Chuyện bé B nhà mình

Chuyện bé B nhà mình

Gửi bàigửi bởi admin » T.Tư Tháng 12 29, 2010 1:19 pm

C. mến,

Để mình kể cho C nghe câu chuyện cậu bé B nhà mình, là bé mà C. chỉ gặp có 1 lần lúc sinh nhật B. tròn 3 tuổi. B là từng là em bé mặt mày sáng sủa, ngọt ngào, đôi mắt to đen láy như hạt nhãn. Khi B cười và gọi "Mẹ ơi" cách đây mấy hôm, mình đã phải quay đầu đi giấu những giọt nước mắt. C biết không: cách đây 3 năm mình đã nghĩ rằng B sẽ không bao giờ nói được những câu như vậy. Lúc đó thấy người lạ là B chạy trốn. B hay chui vào tủ mỗi khi có gì làm B sợ. Có ai đụng tới thì B rúm người lại như điả phải vôi. B không nói được, chỉ bi ba bi bô không ai hiểu như một em bé vậy.

Là người trong ngành, mình cũng ngờ ngợ nhưng luôn chối bỏ, cho là chuyện đó chỉ xảy ra với người khác thôi. Mỗi lần đi khám và nghe bác sĩ L. nói B. rớt đằng sau, mình tự nhủ "con nó chậm thôi rồi đâu sẽ vào đấy". Cuối cùng thì bác sĩ L. đã gọi nói chuyện riêng với mẹ mình. Mẹ mình đã gọi nói cho mình nghe 2 chữ Tự kỷ kinh khủng đó. Mình đã giận tím mặt quát mẹ là "Mẹ biết gì mà nói" rồi bỏ về. Đêm hôm đó nằm trên giường mắt nhắm nghiền nhưng không ngủ được. Cổ mình cứ nghèn nghẹn như nuốt phải gì đó. Ngưc mình thì tức thở.

Sáng hôm sau mình đưa B đi khám tai nhưng họ nói B nghe tốt. Lúc về nhà mình mới hối hận rằng tất cả các triệu chứng rành rành ra đó nhưng chính mình đã tự bịt mắt bịt tai. Lần đầu tiên gặp chị A ngôn ngữ trị liệu, B luôn trốn dưới gầm bàn, y như những gì mình đã từng tai nghe mắt thấy. Lúc mọi người bàn về chương trình can thiệp, tai mình lùng bùng và không thể nhớ được họ đã nói những gì. Lúc ra đến xe thì anh L chồng mình mới tới. Anh ta cũng lẩm bẩm gì đó nhưng mình không muốn nghe. Tất cả những gì người lớn chúng mình không giải quyết được có thể đã làm cho B trầm trọng hơn. Ngồi trong xe, cả một quãng thời gian của B và cuộc đời mình từ lúc có mang B như một cuốn phim quay lại trong đầu. Mình nhận thấy mình đã quá chủ quan và coi thường những lời nhắc nhở.

Nhưng thôi! Nay thì mình đã chấp nhận chữ "thì có sao" đáng ghét mà anh P thường nhắc tới: "Thì có sao? Con em là đứa bé đáng yêu nhất với em. Không chỉ B là TK, mà là toàn gia đình em sẽ phải là TK để giúp B". Mình đã đồng ý với anh P. Đây là một cuộc chiến cần mọi người giúp sức, trước tiên là những người thân, sau mới là bạn bè và xã hội. Mình không thể để mình B chống chỏi được. Anh L. đã dọn về ở lại với mình. Nhìn từ một khiá cạnh nào đó bé B đã là người mang lại hạnh phúc và triết lý sống cho mình và anh L. Mình đã ngồi viết rất nhiều những bức thư như vầy để gủi đi cho từng bạn một để xin lỗi những gì mình đã không làm trong những năm vừa qua: Mình đã không trả lời email. Mình đã từ chối họp mặt. Mình đã vân vân và vân vân với tất cả bạn bè. Và nhất là mình đã không đưa B tới gặp những người bạn tốt nhất của mình. Mình đã không cư xử như một người bạn và một người mẹ tốt.

Chúc C. một mùa Giáng Sinh hạnh phúc. Rất mong gặp lại các bạn trong lần họp mặt tới.

cya
M.L.

translated by giaoduc @ concuame.com
admin
Site Admin
 
Bài viết: 1411
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 12 13, 2008 11:22 am

Re: Chuyện bé B nhà mình

Gửi bàigửi bởi nmy2011 » T.Tư Tháng 1 09, 2013 10:43 pm

rất cảm thông với bạn. mình cũng có bẹ chậm phát triển đây, lo lắm. mình buồn biết bao khi nghe chi kia có con 8 tháng chỉ vào bé mình "tự kỷ: :cry:
nmy2011
 
Bài viết: 3
Ngày tham gia: T.Tư Tháng 1 09, 2013 12:24 am


Quay về Những bài viết về Tự Kỷ

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.20 khách.

cron