Chào chị Tường Anh
Cũng hơi lâu mẹ Khoa không viết thư cho chị, một phần là bận rộn quá (làm việc cả ngày, tối về nhà lại chạy qua chạy lại để đôn đốc 2 anh em học bài và giúp đỡ khi cần, mẹ kiêm luôn gia sư, mệt quá!). Hôm nay công việc rảnh một chút nên tranh thủ vào CCM ở công ty.
Coi chừng xếp phạt nhá.
Một cái nữa, no news is good news. Bác TA thấy mẹ K không vào forum kêu réo bác, là K đang ổn đó bác ạ. Mừng quá chị ạ, được lúc nào đỡ lúc đó. Có những thời gian K rất ok suốt cả năm, như năm học lớp 5, nhưng tới năm lớp 6 thì quậy ba mẹ và thầy cô tưng bừng cả năm, bây giờ sang lớp 7 thì mẹ hy vọng đang trở lại chu kỳ êm dịu.
Thì mình đã nói đấy, cho K thời gian để các kích thích tố sinh dục đỡ lộn xộn, con sẽ ngoan hơn. Phần lớn các em tại Mỹ chỉ hiền đi ở giữa lớp 8. Vậy là K giỏi hơn bạn đấy.
No news is good news? Phần lớn là thế, nhưng có một thời gian hồi đó Thảo bẵng đi chẳng thấy quay lại, rồi có lúc quay lại than quá trời về việc K khó chịu với em, hư hỗn với cô. Mình lo bấn cả lên. Vì vậy, lần này mẹ nó im lặng là bác nó đi kiếm hỏi cho ra lẽ.
Từ đầu năm học tới giờ, K có nhiều tiến bộ như :
- tới 7g30 tối, tự động soạn tập vở ngày mai ra học bài.
- Có ý thức giữ kỷ luật trong lớp, cố gắng làm đúng để lớp không bị trừ điểm thi đua vì lỗi của mình (lớp bị trừ điểm thì bạn nào làm lỗi sẽ bị phạt).
- Hợp tác tốt với cô giáo dạy kèm môn văn ở nhà (chịu ngồi im học, và cố gắng trả lời các câu hỏi của cô, không viết giấy “đả đảo cô giáo” và hô khẩu hiệu “ghét văn” như năm ngoái nữa). Tuy vậy, vẫn thích trốn vô góc kín khi cô đến, để cô phải đi tìm, lần nào cũng vậy, K rất thích trò này!
- Thầy cô ở truờng khen lúc này Khoa ngoan, tập trung tốt trong giờ học.
- Không còn đe dọa các cô chú ở văn phòng ở nhà phải cho K chơi games nữa.
- Gọi điện thoại đến nhà bạn, biết nói “Thưa bác, cho con gặp bạn Lâm”, chứ không nói “Cho gặp bạn Lâm” như năm ngoái. (Mẹ nhắc hoài nhưng tới bây giờ mới thấm, chắc nhờ mẹ cho tập đóng kịch chung với em gái).
- Có thể đi mua bánh mì hay hủ tiếu cho cả nhà ăn sáng, mua báo thể thao về đọc, tuy nhiên thỉnh thoảng vẫn quên lấy tiền thối.
- Đang học cách tự sửa xe đạp. Mỗi tuần Khoa lấy xe đạp chạy khoảng 2 km gần nhà.
- Vẫn hay chọc em gái, nhưng có tiến bộ là khi em khóc thì biết dỗ và làm lành với em chứ không nạt nộ em “đồ con gái, cái gì cũng khóc” như năm trước. Mẹ đang động viên Khoa học cách làm một thanh niên lịch sự, biết quan tâm giúp đỡ mọi người, thì sau này mới được nhiều bạn gái quý mến, có vậy lớn lên mới có vợ, chứ còn thô lỗ thì chắc là ế vợ luôn, vì thời bây giờ người ta đẻ con trai nhiều hơn con gái!
Mừng nhỉ, nhó nói với K là bác tườnganh phục K lắm nhé, vì bản thân bác tưởng K phải lâu lâu mới tiến được đến đây đấy! Kỳ này về nếu gặp bác mua cho K cái bong bóng bay! (Bạn nói xong để ý xem K trả lời gì nhé).
