Tuổi trưởng thành và Asperger

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi Rose » T.Tư Tháng 4 04, 2012 8:45 pm

Về kinh nghiệm nhìn thẳng vào mắt người nói chuyện chị cũng có một ít đấy, chia sẻ với em. Chị đến tận năm 15 tuổi vẫn còn ngại khi phải nhìn thẳng vào mắt người khác, vì cảm thấy họ như soi mói vào mình. Đến khi học ĐH chị mới tự tập bằng cách kết bạn qua mạng (nhưng phải tỉnh táo cẩn thận nhé), vì bạn qua mạng mình chỉ gặp vài lần, thường không tạo mối quan hệ lâu dài, lại không gây ảnh hưởng đến cuộc sống vì không va chạm, không biết cũng không quan tâm mình thực sự là ai. Mỗi lần gặp là 1 câu chuyện, thường chỉ có 2 ngưởi với nhau nên nói chuyện trực diện tốt. Cách này chưa chắc đã hiệu quả với em, nhưng đã hiệu quả với chị, giờ chị cũng nhìn xoáy vào mắt người khác lúc nói chuyện rồi.

Có những lúc chị ngồi bờ Hồ, có những người bạn lạ lẫm ngồi cùng, chị bắt chuyện rất nhanh và họ bảo chị dễ gần quá :lol: , nhưng thực ra chị chỉ làm được khi có 2 người và với những người sẽ không gặp lâu dài thôi, càng lâu càng thấy mình vô duyên, ngoại trừ những người bạn học và bạn sẽ thành bạn thân. Cái đứa bạn thân hồi xưa của chị ấy, nó bảo chị nên đi với bụt mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy, nhưng chị không làm được, chắc cũng do rối loạn ngôn ngữ (???). Chị thấy để hiểu được câu chuyện của đám đông thì phải chịu khó nghe và càng tiếp xúc nhiều và càng sớm càng tốt , càng để lâu càng ngại. Như chị vì xưa nhút nhát không tiếp xúc nhiều nên không hiểu được những câu chuyện đùa chung, hoặc hiểu nhưng không quen, đến khi phải tiếp xúc sẽ rất lúng túng, khi lúng túng thì mất tự tin, khi mất tự tin trở nên rụt rè, rồi ngại giao tiếp, ngại tiếp xúc, trở nên trốn tránh, nhưng càng trốn càng tệ hơn,... thành cái vòng luẩn quẩn như thế đấy. Nên chị nghĩ em còn khá trẻ hãy cố lên, làm liều vài phen đi, cứ kệ những mặc cảm qua đi, giống như ai bắt em phải nghe thứ nhạc mà em ghét, nhưng em cứ cố nghe cố hiểu đi. Chị nghĩ em sẽ thành công thôi, đừng trốn tránh như chị nhé, để đến bây giờ chị phải học lại đây này.
Rose
 
Bài viết: 217
Ngày tham gia: CN Tháng 3 18, 2012 7:25 am

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Năm Tháng 4 05, 2012 2:35 pm

em sẽ ko bận tâm nữa đâu nhưng chắc thỉnh thoảng em vẫn sẽ phải vào đây làm phiền chị với anh phi . hị hị . Em cảm ơn chị


Chết, thỉnh thoảng mới vào thì diễn đàn mốc lên mất. Phải vào ít nhất 1 lần trong tuần chứ!

