người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi tiny89 » T.Bảy Tháng 11 27, 2010 8:26 am

gần đây em đọc được thông tin về AS, thấy mình có gần như tất cả các biểu hiện của bệnh này. Từ trước em đã thấy mình có những khác biệt so với các bạn cùng trang lứa. Em thường tự cô lập mình, không thích gần gũi và tiếp cận với bạn bè. Em thường thấy họ không hiểu mình và bản thân em cũng thường không hiểu người khác nghĩ gì. Em cảm thấy mọi người thường không thích mình, trong khi em cố gắng để làm hài lòng mọi người. Nhưng mà những hành động của em thường làm người khác khó chịu hơn. Nhiều lúc em thấy mình thật thất bại. Trước đây em thường tự đi tìm lời lỹ giải cho mình. Nhưng nó càng làm em cảm thấy chán nản với cuộc sống. ( em không thể diễn đạt được các ý một cách rõ ràng, đó là lý do người khác hầu như không hiểu em nghĩ gì và em muốn nói gì. Nên nhiều lúc em bất lực với việc diễn tả suy nghĩ của mình cho ngươi khác, ngay cả những điều em muốn nói ra ở đây tuy có rất nhiều tâm sự nhưng không thể diễn đạt rõ ràng mong anh chị thông cảm). Em cũng từng nghĩ mình bị tự kỷ chẳng, nhưng những điều em biết về tự kỷ là những người mất khả năng giao tiếp, những trường hợp tự kỷ đặc trưng. Khi em đọc về AS em cũng thực sự hơi sốc, vì thấy có những người giống mình. Hóa ra biểu hiện của mình là một loại bệnh. Em đã khóc bởi nó làm em thấy khó có thể thay đổi được bản thân, (vì trước đó em chỉ nghĩ là do mình chưa thực sự muốn giao tiếp với mọi người và có thể thay đổi được) đây là bệnh không thể chữa khỏi. Nhưng đồng thời nó cũng giúp em giải tỏa được rất nhiều điều, lý giải cho em những nguyên nhân mà trước đây em tìm kiếm. Sau đó em lại nghĩ bị AS có sao, vẫn sống được bình thường và mình không cần bận tâm về nó. Nhưng quả thật biết về AS có thể sẽ thay đổi nhiều thứ trong em. Những suy nghĩ gần đây là em không có khả năng kết bạn liệu rằng mình có cần nỗ lực nữa không ( em đang cố gằng thay đổi mình, em đang cố gắng hòa nhập hơn với các bạn cùng lớp, nhưng nó khiến em thật mệt mỏi và giả dối, em thấy mọi người cũng không dành tình cảm cho mình nhiều trong khi mình đang rất nỗ lực bày tỏ với họ). Em không thực sự có một người bạn, những người em cố gắng kết bạn chỉ sau một thời gian dường như em chỉ thấy làm họ ghét mình hơn dù không cố ý. Em năm nay 22 tuổi, đang là sinh viên năm cuối, em định cứ bỏ mặc mọi chuyện, nhưng em sắp ra trường đi làm. em không biết mình sẽ sống như thế nào, có thể tìm được một công việc phù hợp không, giao tiếp vời mọi người như thế nào. Ngay khi ngồi trên ghế nhà trường em còn chằng có nổi một mối quan hệ tốt thì ra xã hội sẽ như thế nào. Chắc hẳn em không thế thành công được. Em thực sự một có một sự trợ giúp giúp em có thể cải thiện được tình hình. Em muốn có niềm tin vào cuộc sống này hơn, muốn có những mối quan hệ bình thường như mọi người mà không thấy nó làm cho mình mệt mỏi, em cũng muốn được thành công nhưng hiện tại em còn không biết em muốn gì. Em không muốn bị shock khi ra ngoài xã hội ( em đã từng shock khi lên đại học, em đã chọn ở ký túc để có thể cải thiện được tình hình, nhưng mọi thứ không như em nghĩ, em đã không thể chịu nổi và chỉ muốn sống một mình, sau một năm em ra ngoài, nhưng vẫn cố gắng duy trì quan hệ với bạn cũ vì khó khăn lắm mới có thể có vài được bạn hơi hiểu về mình). Em muốn hỏi liệu khi em đã trưởng thành, 22 tuổi, còn có thể điều trị, thay đổi bản thân hay không. Em thấy mình đã phát triển theo chiều hướng làm xấu nhất căn bệnh của minh, ngay cả đối với người thân giờ em cảm thấy thật sự xa cách, không thể làm gì hơn được. em nghĩ mình không thể tìm được sự hỗ trợ từ gia đình và bạn bè vì điều này thật kỳ cục khi mà nó chỉ là một chứng bệnh tâm lý. nhưng nó làm em thực sự khổ sở.
tiny89
 
