ tập mua bánh mì không có gì khó. Dĩ nhiên sẽ khó nếu không chuẩn bị trước, tập trước cho học sinh.

Nếu chương trình thực tập ngay trong cộng đồng mà không thực hiện được, mục đích giáo dục chuyên biệt chỉ mới đạt được 40%.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4505
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Bảy Tháng 10 08, 2011 7:54 am

Nghe hay quá chị Tường Anh ơi.

Em thì cũng chung qđiểm, không phải là ở Mỹ hay VN mà qtrọng là các bé "có vđ" đã có thể tự giải quyết được "vđề".

Nếu không có những chương trình chi tiết cụ thể như vậy thì chắc các bé khó tự lập được. Với người bt thì chẳng có gì để bàn cả, nhưng đối với trẻ TK và các dạng chậm PT khác thì đạt "trình" như vậy cũng làm hài lòng các cha mẹ rồi. Lẽ đương nhiên ai cũng muốn phải là hơn như thế, nhưng khi chưa được theo ý nguyện thì bấy nhiêu đó cũng "đủ xài".
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Bảy Tháng 10 08, 2011 10:16 pm

Rồi, ít nhất câu chuyện thực tế mình kể cũng khiến một phụ huynh thấy hay hay. Vậy em áp dụng cho con đi: lên kế hoạch, ba rê cho kỹ, tập đi tập lại, rồi đưa vào thực hành ngoài thực tế. Còn gì lọng cọng, lại tập lại, lại nói tới nói lui, rồi lại thực tập. Như vụ thể dục đấy, cứ kiên nhẫn rồi con cũng giơ chân giơ tay đúng cách.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4505
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi phi » CN Tháng 10 09, 2011 1:14 am

Vào thứ 5 tuần trước thì Ban Mai cũng cho đi học ngoại khóa tại Thảo Cầm Viên. Từ từ để mình làm việc với Ban Mai đăng lên nguyên quy trình chuyến đi nhé. Câu nói ấn tượng nhất trong chuyến đi là học sinh P đã phát biểu:

- Đi chơi mà còn phải học :lol:

Vì chúng ta dùng từ dã ngoại, nhưng trước chuyến đi chúng ta lồng bài học vào và HS cũng bị "khảo bài" trong chuyến đi, cho nên P mới bức xúc phát biểu như trên. Rồi còn chuyến đi Siêu thị của B. và cô T. nữa, stay tuned nhe.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » CN Tháng 10 09, 2011 8:13 am

phi đã viết:Từ từ để mình làm việc với Ban Mai đăng lên nguyên quy trình chuyến đi nhé.


Từ từ nhưng phải nhanh lên anh Phi nhé. Em cũng đang "hồi hộp" chờ xem ké đây nè. :roll:

Nguyen,Anh đã viết:Rồi, ít nhất câu chuyện thực tế mình kể cũng khiến một phụ huynh thấy hay hay. Vậy em áp dụng cho con đi: lên kế hoạch, ba rê cho kỹ, tập đi tập lại, rồi đưa vào thực hành ngoài thực tế. Còn gì lọng cọng, lại tập lại, lại nói tới nói lui, rồi lại thực tập. Như vụ thể dục đấy, cứ kiên nhẫn rồi con cũng giơ chân giơ tay đúng cách.


VÂng, tuy không áp dụng được hết kiến thức được các anh chị chuyển giao nhưng phần nào cũng giúp PH tụi em vững tin hơn, qua đó áp dụng vào thực tế cho con được tốt hơn.

Vụ thể dục cũng đang tiến triển tốt chị TA ạ, mấy bữa nay con có vẻ vui vì được mẹ chia sẻ ngay mỗi khi con "nổi hứng" , và chắc có lẽ con cũng cảm thấy tự tin hơn khi ở lớp với các bạn. Buổi tối, e thường dành ngay tgian hưởng ứng khi con "cao hứng". Đ, chị hai và mẹ cùng đứng vào hàng, Đ đứng đối diện còn mẹ và chị đứng 1 bên cùng tập, có điều e đang dành cho Đ quyền làm "lớp trưởng", khi nào lớp trưởng đổi sang bài nào thì 2 học viên phải theo ngay. Cũng vui vẻ lắm, nhưng cũng ngẫu hứng lắm, đb lớp trưởng này thay đổi xoành xoạch :lol: :lol: :lol:
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Hai Tháng 10 10, 2011 2:15 am

Chị Tường Anh,

Em có lần nghe chị nói tập khả năng cho bé biết đi siêu thị, tiếp xúc đám đông, biết trả tiền và nhận tiền thối. Em cũng tập cho HN cầm tay con bảo trao thẻ cho cô nhân viên, HN quăng "cái xoẹt" rồi chạy...bắt lại bắt phải để đồ lên kệ tính tiền và đưa tiền thì ....bé cầm tiền....chạy luôn....hic..hic...tập nhiều lần lắm, chẳng phải dễ...tới nay mà chưa xong - chỉ có 1 tiến bộ duy nhất là vào siêu thị không còn khóc như trước thôi.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 10 10, 2011 12:07 pm

Kiên nhẫn là đức tính không phải ai cũng có thể có. Mình đây vô cùng thiếu kiên nhẫn. Vì đòi hỏi nghề nghiệp, mình cố kiên nhẫn và thống nhất trong huấn luyện dành cho trẻ con. Để thống nhất và kiên nhẫn, cả hội đồng giáo dục vác cờ mà chạy (vì đâu phải chỉ huấn luyện 1 kỹ năng cho 1 trẻ). Nhiều khi muốn buông lắm chứ, nhưng thấy 1 học trò áp dụng được 1 kỹ năng, cả nhóm lại vui như có lễ hội.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4505
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi phtran1302 » T.Hai Tháng 10 10, 2011 7:07 pm

Dạ, đúng. Vì thế nên mình mới có sức dẻo dai mà tiếp tục, 1 chút tiến bộ của trẻ thôi đã cho mình rất nhiều niềm vui và động lực bước tiếp.
Phương
phtran1302
 
Bài viết: 3031
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 3 16, 2009 12:45 am
Đến từ: Saigon, Viet Nam

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 10 10, 2011 8:35 pm

Từ từ nhưng phải nhanh lên anh Phi nhé. Em cũng đang "hồi hộp" chờ xem ké đây nè.


3 sự việc xảy ra trong chuyến đi Siêu thị làm mình rất thích thú . Đầu tiên là B tới đụng vai 1 chị nhờ mở bao nilon ra bỏ táo vào, cô này vui vẻ giúp. Sau đó B đưa bao táo cho 1 cô cân, cô này thì hơi bực mình, than vãn kiểu "tôi đang bận, phải đợi chứ sao cứ xấn vào bắt làm ngay". Lần thứ 3 là lúc B hỏi 1 người nhân viên trả tiền ở đâu, người này cũng vui vẻ giúp . Cô giáo thì đứng ở xa hỗ trợ, tự B làm rất tốt . Sau đó 2 cô trò ra taxi đi về trông rất điệu nghệ .

Cái câu "đi siêu thị" nghe vậy mà không đơn giản đâu, chúng ta không thể đẩy trẻ vào tình huống hoặc cho trẻ bắt chước rập khuôn được. Lên bài, dạy thì rất cực, nhưng khi làm xong thì ai cũng vui và nhẹ nhõm .
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Một chuyến dã ngoại

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Hai Tháng 10 10, 2011 9:34 pm

And...? Anh Phi ơi.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Trang kế tiếp

Quay về Những bài viết về Tự Kỷ

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.28 khách.

cron