Còn "cảm" và "ơn", chả lấy cái nào hết. Muốn thấy em vào diễn đàn thôi!
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi trangkizd_91 » T.Hai Tháng 5 28, 2012 8:56 am

em chào chị tường anh . để mốc cái thread mấy tháng rùi mới vào .tội lỗi tội lỗi .
Hôm nay em trở lại diễn đàn muốn xin chị tường anh lời khuyên về chuyện này .mong chị giúp em
chuyện là bố mẹ em đang muốn em đi học 1 khóa kỹ năng sống của Tôi Tài Giỏi để cải thiện kỹ năng giao tiếp , tự tin vào bản thân ra ngoài giao tiếp vs xã hội . vì bố mẹ em thấy em nhát quá ko chịu ra ngoài xã hội và giao tiếp kém quá (Mẹ ko biết em bị As mặc dù em nói về As vs mẹ em r nhưng hình như mẹ ko quan tâm , ko nhớ về nó và điều đó cũng ko ở trong đầu mẹ e nữa r ). em cũng muốn tham gia khóa học này lắm chị hiểu em muốn cải thiện bản thân trở thành 1 con người khác đến thế nào đúng ko chị em sẽ là 1 đứa cù lần mãi nếu ko chịu làm gì .... nhưng em sợ . còn vì sao lại sợ thì em xin trinh bày là cách đây nửa năm em cũng có tham gia 1 buổi diễn thuyết kỹ năng sống về truyền cảm hứng cho bản thân và trở nên mạnh mẽ của anh Nguyễn Trường Giang , anh ý là thạc sĩ nhưng em cứ gọi là anh ai bảo anh ý can cái tội mặt búng ra sữa . trong buổi diễn thuyết ấy anh ý có yêu cầu mọi người hãy đứng lên và trong 3s tìm 1 người ban mình ko quen biết , bắt tay người bạn đó và nhanh chóng kết bạn vs bạn ấy (cụ thể là bắt tay + tự giới thiệu bản thân + hỏi han thông tin liên quan và xin số điện thoại của người bạn đó... Ặc Ặc ). Em đã rất sợ khi anh ấy yêu cầu bọn em làm điều đó. Em sợ lắm vì thật sự em thấy mình chưa sắn sàng để làm những chuyện như vậy . Em cảm thấy mình bị hoảng loạn lắm. Hoảng trong cảm xúc loạn trong tâm trí . em ko biết phải làm gì lúc đấy . em ko biết phải điểu chỉnh cảm xúc + nét mặt mình như thế nào cả . em cũng ko biết phải nói vs chị thế nào để chị hiểu cả . lúc đấy em thấy mình bị LOST .
em rất sợ đám đông .. luôn thu mình vs mọi người …….ko phải đứa cởi mở + lạc quan .... ko bao giờ có chuyện tự nhiên tay bắt mặt mừng + tự nhiên hớn ha hớn hở hỏi han bắt chuyện vs người khác thực sự ko phải tính cách của em nên hum đấy em đã làm điều đó 1 cách miễn cưỡng có thể nhìn thấy được + + gượng gạo + lúng túng + cực ngượng ngịu. chị ơi chị đã tưởng tượng ra cái mặt em lúc bắt chuyện vs người ta lúc đấy chưa . em sợ lắm chị ơi. EM rất muốn tham gia khóa học ấy nhưng em thật sự ko muốn 1 lần nữa lịch sử lặp lại . em phải làm thế nào đây hả chị . em cũng ko thể từ chối về khóa học . như vậy sẽ là 1 LOSER hoàn toàn trong mắt bố mẹ em . họ sẽ thất vọng về em nhiều lắm và sẽ có lẽ sẽ khinh thường em nữa . em phải làm thế nào hả chị . em định sẽ nói vs bố mẹ về vấn đề của mình và muốn được mẹ đưa đến VIện tâm thần quốc gia của bv bạch mai để thẩm định nhưng em lại ko dám vì vs mẹ em dăt tay đứa con của mình vào nơi như vậy đối vs bà là 1 điều vô cùng khó khăn và khó chấp nhận .
mẹ em ko làm điều đó đã đành nhưng em sợ mẹ nghĩ rằng sao lúc nào con cũng nghĩ con bị bệnh này bệnh kia mà ko chịu tu sửa bản thân . em ghét khi mẹ nói vs em cấu đấy . em đã nghe nó cả chục lần r em buồn và thất vọng vs mẹ vô cùng vì ko chịu hiểu cho em , ko chấp nhận căn bệnh của em , ko (chịu) nhận ra rằng nó đang ăn mòn cs của e , cảm xúc của em từng ngày . em thấy tuyệt vọng quá chị tường anh ơi . em phải làm gì hả chị . em có nên từ chối khóa học TTG ko hay cứ nghe theo bố mẹ em đi học r chuyện ra sao thì ra . lúc đấy tính sau --- EM KO CÓ KHẢ NĂNG NÀY
trangkizd_91
 