Bài viết: 2
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 11 26, 2010 6:03 am

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi phi » T.Bảy Tháng 11 27, 2010 6:29 pm

tiny89 đã viết:gần đây em đọc được thông tin về AS, thấy mình có gần như tất cả các biểu hiện của bệnh này. Từ trước em đã thấy mình có những khác biệt so với các bạn cùng trang lứa. Em thường tự cô lập mình, không thích gần gũi và tiếp cận với bạn bè. Em thường thấy họ không hiểu mình và bản thân em cũng thường không hiểu người khác nghĩ gì. Em cảm thấy mọi người thường không thích mình, trong khi em cố gắng để làm hài lòng mọi người. Nhưng mà những hành động của em thường làm người khác khó chịu hơn. Nhiều lúc em thấy mình thật thất bại. Trước đây em thường tự đi tìm lời lỹ giải cho mình. Nhưng nó càng làm em cảm thấy chán nản với cuộc sống. ( em không thể diễn đạt được các ý một cách rõ ràng, đó là lý do người khác hầu như không hiểu em nghĩ gì và em muốn nói gì. Nên nhiều lúc em bất lực với việc diễn tả suy nghĩ của mình cho ngươi khác, ngay cả những điều em muốn nói ra ở đây tuy có rất nhiều tâm sự nhưng không thể diễn đạt rõ ràng mong anh chị thông cảm). Em cũng từng nghĩ mình bị tự kỷ chẳng, nhưng những điều em biết về tự kỷ là những người mất khả năng giao tiếp, những trường hợp tự kỷ đặc trưng. Khi em đọc về AS em cũng thực sự hơi sốc, vì thấy có những người giống mình. Hóa ra biểu hiện của mình là một loại bệnh. Em đã khóc bởi nó làm em thấy khó có thể thay đổi được bản thân, (vì trước đó em chỉ nghĩ là do mình chưa thực sự muốn giao tiếp với mọi người và có thể thay đổi được) đây là bệnh không thể chữa khỏi. Nhưng đồng thời nó cũng giúp em giải tỏa được rất nhiều điều, lý giải cho em những nguyên nhân mà trước đây em tìm kiếm. Sau đó em lại nghĩ bị AS có sao, vẫn sống được bình thường và mình không cần bận tâm về nó. Nhưng quả thật biết về AS có thể sẽ thay đổi nhiều thứ trong em. Những suy nghĩ gần đây là em không có khả năng kết bạn liệu rằng mình có cần nỗ lực nữa không ( em đang cố gằng thay đổi mình, em đang cố gắng hòa nhập hơn với các bạn cùng lớp, nhưng nó khiến em thật mệt mỏi và giả dối, em thấy mọi người cũng không dành tình cảm cho mình nhiều trong khi mình đang rất nỗ lực bày tỏ với họ). Em không thực sự có một người bạn, những người em cố gắng kết bạn chỉ sau một thời gian dường như em chỉ thấy làm họ ghét mình hơn dù không cố ý. Em năm nay 22 tuổi, đang là sinh viên năm cuối, em định cứ bỏ mặc mọi chuyện, nhưng em sắp ra trường đi làm. em không biết mình sẽ sống như thế nào, có thể tìm được một công việc phù hợp không, giao tiếp vời mọi người như thế nào. Ngay khi ngồi trên ghế nhà trường em còn chằng có nổi một mối quan hệ tốt thì ra xã hội sẽ như thế nào. Chắc hẳn em không thế thành công được. Em thực sự một có một sự trợ giúp giúp em có thể cải thiện được tình hình. Em muốn có niềm tin vào cuộc sống này hơn, muốn có những mối quan hệ bình thường như mọi người mà không thấy nó làm cho mình mệt mỏi, em cũng muốn được thành công nhưng hiện tại em còn không biết em muốn gì. Em không muốn bị shock khi ra ngoài xã hội ( em đã từng shock khi lên đại học, em đã chọn ở ký túc để có thể cải thiện được tình hình, nhưng mọi thứ không như em nghĩ, em đã không thể chịu nổi và chỉ muốn sống một mình, sau một năm em ra ngoài, nhưng vẫn cố gắng duy trì quan hệ với bạn cũ vì khó khăn lắm mới có thể có vài được bạn hơi hiểu về mình). Em muốn hỏi liệu khi em đã trưởng thành, 22 tuổi, còn có thể điều trị, thay đổi bản thân hay không. Em thấy mình đã phát triển theo chiều hướng làm xấu nhất căn bệnh của minh, ngay cả đối với người thân giờ em cảm thấy thật sự xa cách, không thể làm gì hơn được. em nghĩ mình không thể tìm được sự hỗ trợ từ gia đình và bạn bè vì điều này thật kỳ cục khi mà nó chỉ là một chứng bệnh tâm lý. nhưng nó làm em thực sự khổ sở.


