Vâng, em sẽ chú ý kỹ về lựa sách cho con.
À, còn phần bữa trước anh có hướng dẫn em là thử làm câu nói bâng quơ: "chà, không biết có ai thơm mẹ bữa nay không nhỉ!" thì em cũng có thử. Mấy lần đầu cháu có làm theo, nhưng sau thôi không làm nữa. MÀ dạo này cháu ít thơm mẹ hơn dạo trước, cũng không thường xuyên chìa má cho mẹ thơm, nhiều lúc hờ hững hơn, nhưng em vẫn kéo con lại và áp mặt để con nhìn vô mắt mẹ.
Mấy bữa nay cháu có vẻ nhõng nhẽo, hay khóc đòi mẹ chơi cùng, không rõ là do người bé đang không khỏe nên con vậy hay có là 1 biểu hiện mới phát sinh. Em đang theo dõi, tuy nhiên em thấy nếu sà xuống cùng chơi thì cháu có vẻ bớt lèo nhèo hơn. KẸt nỗi, cháu toàn "làm khó" mẹ vào những thời gian "cao điểm bận rộn", khi đó em vừa làm việc nhà vừa chạy ra chạy vô chơi cùng con, kẹt hết sức luôn.
Bộ đồ chơi bữa trước con không thích mấy suốt que nữa nên cứ chọc tùm lum rồi ì xèo, thế là ba cháu bó mấy que lại rồi "vứt" tới 1 nơi cháu không tìm thấy. VẬy là bỗng dưng con thấy mấy cái trụ đỡ trở nên thừa, con lập tức đem ném hết vào Lavabo (dạo trước muốn vứt rác đi như mảnh giấy, sơi dây...thì con hay cầm đưa trực tiếp cho mẹ để mẹ vứt đi giùm, sau em kéo con lại gần Lavabo và nói "con vứt mấy thứ đó vào đây nhé, mẹ đang bận nên không giúp con được, con lớn rồi, con tự làm được mà"), nếu chị hai chạy lại nhặt ra thì con lại đem vào đó vứt hay dùng nó để "ném" chị cho chị "kêu oai oái" chơi

. Em đã chuyển sang cách mới để sử dụng và tạo thêm trò chơi mới thì thấy con có vẻ thích, em đặt hết mấy tấm trụ đó nằm ngang, rồi xếp thành chuỗi, sau đó nhẹ nhàng đẩy chúng lăn chầm chậm hướng về phía lòng con, vừa làm vừa tạo âm thanh như tiếng tàu hoả, có lúc lại hát bài hát về đoàn tàu, thế là con thích lắm, con sà xuống chơi cùng mẹ và cười vui mỗi khi mẹ "chuyển giao" đoàn tàu tới chỗ con và ngược lại. Nói chung lúc nào em có thời gian chơi cùng thì con luôn hứng khởi và vui vẻ, lúc không có mẹ thì thường hay thấy cô đơn, nhưng biết làm sao được vì nhà em không có người giúp việc, ba cháu khó tính nên không muốn có người ngoài ở trong nhà.
Dạo trước con có thể tự đi tiểu được (đi đại tiện thì vẫn phải có sự hỗ trợ của mẹ), chẳng hiểu sao mấy bữa nay lại hay lèo nhèo, khi mót tiểu thường rối rít dắt tay mẹ đưa đi, em thường hỏi "con muốn mẹ giúp gì? Con nói đi rồi mẹ giúp" nhưng cháu chẳng nói mà cứ rối rít, bữa rồi con "bức xúc" quá nên buột ra tiếng làu bàu "đái" (mẹ dạy là "tiểu")
Nhiều lúc khi mẹ hỏi và yêu cầu con nói ra điều con muốn nhờ, con ít khi nói ra đúng từ cần mà thường nhăn nhó và kêu với giọng "nỉ non" ; "Mí ơi"
Còn nữa, dạo này con thích cấu mình và cấu người (cấu khá "nhót" đấy ạ), nếu cấu mẹ thì mẹ thường cầm tay con vừa cấu giơ lên tầm mắt mẹ và con và nói "không được cấu" kèm theo ánh mắt thật nghiêm khắc và ngón trỏ tay xua đi xua lại theo cái lắc đầu, khi đó con thường tủm tỉm cười ra chiều biết lỗi và tảng lờ đi rất nhanh. Còn nhiều khi thấy con tự cấu vào sườn của mình khiến đỏ cả lên, em cũng nói "không được cấu vào mình" rồi chỉ cho con thấy vết đỏ kèm theo vài câu này nọ, nếu con vẫn lén tự cấu thì em lấy ít bông gòn tẩm cồn ytế rồi bôi lên chỗ đó, con thấy xót nên không làm nữa. Những biểu hiện này chưa chấm dứt nhưng theo chiều ít dần đi rồi.