Bài viết: 11
Ngày tham gia: CN Tháng 2 26, 2012 7:16 am

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 5 28, 2012 9:29 pm

trong buổi diễn thuyết ấy anh ý có yêu cầu mọi người hãy đứng lên và trong 3s tìm 1 người ban mình ko quen biết , bắt tay người bạn đó và nhanh chóng kết bạn vs bạn ấy (cụ thể là bắt tay + tự giới thiệu bản thân + hỏi han thông tin liên quan và xin số điện thoại của người bạn đó... Ặc Ặc ).


Tuy em không hỏi tôi trực tiếp nhưng tôi có thể trả lời, vì đây là 1 ngành của tôi dạy cũng như hay huấn luyện cho cty... Dựa trên cái em mô tả, tôi nghĩ đây là 1 buổi diễn thuyết "team building", xây dưng các kỹ năng chớp nhoáng hơn là có tính cách điều trị. Họ hợp cho những người hướng ngoại sẵn, và họ tới để tìm thêm các tiểu xảo để hoạt bát hơn, để xây dựng thương hiệu cá nhân (personal marketing). Em có lẽ cần các buổi 1-1 hơn, và không hợp cho cách "shock therapy" / chữa sốc cho hết ngay kiểu này. Em nói đúng, cứ tiếp tục như vậy thì nó có tác dụng ngược. Trước khi em được can thiệp, có lẽ em cần "can thiệp" cho ba/mẹ hiểu rằng em có thể có khó khăn thật sự và cần can thiệp riêng biệt. Em đã làm bao giờ chưa ? Nếu cứ đắn đo thì tôi cũng có thể hiểu tại sao ba/mẹ em phải thúc em ra khỏi nhà. Em cần đi bước đầu tiên, và nhớ rằng những nhà điều trị tâm lý không thể "chữa" cho em được đâu, họ chỉ giúp em tìm ra cách tự "chữa" mình thôi.

Em cố gắng nhé, bước đầu tiên luôn là bước khó nhất . Em vào diễn đàn trao đổi với mọi người, và hy vọng em sẽ tìm được một nhà tâm lý giúp em vượt qua khó khăn của mình.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Tuổi trưởng thành và Aspergers

Gửi bàigửi bởi trangkizd_91 » T.Ba Tháng 5 29, 2012 9:50 am

đúng rồi anh Phi ạ . em thấy đây chỉ là 1 buổi diễn thuyết truyền cảm hứng cho người khác dạy học cách tự vực dậy bản thân sau đổ vỡ và cố giúp họ bước ra khỏi vỏ bọc của mình chứ ko phải là 1 buổi trị liệu anh ạ .

trước đây mẹ đã cho e đi trị liệu tâm lý 1 lần . nhưng em thấy hình thức của em lần đấy ko hẳn là trị liệu mà chỉ là mình đến đấy sẽ có người chuyên viên nghiên cứu về khó khăn của mình , họ nghe mình nói chia sẻ với mình , trấn an mình và đưa ra cho mình cách nhìn nhận khác về khó khăn ấy để giúp mình giải quyết và để mình có thể cải thiện tâm lý và cách nhìn nhìn nhận trong cuộc sống , giúp mình lạc quan hơn thôi chứ ko phải kiểu trị liệu em mong muốn . nó ko làm tâm lý của em cải thiện nhiều . em đã thất bại trong đợt điều trị đó và mẹ cũng đã chi khá nhiều tiền nên em thật sự e ngại về thái độ của mẹ trong lần nói chuyện tới về việc em muốn đước đi thẩm định ở BV bạch mai . đó là 1 trong những lý do khiến em trì hoãn chưa lên tiếng vs bố mẹ về bệnh tình của mình.