Chào em,

Người Asperger, cũng như tất cả các khiếm khuyết khác, cần được can thiệp lâu dài . Nói về mặt y khoa thì không ai có thể "chữa" hết được vì đó không phải là "bệnh", không có vi khuẩn vi trùng gì để chữa . Nói về mặt xã hội thì khi được giúp đỡ, đến 1 lúc nào đó các người AS sẽ có khả năng tự lập rất cao . Bạn thân của anh, mặc dù chưa bao giờ được đưa đi thẩm định lúc bé, nhưng anh tin chắc rằng anh ta là AS, và anh đã chứng kíến những khó khăn của anh ta từ lúc còn nhỏ (bạn từ lớp 1) cho tới lúc trưởng thành, lúc ra đời, lúc đi làm việc .

Em mới có 22 tuổi, đối với 1 người không AS thì bắt đầu từ 22 tới 25 là giai đoạn họ cần học rất nhiều những kỹ năng sống . Vậy thì người AS cũng vậy, không có gì là muộn cả . Em đừng lo lắng là quan hệ trong nhà trường với bạn không tốt, vì có những người phải mất nhiều năm mới tìm ra được 1 người bạn thân hiểu được mình .

Trong việc giao tiếp, em nói rất đúng . Học giao tiếp là công cụ thôi, nếu thật sự mình không muốn giao tiếp thì mình không thể "cố" mà tìm bạn thân được . Lúc đó, kỹ năng giao tiếp sẽ giúp mình tìm việc làm, giữ quan hệ "quen sơ sơ" với mọi người . Giống như 1 cô lễ tân vậy, cô ta không cần phải làm bạn với tất cả khách tới cơ quan, nhưng cô ta chỉ cần có các cử chỉ thân thiện là đủ .

em cũng muốn được thành công nhưng hiện tại em còn không biết em muốn gì.


Anh sống và làm việc ở nhiều quốc gia, theo anh thấy thì ở tuổi 22, thường là ít ai biết được mình muốn gì, mà có biết được thì nó cũng sẽ thay đổi sau này . Em đừng quá băn khoăn việc đó . Do áp lực em sẽ phải ra trường, sẽ phải tìm việc, nhưng mình sẽ mất một thời gian để tìm ra cái mình thật sự yêu thích . Và đôi khi ở mỗi độ tuổi, cái mình yêu thích nó cũng thay đổi . Điều này hoàn toàn tự nhiên, vì nó chứng tỏ rằng em đang phát triển, không sao cả em ạ .

