Dạo này Đ có khá nhiều tiến bộ về nghe hiểu và đáp ứng theo yêu cầu, cũng như thái độ của con có phần đằm đằm hơn trước đây (ra dáng trưởng thành rồi).
Trong mọi sinh hoạt, con luôn tỏ ra là người có tinh thần trách nhiệm. Vd: trước khi đi ngủ hay đi học mà tắt quạt, con sẽ đứng yên nhìn xem cánh quạt thực sự đã dừng hẳn chưa, khi đó con mới tiếp tục phần sau, còn như cánh quạt đang quay dù chậm dần mà mẹ kéo tay con đi (mẹ thử) thì con sẽ kéo tay mẹ lại chờ cho tới khi "finish". TRên lối con đi trong hành lang hay cầu thang lên xuống, nếu nhìn thấy bất cứ cái gì (gọi là rác như lá, giấy vụn, mảnh nhỏ linh tinh...) thì con sẽ cúi xuống nhặt lên tìm chỗ để bỏ vào, nếu như không thấy thùng rác thì con sẽ ngó quanh và bỏ ngay vào....góc kẹt của lối đi
KHi tháo dép ra khỏi chân, bao giờ con cũng cúi xuống xếp gắn lại dây dép vào đúng vòng khuôn chân, rồi mới làm những việc khác....
Dạo này con không lăng xăng chạy vụt khỏi tầm tay người lớn như mọi khi, mỗi khi đi dạo hay ra ngoài đường, con đằm đằm đi bên cạnh người lớn, tay tự giác cầm tay người lớn, nếu mình thử bỏ tay ra con sẽ chủ động nắm tay mình, nói chung vẫn là cần nắm tay người khác để tự tin

. Nhưng, sự tự giác đi bộ của con đáng khen lắm, giờ con không đòi bế hay đu người lớn mỗi khi đi chơi hay công viên, con đã có thể ung dung nắm tay người lớn cùng đi dạo, ung dung thư thái lắm, có thể đi được khoảng 2-3km mỗi lần mà không kêu ca gì.
Bữa qua ba mẹ cho xuống bác gái (nhà mẹ) chơi. Người lớn đi tảo mộ còn mẹ để 2 chị em ở nhà chơi cùng bác và các chị họ. Về thấy bác khen là con ngoan, thái độ hợp tác tốt, tích cực, nghe hiểu và làm theo rất tốt. BÁc hỏi con là chuồng chó ở đâu? thì con dẫn bác tới chỗ đó, rồi con mở cửa cho chó vào chuồng mà không hề sợ (trong khi cô chị la làng sợ chó cắn), thấy bác kể là Đ không sợ và có mối quan hệ cùng chó rất ổn. VÀo nhà, bác lấy đồ chơi ra, giới thiệu từng phần đồ chơi và yêu cầu con chọn bỏ ra ngoài những gì con thích, những thứ khác để lại thùng chờ khi khác chơi cho đỡ bừa bãi. Con chọn ra mấy chú siêu nhân để ra chơi, sau con ghép siêu nhân lại và chĩa vào bác kiểu như bắn súng. BÁc cười "à, con muốn bắn súng hả, thế này này ...và làm mẫu "bùm bùm chíu...", vậy là con cũng "bùm bùm chíu...". Sau, con có chọn 1 bộ đĩa bay mới để riêng, khi chuẩn bị về bác yêu cầu cất đồ chơi vào hộp thì con cất mấy con siêu nhân trả vào thùng, có ý giữ mang về đĩa bay vì con cầm bỏ vào cặp. THằng anh ok nhưng sợ có 2 nút nhỏ tròn 2 bên không an toàn vì lỡ em nuốt, yêu cầu em tháo bỏ ra. VẬy là em lắp lại 2 cục tròn đó vào đĩa bay rồi trả lại thùng không đem về nữa (chắc có ý dỗi)
Tới nhà bác gái lớn hơn chơi. Bữa nay các con vừa mới ốm dậy nên mẹ không cho tắm ở hồ bơi nữa, mà cho con lên thẳng trên nhà chơi. Con chơi ngoan hơn mọi khi. Vụ đi cầu thang máy vậy là cũng đã "tốt nghiệp" rồi anh Phi ạ. Tới cầu thang, con không tỏ thái độ lùi lại hay cưỡng giãy giụa như trước đây, con chỉ yêu cầu ba bế lên thôi, vào trong thang máy con bình thản nhìn những hình ô tô xe máy trang trí bên trong, và nhìn vào bảng chữ đèn đỏ báo hiệu số bậc các tầng. Lúc về cũng vậy, không có biểu hiện sợ nữa rồi.
Đi khám bệnh, con đã tự giác hợp tác với b.sĩ bằng cách kéo áo lên để bác sĩ khám, quay đầu nghiêng tai cho bác sĩ soi đèn nhìn, hay con tự giác kéo tay cầm ống nghe b.sĩ đặt áp bụng con, con đã chủ động ngồi yên để các cô y tá dùng máy đo nhịp tim kẹp ngón tay con (trước đây đừng hòng làm được thủ tục cân, đo...nhưng giờ thì ok.
KHoản nói thì có lẽ vẫn chậm hơn khoản nghe hiểu, nhưng dạo này con cũng có ý nói theo mẹ "dù không nhiều". Con đã có thể nói theo 3 từ như "chơi đồ chơi", "chuột chít",....và nhiều khi miệng mấp máy theo mẹ nhưng chưa bật ra từ, có điều hình như con lại cắn nghiến hàm khi phát ra từ, hoặc lưỡi lè hẳn ra ngoài khi phát ra từ "loa loa". (vụ này bữa dự hội thảo em nhất định sẽ làm phiền chị T.A đấy

KHoản uống sữa: trước đây khổ ải lắm vì phải pha sữa bột ra ly rồi dùng muỗng múc cho con ăn chứ con không chịu cầm ly uống, dạo này tập cho con dùng ống hút hút sữa từ hộp giấy, lúc đầu con chọc ống hút vào hộp sữa sau dốc ngược xuống...tu khiến sữa đổ đầy nhà. NAy, con đã có thể hút hết hộp sữa mà không rớt ra ngoài (dù con vẫn cần người lớn trợ giúp bằng cách cầm tay đỡ phụ). Khi đói, con đã biết tự lấy sữa ra và chủ động chọc ống hút để tự lo, bữa qua đói quá nên uống liền lúc 2 hộp sữa đấy. VẬy là đi đâu em bớt được 1 phần căng thẳng vì vụ ăn uống và mọi thứ chủ động và dễ thở thơn.