em phải làm sao hả anh Phi . Em ko biết nói vs mẹ tn cả . Em biết lần điều trị thất bại trước đã làm mẹ cảm thấy mất lòng tin vào việc này . Thật sự em ko biết làm thế nào cả
trangkizd_91
 
Bài viết: 11
Ngày tham gia: CN Tháng 2 26, 2012 7:16 am

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi phi » T.Ba Tháng 5 29, 2012 2:31 pm

trước đây mẹ đã cho e đi trị liệu tâm lý 1 lần . nhưng em thấy hình thức của em lần đấy ko hẳn là trị liệu mà chỉ là mình đến đấy sẽ có người chuyên viên nghiên cứu về khó khăn của mình , họ nghe mình nói chia sẻ với mình , trấn an mình và đưa ra cho mình cách nhìn nhận khác về khó khăn ấy để giúp mình giải quyết và để mình có thể cải thiện tâm lý và cách nhìn nhìn nhận trong cuộc sống , giúp mình lạc quan hơn thôi chứ ko phải kiểu trị liệu em mong muốn .

em phải làm sao hả anh Phi . Em ko biết nói vs mẹ tn cả . Em biết lần điều trị thất bại trước đã làm mẹ cảm thấy mất lòng tin vào việc này . Thật sự em ko biết làm thế nào cả


Chắc tôi sẽ làm cho em thất vọng rồi vì cái em mô tả đúng là quy trình làm việc của các CG Tâm lý. Ở bên tôi cũng vậy thôi, chúng tôi không thể "chữa" cho ai đc cả, mà chỉ giúp họ tìm ra vấn đề để họ tự giải quyết . Có những người đã thất vọng, nghĩ rằng CG Tâm lý cũng như bác sĩ, tới gặp là họ có thể cho toa thuốc cho mình.

Tuy nhiên các khó là ở chỗ CG TL làm việc với em ra sao, kô chỉ đơn giản là nghe em kể lại chuyện đời của em đâu, cũng kô phải họ có khiếu dụ cho em nói . Họ có những hiểu biết về phân tâm học, thần kinh học ... để giúp em tìm ra vđ mà có thể em kô bao giờ tự tìm ra được. Tóm lại, nê'u em than phiền là chỗ em từng tới họ làm chưa tốt thì tôi khuyên em đi chỗ khác, nhưng nê"u em nghĨ quy trình can thiệp tâm lý phải khác đi thì tôi nghĩ là em sẽ kô tìm ra đâu . Nói nôm na là nhà TL nào khuyên em rằng "tôi sẽ điều trị cho em khỏi" thì hoặc anh ta là ` nhà thiên tài chưa ai biết (hoặc mới chỉ mình anh Dũng biết :lol: ), 2 là anh ta không phải dân chuyên môn. Nhà TL giỏi chỉ có thể nói "tôi sẽ đi cùng đường với em trong khu rừng này, giúp em tìm ra cây thuốc Nam mà em cần".

Em ko biết nói vs mẹ tn cả .


Nếu em có kỹ năng đó, hoặc văn hóa gia đình em khuyến khích chuyện này, thì em đã chẳng có khó khăn ngay từ đầu . Thay vì thuyết phục mẹ em là em cần can thiệp kiểu A thay vì B, em nên đi tìm 1 nhà TL can thiệp, và anh ta sẽ "can thiệp" cho cả em và mẹ em thì hay hơn. Em cũng đừng nghĩ bản thân hay gia đình mình "khác" với thiên hạ nhé, tôi làm việc đủ lâu để biết rằng rất nhiều người quanh em có vđ tương tự, khác ở chỗ em dám nói ra thôi. Tôi nói câu này hơi cực đoan chút nhe... Chúng ta hay khen phụ nữ VN chịu thương chịu khó nuôi chồng nuôi con. Câu này đã giữ cho biết bao gia đình hạnh phúc, mà cũng hại không ít phụ nữ (về mặt tâm lý), nhất là ở giai đoạn sau cuộc đời họ (sau 40 tuổi). Hãy chấp nhận mình có khó khăn, vạch áo ra cho thiên hạ xem lưng để mà sửa, và sau khi sửa rồi mà kô đc thì tiếp tục vạch áo ra cho thiên hạ biết mình lưng mình nó thế, chẳng có gì mình phải xấu hổ cả.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi trangkizd_91 » T.Ba Tháng 5 29, 2012 9:46 pm

Em cảm ơn anh Phi . Tại em cứ hình dung về 1 buổi trị Liêu tâm lý sẽ Là như thế này . Bs tâm lý sẽ cho em lam 1 bài Trắc nghiệm và cho em xem 1 bức tranh và muốn em nói về những cảm nhân của mình về bức tranh đấy. Nói cho em căn nguyên nỗi sợ của em là nguyên nhân từ đâu , thâm chí nếu cần thì sẽ phải điện não đồ. Đấy là những gì mà em hình dung về trị liệu tâm lý. Em muôn đi theo hướng điêu trị như vậy . Anh Phi có thể cho em biết thêm ko
trangkizd_91
 
Bài viết: 11
Ngày tham gia: CN Tháng 2 26, 2012 7:16 am

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 5 30, 2012 1:31 am

trangkizd_91 đã viết:Em cảm ơn anh Phi . Tại em cứ hình dung về 1 buổi trị Liêu tâm lý sẽ Là như thế này . Bs tâm lý sẽ cho em lam 1 bài Trắc nghiệm và cho em xem 1 bức tranh và muốn em nói về những cảm nhân của mình về bức tranh đấy. Nói cho em căn nguyên nỗi sợ của em là nguyên nhân từ đâu , thâm chí nếu cần thì sẽ phải điện não đồ. Đấy là những gì mà em hình dung về trị liệu tâm lý. Em muôn đi theo hướng điêu trị như vậy . Anh Phi có thể cho em biết thêm ko


Chắc là kiểu như một ông đầu hói râu rậm, ngồi nói 1 em bé vẽ hình gia đình . Em vẽ ba là con cọp, mẹ là con khỉ, và em là con thỏ ... Sau đó ông ta phán rằng : Ba là con cọp hay bắt nạt mẹ và em, mẹ thi trốn tránh còn em là nạn nhân?

Đó là psychoanalysis do Freud khởi xướng, có khi hiệu quả có khi không (có người cổ súy và có phe chống) và thường dùng cho các vđ vùng tiềm thức. Bằng cách cho bệnh nhân vẽ tranh, hoặc kể chuyện tưởng tượng, hay nói chuyện với 1 người bạn tưởng tượng ... CG TL đưa các ý thầm kín trong tiềm thức đó ra ánh sáng. Những ý thầm kín này nhiều khi đối chọi với các ý tưởng trong vùng nhận thức, làm bệnh nhân bị khủng hoảng, sợ sệt, ám ảnh ... vd như 1 em bé lúc nhỏ chứng kiến ba mình bạt tai mẹ mình, bỏ mẹ mình đi với bồ nhí, sau này lớn lên rất yêu chồng nhưng cảm thấy có gì đó làm cho mình không thể hoàn toàn tin tưởng anh ta...

Trong thực tế thì kô phải là chỉ có 1 bức tranh hay 1 câu chuyện là xong đâu. Tôi có các script thoại của các CG TL và các em thành niên phạm pháp, họ mất vài chục và vài trăm giờ đồng hồ mới tiếp cận được vđ, không phải chỉ vẽ 1 cái tranh là xong ngay đâu. Khi nào rảnh tôi sẽ xin phép đăng lên cho em coi.

Chuyện điện não đồ thì em không nên theo đuổi, vì em hỏi vậy là tôi ngờ rằng em không nắm được vấn đề . Em nên để cho người CG TL của em làm việc và giải thích với em sau nhé, vậy thì tốt và an toàn hơn. Thường thì bệnh nhân (cho phép tôi gọi em vậy) không nói với CG TL rằng "với em thì anh nên điều trị kiểu này" mà là CG TL sẽ giúp em tìm ra vđ để tự em điều trị, tìm ra theo cách riêng của anh ta. Em nhớ lại nhé, không CG TL nào có thê "chữa bệnh" cho em đâu, họ chỉ giúp em tìm ra vđ để tự mình sửa mình thôi.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi trangkizd_91 » T.Tư Tháng 5 30, 2012 8:41 am

cám ơn anh Phi đã giải đáp hết những thắc mắc của em . lẽ em đã tìm được hướng đi cho mình rồi anh ạ . em cảm ơn anh rất nhiều .
trangkizd_91
 
Bài viết: 11
Ngày tham gia: CN Tháng 2 26, 2012 7:16 am

Re: Tuổi trưởng thành và Asperger

Gửi bàigửi bởi Rose » T.Bảy Tháng 7 14, 2012 8:05 am

trangkizd_91 đã viết:cám ơn anh Phi đã giải đáp hết những thắc mắc của em . lẽ em đã tìm được hướng đi cho mình rồi anh ạ . em cảm ơn anh rất nhiều .


Không biết trangkizd có gì mới rồi nhỉ? Chị nghĩ chưa chắc em mắc AS đâu. Chị được nghe kể một người mà chị nghĩ chắc là mắc AS, một người bạn đồng nghiệp của anh trai chị. Chị kể em nghe nhé.

Người này là một cậu đã đi làm nhiều năm rồi, đã từng học trường chuyên Ams, học rất giỏi, đi làm chuyên môn cũng rất giỏi nhưng tệ nỗi tính tình và cách nói chuyện rất kỳ cục. Một lần anh trai chị ngồi uống nước với cậu ấy, tự nhiên cậu ấy nói rất gay gắt "Đi lấy vợ đi chứ còn gì nữa,... mệt người, bực mình!!!", rồi mặt cứ thuộn ra, anh chị rất ngạc nhiên hỏi ai lấy vợ, câu ta mới nói "nói anh chứ còn ai nữa". Ở trong phòng có cô bé, cậu ta cứ chạy lại ôm vai bá cổ, nói linh tinh mà cô bé không hiểu cũng không thích gì hết, mặc dù cô bé hết sức tránh mặt nhưng cậu ta vẫn lân la tới. Một lần đi họp, mọi người đến trước sếp nên ngồi tán chuyện, lúc này cậu ta đang ngồi ghế giám đốc , một lát sau giám đốc đến, cậu ta vẫn ngồi chễm trệ ở đó, giám đốc hỏi cậu ta là ai, cậu ta trả lời một lèo xin giới thiệu tôi là abc ở phòng abc nào đó, lúc ấy giám đốc phải trân trọng bắt tay và mời cậu ta sang ghế khác. Lần khác cậu ấy được yêu cầu đưa giấy tờ cho một trưởng phòng tên X, cậu ấy cứ xồng xộc vào phòng hỏi "Ai là X?", trưởng phòng ngồi ngay bên cạnh mới cười trả lời " Dạ vâng, là em đây ạ", cả phòng được 1 trận cười vỡ bụng. Còn rất nhiều tình huống khác. Anh chị kể cậu ấy chả sợ gì hết, nói linh tinh, và bố cậu ấy cũng giống hệt như thế, có lẽ là do di truyền.
Rose
 
Bài viết: 217
Ngày tham gia: CN Tháng 3 18, 2012 7:25 am

Trang vừa xem

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.29 khách.

cron