Em nói rõ các khó khăn cụ thể của em, anh sẽ làm việc/tham khảo với mọi người rồi trả lời cho em nhé .
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi tiny89 » T.Hai Tháng 11 29, 2010 6:00 am

em cũng gặp những khó khăn như những người AS khác thôi,
- em chỉ muốn biết làm thế nào để có thể cải thiện được các quan hệ xã hội của em mà không cảm thấy áp lực và quá khó khăn. Chỉ cần giao tiếp một cách bình thường thôi, nhưng em lại không muốn giao tiếp với ai cả và cũng không biết bắt đầu ra sao. Điều này thật nguy hiểm cho công việc sau này của em, vì em học kinh tế mà,các công việc có thể làm sau này đều đỏi hỏi có khă năng giao tiếp
- làm cách nào em có thể hiểu được người khác nghĩ gì. Thực ra em cũng không quan tâm tới việc người khác nghĩ gì, nhưng nhiều lúc người ta nói với em một đằng em lại hiểu một nẻo nên thường gây hiểu nhầm hoặc những việc rắc rối khác. Em cũng thường xem phim và đọc truyền để giải quyết vấn đề này nhưng khổ nỗi phim VN em ko thể nuốt nổi, còn đọc truyện và xem phim nước ngoài thì ko áp dụng được ở VN rồi :D
- hiện tại quan hệ của em với gia đình không được tốt lắm, em không biết nói chuyện thế nào với bố mẹ, lại rất dễ nổi nóng, ra ngoài em có thể kiềm chế cảm xúc một thời gian, nhưng ở nhà thì không có không gian riêng cho em tự giải tỏa nên nhiều lúc căng thẳng là em lại có những thái độ không tốt. hơn nữa em không biết bày tỏ cảm xúc với người thân thế nào, không phải là em vô cảm, nhưng như có cái gì đó niu kéo em vậy. Nên trong mắt mọi người em là một đứa lãnh đạm khó gần, ích ký ( vì em thường muốn có không gian 1 minh) bướng bỉnh, không nghe lời. Làm thế nào đê thay đổi tình hình này
tiny89
 
Bài viết: 2
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 11 26, 2010 6:03 am

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 11 29, 2010 8:45 am

tiny89 đã viết:em cũng gặp những khó khăn như những người AS khác thôi,
- em chỉ muốn biết làm thế nào để có thể cải thiện được các quan hệ xã hội của em mà không cảm thấy áp lực và quá khó khăn. Chỉ cần giao tiếp một cách bình thường thôi, nhưng em lại không muốn giao tiếp với ai cả và cũng không biết bắt đầu ra sao. Điều này thật nguy hiểm cho công việc sau này của em, vì em học kinh tế mà,các công việc có thể làm sau này đều đỏi hỏi có khă năng giao tiếp
- làm cách nào em có thể hiểu được người khác nghĩ gì. Thực ra em cũng không quan tâm tới việc người khác nghĩ gì, nhưng nhiều lúc người ta nói với em một đằng em lại hiểu một nẻo nên thường gây hiểu nhầm hoặc những việc rắc rối khác. Em cũng thường xem phim và đọc truyền để giải quyết vấn đề này nhưng khổ nỗi phim VN em ko thể nuốt nổi, còn đọc truyện và xem phim nước ngoài thì ko áp dụng được ở VN rồi :D
- hiện tại quan hệ của em với gia đình không được tốt lắm, em không biết nói chuyện thế nào với bố mẹ, lại rất dễ nổi nóng, ra ngoài em có thể kiềm chế cảm xúc một thời gian, nhưng ở nhà thì không có không gian riêng cho em tự giải tỏa nên nhiều lúc căng thẳng là em lại có những thái độ không tốt. hơn nữa em không biết bày tỏ cảm xúc với người thân thế nào, không phải là em vô cảm, nhưng như có cái gì đó niu kéo em vậy. Nên trong mắt mọi người em là một đứa lãnh đạm khó gần, ích ký ( vì em thường muốn có không gian 1 minh) bướng bỉnh, không nghe lời. Làm thế nào đê thay đổi tình hình này


Bây giờ chúng ta bàn cụ thể từng câu hỏi của em.

nhiều lúc người ta nói với em một đằng em lại hiểu một nẻo


Đây là phần yếu điển hình của người AS, cách can thiệp là các bài học cụ thể về tình huống để em nắm bắt được quy luật chung. Có 2 kỹ năng em cần học: một là biết khi nào mình có thể hiểu lầm (chứ không phải là hiểu cho đúng vì hiểu cho đúng cần thời gian dài hơn để luyện), hai là hành động "chung chung" để có hiểu sai thì cũng không đến nỗi trầm trọng lắm. Em cũng cần học thêm các kỹ năng sau đây (sẽ rất khó cho em):