Khoa cũng có khá nhiều hiểu biết về tuổi dậy thì và một số vấn đề giới tính, và rất tự nhiên nói chuyện với ba mẹ về những vấn đề đó. Khoa biết tự nói “Mẹ, chắc là con dậy thì chậm hơn các bạn, nên bây giờ trong lớp đã có nhiều bạn cao rất nhanh, có râu lún phún hay bể tiếng; nhưng con thì chưa có gì hết!” Khi mẹ nói chuyện với ba K về một cô bạn đã 42 tuổi rồi mà chưa có gia đình, xem có ai mai mối gì cho cô ấy không, thì K góp ý “con nghĩ là cô L không nên có chồng, vì 42 tuổi là sắp tiền mãn kinh rồi, rất khó có con, mà nếu có con nguy cơ dị dạng rất cao”. Mẹ giải thích với K là khi người ta lớn tuổi rồi, lập gia đình có thể không cần có con, nhưng người ta giải quyết được vấn đề tình cảm, vì ai cũng cần có ít nhất một người bạn, người thân thương yêu mình để chia sẽ nhiều thứ trong cuộc sống”. Khi K nghe nói “Cô ấy đi làm cho vui thôi chứ không bị áp lực kiếm tiền, vì chồng cô ấy rất giàu”, K nhận xét “Chắc là chồng cô đó kinh doanh chứng khoán, mẹ nói cô đó nói chồng không nên dồn hết tiền vô chứng khoán, coi chừng thị trường bong bóng sẽ bị nghèo đi rất nhanh” (Vì ở VN cách đây 2 năm báo đăng tin nhiều người giàu lên rất nhanh nhờ chơi chứng khoán, nhưng sau đó nhiều người phá sản vì thị trường sụp xuống quá nhanh, nên K cứ nghĩ là chỉ ai chơi chứng khoán mới giàu). Nói chung bây giờ mẹ con nói chuyện với nhau khá vui chị ạ, mẹ khuyến khích con cứ nói thoải mải những gì con biết, con nghĩ, nếu thì chưa đúng thì mẹ giải thích thêm, con cũng rất vui khi nghe những ý kiến mới, nhưng tất nhiên cũng chưa chịu ngay đâu, nói chung là K tin sách báo hơn là tin ba mẹ, nên ba mẹ nói mà con không nghe thì phải lôi sách ra cho con coi, “nói có sách, mách có chứng”.
Những đối thoại qua lại này quan trọng lắm. Phần lớn trẻ ở tuổi này đã đóng kín, khônb bày tỏ nhiều nữa. Thảo và anh Trọng cố giữ thói quen này cho K nhé. Đây là lúc mình giúp con suy luận, lý luận, dẫn chứng. Đây cũng là lúc mình biết con đang tiến triển đến đâu, đang hiểu biết và quan tâm những gì. Khi nói chuyện với con, Thảo cứ dùng những từ văn hoa, vì K đã đến luc bước vào tuổi phải dùng chữ nghĩa rồi.
Em đã đăng ký vào Trường CCM, và đã nhận được bài tập rồi chị ạ. Vì Khoa đang làm bài nên em chưa trao đổi gì trên đó. Có 1 số bài K làm rất nhanh, chỉ vài phút. Tuần này K đang nghiên cứu bài ‘thành ngữ”, nói chung hơi ạch đụi với thể loại này, vì K đã hiểu rồi nhưng ứng dụng tự đặt tình huống chưa được. Mẹ sẽ gởi báo cáo chi tiết hơn về bài làm vào ngày 25 chị nhé.
Mình có vào Trường CCM, vào diễn đàn của Khoa và hỏi bài vở thế nào mà không thấy Thảo vào. Bài nào K làm nhanh, có thể là quá dễ, Thảo cho mình biết ngay để còn chuẩn bị bài cho tháng 11. Ngày 20 là mình chuẩn bị gửi đi đấy. Cứ cho mình biết bài dễ đã, còn thành ngữ thì biết là cậu ạch đụi rồi nên sẽ... tiếp tục gửi.
Chúc chị một ngày vui vẻ.
H. Thảo
PS. Chị ráng dịch tiếp bài về Kỹ năng giao tế chị nhé, hay lắm. Cảm ơn chị nhiều nhiều.
Nói nhỏ nhé, mình quên tiêu cái lời hứa dịch bài về giao tế. Hèn chi anh Phi anh ấy nói xéo góc cho mình nghe. OK, sẽ cố gắng. (PS kiểu này làm sao có "ngày vui vẻ"?)
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK