gửi bởi Rose » T.Bảy Tháng 3 24, 2012 7:51 pm
Đúng là khi đọc bài của anh xong em vẫn thấy vừa giống vừa không giống mình. Em thì không phải làm vì sợ cái gì cả, và tự mình hoàn toàn ý thức hành động của mình buồn cười không cần bất cứ ai cho em biết.
Nó xuất phát như thế này. Năm 5 tuổi em nhìn thấy 1 cậu bé hàng xóm nháy mắt, hình như cũng có 1 số trẻ em có tật nháy mắt, khi ấy em bắt chước rất nhanh, và bắt chước là bị ám ảnh với nó ngay. Nhưng không như những đứa trẻ khác, em không dừng lại ở đó, em còn bắt chước nhiều hành động khác, sau đó là những hành động không cần bắt chước mà tự làm chẳng hạn hét lên ở chỗ không được hét, hơn nữa càng cấm hét thì ám ảnh muốn hét càng mạnh. Có một thời em cảm thấy buồn bực phía sau đầu đến gáy khi muốn làm những việc như vậy, nhưng bây giờ thì không chắc chắn nữa. Khi 16 tuổi em cũng đã từng đi khám thần kinh ở viện bạch mai, nhưng vừa mới bắt đầu bác sỹ đã hỏi những câu đại loại như mình là 1 đứa trẻ đang học nhận biết vậy, cho nên em không chịu được bỏ ra ngoài. Dù biết rằng mình muốn chữa bệnh nhưng mình biết nhận thức của mình hoàn toàn bình thường, ngay cả bạn bè hay người thân cũng đồng ý như vậy, chỉ có những ám ảnh là không bình thường.
Thêm nữa, em bắt đầu bị gần như trầm cảm từ khi 16 tuổi, kéo dài đến gần hết những năm đại học. Biểu hiện ngày nào cũng muốn khóc, lo lắng, sợ hãi, không muốn thực sự làm gì cả, nhưng vẫn có một số sở thích nhất định. Em nghĩ mình có dấu hiệu trầm cảm bắt đầu từ năm 14-15 tuổi, vì tự nhiên mình cảm thấy rất trống rỗng, chán mà không giải thích được tại sao.
Hiện nay ám ảnh đó vẫn còn, em nghĩ mình có thể mất trên 1 tiếng cho những hành động như vậy, cũng cố lắm nhưng nhiều khi thấy rất bức bí, giống như em đã nói ngứa lắm mà không được gãi vậy. Về mức độ ảnh hưởng thì không đáng kể lắm, chủ yếu với người ngoài nếu vô tình thấy sẽ cười mình, với người trong nhà đã hiểu nhau nên cũng không nghiêm trọng lắm. Nhưng quả thật mình thấy mất mặt và mất tự tin ghê lắm.
Em đọc về bệnh Tourette trên trang anh gửi, có vẻ khá giống nhưng hình như những hành động đó là không có chủ ý? Hồi nhỏ em không nhớ rõ lắm nhưng về sau này là em hành động có chủ ý , khiến mình giống như 1 người kỳ quặc vậy.
Xin nói thêm em là một người sống nội tâm, cũng có nhiều khó khăn trong giao tiếp, nhưng có lúc lại khá nhiệt tình, khó hòa đồng nhưng dễ kết thân.
Mong anh giúp đỡ.