1) Đóng vai người khác: Khi CCM can thiệp cho các em còn nhỏ, sẽ có các bài học từng bước hưỡng dẫn cho trẻ từng bước học kỹ năng suy nghĩ vào vai người khác, học các quy luật Nhân Quả Cause/Effect. Em đọc 2 bài này cho anh nhé

http://concuame.com/index.php?option=co ... Itemid=240
http://concuame.com/index.php?option=co ... Itemid=246

2) Việc hiểu sai người khác có thể do em hiểu văn viết dễ hơn văn nói . Khi nào em nghe gì đó khó hiểu, em có thử viết xuống và đọc lại chưa ?

3) Nếu việc nói chuyện với nguoi trong gia đình không thuận lợi, em có thử để một tờ giấy lên mặt tủ lạnh, rồi viết vào đó điều em muốn nói mỗi khi bực dọc ?

Một nguy hiểm cho nguoi AS là họ bị stress, và họ đối phó bằng cách rút lui lại không giao tiếp, không gặp ai nữa . Em tìm ra CCM để nói lên khó khăn của mình đã là 1 đột phá cho em rồi . Vấn đề còn lại sẽ từng bước mà làm thôi em ạ .

Bây giờ anh hỏi em 1 số việc:
- Khi đi học, em có mang 1 vật gì đó theo để cảm thấy yên tâm không? Nếu có thì là vật gì ?
- Khi bực dọc, stress, em hay làm gì ?
- Em đam mê nhất là gì từ lúc nhỏ ?
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 11 30, 2010 7:01 pm

- em chỉ muốn biết làm thế nào để có thể cải thiện được các quan hệ xã hội của em mà không cảm thấy áp lực và quá khó khăn. Chỉ cần giao tiếp một cách bình thường thôi, nhưng em lại không muốn giao tiếp với ai cả và cũng không biết bắt đầu ra sao. Điều này thật nguy hiểm cho công việc sau này của em, vì em học kinh tế mà,các công việc có thể làm sau này đều đỏi hỏi có khă năng giao tiếp


Chào em. Chị có rất nhiều các em học sinh, bệnh nhân ở tuổi của em. Họ cũng như em đấy: ngại giao tiếp. Họ không thấy họ cần có bạn, không thấy phải lai rai càphê cuối tuần... Nói cách nào đó, khiếm khuyết ấy có khi là ưu điểm: không lai rai hay không tám thì bớt lắm chuyện. :lol: Khiếm khuyết này cũng trở thành sở thích, tính tình rồi em ạ. Điều em phải làm là: biết mình cần giao tiếp (vì nghành nghề), và ép lòng mà giao tiếp.

- làm cách nào em có thể hiểu được người khác nghĩ gì. Thực ra em cũng không quan tâm tới việc người khác nghĩ gì, nhưng nhiều lúc người ta nói với em một đằng em lại hiểu một nẻo nên thường gây hiểu nhầm hoặc những việc rắc rối khác. Em cũng thường xem phim và đọc truyền để giải quyết vấn đề này nhưng khổ nỗi phim VN em ko thể nuốt nổi, còn đọc truyện và xem phim nước ngoài thì ko áp dụng được ở VN rồi :D


Em cho chị biết thêm: khi em không hiểu người khác nói gì, đó là vì họ nói nhanh quá, hay họ nói bằng hình ảnh, ngụ ngôn, ví von, hay vì chi tiết họ đưa ra dài quá?

