Cảm ơn anh Phi đã có lời chia sẻ cùng em. Tới giờ này mà em vẫn còn cảm giác ngất ngây hạnh phúc vì con đấy. Con đang trưởng thành từng ngày, dạo này em luôn mong được tâm sự cùng các anh chị tùng ngày về từng đổi thay của con. Mỗi khi có chuyện gì chưa tốt, nhờ anh chị chia sẻ và hướng dẫn, em sẽ chỉnh lại được thái độ ứng xử và có cách dạy con. Mỗi khi con và em phối hợp tốt hay cách xử lí tốt, được các anh chị động viên kịp thời, em vui và thấy mình có thêm sức mạnh để tiếp tục hành trình dài cùng con. Em luôn biết con sẽ luôn có những thay đổi "gập ghềnh" nên niềm vui, nỗi buồn của em cũng sẽ luôn "gập ghềnh" cùng con.
Như em đã nói, dạo này con có ý thức rất mạnh về việc xác lập chủ quyền, có vẻ như con có khái niệm gì đó mạnh mẽ và cương quyết về vđề này, nhưng em vẫn chỉ hiểu được 1 phần nào đó, mà về lâu dài để hiểu rõ hơn điều con muốn thì em phải "theo dõi" diễn biến thêm thôi. Thêm vào đó, mấy bữa nay con hay nhảy xổ vào nằm chung với chị và có ý nấn ná thích cái giường nôi mà chị đang sử dụng. Cái nôi này là nôi ngày xưa Đức nằm, vì dài rộng như chiếc giường nhỏ, lại có khung 4 bên nên rất an toàn, mẹ dùng giường nôi này cho chị nằm để tập cho chị nằm riêng, còn Đ vẫn được ưu tiên nằm cùng ba mẹ để mẹ tiện chăm và theo dõi khâu vs hàng đêm. Có vẻ như con đang muốn nằm riêng và muốn nằm đúng chiếc nôi này thì phải.
Còn 1 điều tuyệt vời nữa từ bữa đi chơi vừa rồi mà em quên mất. KHi tới nhà bác ở khu căn hộ cao cấp, em nói chú lái taxi chờ ở dưới chừng tiếng em về vì nhà bác cũng đang có thợ làm thêm chưa xong, vì thế đồ trái cây và nước ngọt mà Đ mang về cho ba đang để bên dưới xe. Khi bác kế mẹ kể cho chị gái nghe về chuyện mà Đ phần ba, đến đoạn chai nước ngọt... thế là cậu chàng vội nhìn ngang ngó dọc phòng ăn xem chai nước ở đâu. BÁc hỏi "có phải con đang tìm chai nước ngọt cho ba Th phải không?" Con cười và "Cô ca cô ca" (con thường gọi tên tất cả các dạng nước ngọt là cô ca cô ca), con gọi tên nước mấy lần. BÁc cười "bác hiểu rồi, nhưng chai nước ngọt con dành phần cho ba Th không có ở đây đâu, mẹ Mỹ đã để dưới cốp xe rồi, lát về nhà con sẽ có". Thế là chàng ta thôi không kêu và tìm nữa, tiếp tục chạy đi chơi vui.
Có vẻ như khả năng nhận xét, óc phán đoán và cách "hành xử" của con đang đi theo 1 quỹ đạo ổn định và hướng dần tốt lên. Em đang kỳ vọng lắm lắm. Riêng ở lớp, dạo này em cũng hay hỏi cô lắm, cô cũng vui và tích cực hỗ trợ Đ theo y.cầu từ mẹ, cô cũng trắc nghiệm nhiều lần lại xem những gì Đ đã nói có phải do con hiểu và nói đúng hay chỉ là tình cờ, nhưng thấy là đúng là con hiểu, vd như cô thử đánh bàn tay con và luôn nhận được khuôn mặt nhăn nhó và câu nói "Đau" của cậu, không quên kèm theo cái nhìn hóm hỉnh "bắt bài" cô vì biết cô đang thử mình.
Còn về vụ dọn đồ chơi thì dạo này tốt lắm rồi, rất vui vẻ và nhiệt tình chạy lại cất đồ chơi, cất cẩn thận từng chiếc một, nhưng phần cuối cùng là cậu luôn bê hộp đồ chơi lên nhờ mẹ cất lên cao chứ nhất định không chịu để dưới nền nhà.
Dạo này khi cởi quần (cháu mới biết tự cởi quần chứ chưa biết cởi áo, còn mặc quần thì mẹ hay cô giúp xỏ tới ngang chân thôi rồi con tự kéo lên được), mẹ yêu cầu con tự cầm bỏ vô máy giặt (mẹ đã mở sẵn nắp máy giặt) là con tự làm được, vui vẻ. Đi tiểu xong nếu chẳng may bị rớt vài giọt ướt đáy quần thì ngay lập tức con sẽ cởi ra và biết chạy lại bỏ vào máy giặt.
Đi học về, luôn chỉ vào cặp ý muốn mẹ lấy ra khỏi xe để Đ tự mang vào nhà để vào nơi mẹ đã quy định, rồi lại chạy ra đòi cất luôn cặp cho chị. Nhưng cặp chị thì nặng và con phải kéo nhưng con vẫn hăm hở, tới phần nâng lên thì quá sức con nên con hay ấm ứ đòi mẹ hay chị phụ, nếu chưa ai kịp thì con cố mang lên kèm theo khuôn mặt méo xệch mếu máo tí ti. Thương chưa? Bù lại, mẹ yêu cầu chị Hai phải mở cặp cả hai chị em và lấy tất cả đồ dơ trong ngày bỏ hết vô máy giặt, rồi mới được làm gì thì làm.