- hiện tại quan hệ của em với gia đình không được tốt lắm, em không biết nói chuyện thế nào với bố mẹ, lại rất dễ nổi nóng, ra ngoài em có thể kiềm chế cảm xúc một thời gian, nhưng ở nhà thì không có không gian riêng cho em tự giải tỏa nên nhiều lúc căng thẳng là em lại có những thái độ không tốt. hơn nữa em không biết bày tỏ cảm xúc với người thân thế nào, không phải là em vô cảm, nhưng như có cái gì đó niu kéo em vậy. Nên trong mắt mọi người em là một đứa lãnh đạm khó gần, ích ký ( vì em thường muốn có không gian 1 minh) bướng bỉnh, không nghe lời. Làm thế nào đê thay đổi tình hình này


Quan hệ của những bạn trẻ đang lớn lên, đang khẳng định mình... rất ít khi "tốt" với bố mẹ. Bố mẹ là đại diện của "lớp cũ", của "uy quyền", là nhữngngười hay ngăn cản em làm điều em muốn.

Ngoài ra, vì khung cảnh gia đình không cho em một không gian riêng tư, nên bực bội là điều dễ xảy ra.

Vậy, chị nghĩ rằng em... có lý do để nổi nóng, mất bình tĩnh, bức xúc. Điều em cần làm là kiềm chế cơn n óng giận, tìm lời lẽ ôn hoà khéo léo. Em có nghĩ thế không?

Về phần bày tỏ tình cảm, 99% nam giới lạnh băng, còn nữ thì khá hơn. Vậy em cũng không phải vì AS mà trở nên không biết bày tỏ tình cảm đâu. Một phần thôi, chị đoán thế.

Các học sinh, bệnh nhân của chị thường tìm cách bày tỏ tình cảm bằng những điều dễ hơn: viết cái nốt ngắn, nói câu ngắn ("con yêu mẹ" rồi bỏ chạy mất). Có em email. Có em text. Em có thể chọn cách nào tương tự không?
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4505
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi yeudoi2008 » T.Hai Tháng 12 09, 2013 4:36 pm

Chào bạn tiny89. Đọc câu chuyện của bạn, mình vô cùng ngạc nhiên vì đó cũng giống như câu chuyện của mình, giống như là bạn đang kể lại câu chuyện và nỗi lòng của mình vậy. Mình 25 tuổi, tốt nghiệp đi làm được hơn 2 năm. Mình cũng đang phải vật lộn với cuộc sống, luôn luôn khó khăn, cuộc sống của mình luôn luôn khó khăn ngay từ nhỏ rồi.Mình nghĩ là mình bị nặng hơn bạn một chút, mình gặp vấn đề về ngôn ngữ, giao tiếp, rất khó khăn để diễn tả cảm xúc và kiểm soát suy nghĩ. Hồi trước bệnh mình nặng lắm. Điều khó khăn với mình là tự đi tìm câu trả lời, sống cô độc và nhận được rất ít sự giúp đỡ từ người khác vì giống như những người AS khác, mình thích ở 1 mình và rất khó để có được những người bạn thân. Chắc chẳng bao giờ mình có cơ hội chia sẽ về bệnh AS của mình cho họ cả. Cuộc sống với mình là sự chịu đựng, cô độc…mình hay nghĩ về mẹ, về gia đình hay những điều tốt đẹp hơn để có thể vượt qua được …Mình đã làm tất cả những gì mình có thể làm để hòa nhập cuộc sống và không để đời mình đi vào ngõ cụt từ học yoga, học thiền, tìm hiểu phật pháp, đi chùa…bệnh của mình cũng đỡ đi được phần nào, trước đây nặng lắm… nhà mình cũng khó khăn nữa nên mình phải tự lo cho chính mình thôi…
Sửa lần cuối bởi yeudoi2008 vào ngày T.Bảy Tháng 2 25, 2017 6:28 am với 2 lần sửa.
yeudoi2008
 
Bài viết: 9
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 12 09, 2013 4:34 pm

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi phi » T.Ba Tháng 12 17, 2013 6:59 pm

Không biết 2 bạn có dịp nói chuyện với nhau chưa ...

Tôi có 2 người bạn có rối loạn Asperger. Một người có gia đình, 2 con. Sinh hoạt mọi mặt đều OK. Vợ chồng thỉnh thoảng có vấn đề . Vợ anh nghĩ là vì anh có AS, nhưng theo tôi thì vđ vợ chồng anh gặp phải thì bất kỳ cặp nào khác cũng gặp . Anh ngày càng giao tiếp tốt hơn, bớt bị cô lập chỗ làm .

Người thứ 2 thì không may mắn lắm . Anh cố làm quen nhiều bạn gái (ở cả US lẫn VN) và không thành công . Ở chỗ làm cũng bị cô lập, và mới đây anh bị cho nghỉ việc . Khi nào có dịp tôi sẽ kể thêm ...
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi Tanhia » CN Tháng 12 29, 2013 8:05 pm

Mình cũng muốn chia sẻ chút với bạn về hành trình kéo con trai ra khỏi cái Asperger này, nhiều sai lầm của mình, nhiều đau đớn và nước mẳt, nhưng có lẽ sai lầm mình đã mắc phải quá nhiều đến nỗi sẽ đến lúc phải hết... Và, cái gì cũng có mặt trái- phải (âm- dương) của nó, cuối cùng con mình đã tiến bộ.
Mình xin nhắn nhủ bạn: (như bạn nào nói ở trên) hãy tìm hiểu Phật pháp và thiền nhé bạn! Đó là cứu cánh mạnh nhất mình muốn chia sẻ với bạn với tư cách là một người mẹ của 1 đứa trẻ AS. Sau đó, gia đình mình chuyển sang ăn chay gạo lứt - muối mè, rau... có gì đó về cả mặt vật chất đã biến đổi ở con trai, cháu đã tiến bộ, gạo lứt - M mè là để thải độc và điều chỉnh những khiếm khuyết, bệnh tật của cơ thể.
Mong rằng những điều ngắn gọn mình nói sẽ đến được với bạn, thức tỉnh và tạo được niềm tin nơi bạn. Vì theo mình, đó chính là cứu cánh của cuộc đời mẹ con mình.
Tanhia
 
Bài viết: 1
Ngày tham gia: CN Tháng 12 29, 2013 6:43 pm

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi yeudoi2008 » T.Hai Tháng 12 30, 2013 5:05 pm

Chào chị Tanhia và anh Phi
Em có đọc một số tài liệu nói rằng hội chứng AS cũng như tự kỷ có một phần nguyên nhân là do hệ tiêu hóa của người bệnh bị rối loạn một số chức năng, dẫn đến gặp vấn đề trong việc loại bỏ các chất độc trong thức ăn, các chất độc này làm tổn thương não...Em không biết thông tin này có chính xác và đáng tin cậy không. Bản thân em cũng gặp vấn đề về hệ tiêu hóa từ nhỏ, bụng yếu phải kiêng cữ nhiều thức ăn.
Các anh chị có thể chia sẽ về vấn đề này được không, em cũng không tìm thấy tài liệu nào chỉ rõ mức độ tổn thương não, ảnh hưởng đến những hành vi hay cảm xúc nào, thức ăn gì tốt và không tôt cho người AS.
Cám ơn anh chị!
yeudoi2008
 
Bài viết: 9
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 12 09, 2013 4:34 pm

Re: người trưởng thành bị asperger có khả năng điều trị?

Gửi bàigửi bởi phi » CN Tháng 1 05, 2014 8:27 pm

Chưa ai biết vì sao người ta có Rối loạn TK hay AS (và đó là lý do gọi là rối loạn / disorder chứ không gọi là bệnh / disease). Có nhiều người tin rằng, hoặc muốn thuyết phục người khác tin rằng do tiêu hóa hoặc chữa trị tiêu hóa thì sẽ hết. Họ thuyết phục được một số phụ huynh nhưng chưa ai thuyết phục được cộng đồng các nhà khoa học và trị liệu.

Các em TK thì hay có các rối loạn tiêu hóa đi chung nhưng đó là co-relation, không phải cause/effect, cái này gây ra cái kia. Co-relation là 2 hiện tượng hay xảy ra song sọng, nhưng cái này không phải là nguyên nhân gây ra cái kia. Ví dụ như trẻ TK ở thành phố thường nhiều hơn ở dưới quê, chưa chắc do cái việc sống ở thành phố gây ra TK, mà là điều kiện đi test, phát hiện ra ở thành phố tốt hơn.

Về vấn đề ăn uống, bác sĩ luôn khuyên "eat variety", ăn uống cho đa dạng, từ nhiều nguồn khác nhau.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Trang kế tiếp

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.24 khách.

cron