Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 10 03, 2011 8:58 pm

Em chỉ quyết định dừng tạm thời thôi chị ạ, vì con liền lúc phải thay đổi nhiều thứ nên cần cho con thêm thời gian. Em cũng trao đổi với cô là cho con tạm ngưng ăn cơm 1 thời gian ngắn, từ từ khi con quen sẽ ăn đúng như cả lớp. Lớp trên chỉ khác lớp dưới chủ yếu bữa trưa vì ở lớp trên là ăn mặn, có canh nhưng xắt thành lát, cơm thì cứng và lổn nhổn. Con thì chỉ nuốt chửng chứ không nhai. Em đã dậy con nhai nhưng sao vẫn chưa có hiệu quả. Trước đây con không thích và không thể ăn những món gì lổn nhổn, trái cây thì chỉ chấp nhận dạng vắt thành nước thôi, không ăn sinh tố, trái cây thì "đừng hòng dụ". Trước em có ép con ăn cơm (chan với canh cho mềm) nhưng con đều ói ra hết sau khi nể và sợ mẹ để nuốt mấy miếng (thường ăn kh 3 muỗng và khuyến mãi ra ngoài thêm mấy muỗng nữa), vì thế mà em bỏ không dám ép ăn cơm nữa.


Em nấu cháo đặc, rồi cơm nhão. Dậy trẻ con nhai là khó, vì chúng không chịu nhai mà nuốt, trong khi thức ăn đã vào miệng chúng rồi, mình không còn khả năng... kiểm soát. :D

Thời gian gần đây con thích phá mâm, em cho cơm ra chén cho con tự xúc, con lần lần nghịch cơm và thi thoảng đưa mấy hạt cơm lên nhai nhai, thỉnh thoảng biết "ăn dỗ" mẹ, biết nhai nhai bánh quy, bánh snack, khoai tây lát giòn, bánh trôi nước...nhưng thích thì nhằn nhằn cắn tí ti thôi chứ không phải là ăn theo đúng nghĩa. Em nghĩ vậy cho từ từ cũng được.


Sẽ phải từ từ thôi. Chả nước rút được.


Còn về vđ sợ bị "bắt cóc", nói có anh Phi làm chứng chứ em "đẹp lão" thực sự mà :lol: :lol: :lol: Chẳng qua k ai dám bắt vì sợ mình "khuyến mãi" thêm 2 VIP nữa thì họ có mà "tiêu đời" trước mình ấy chứ.


Dạng mua một tặng hai ấy hả?

Em mời anh Phi là thực lòng mà, không có ý gì khác đâu ạ, còn anh Phi không thể thì em đành chịu chứ sao. :x


Dĩ nhiên là mời thực lòng rồi, nhưng mà, kinh nghiệm riêng thì mình thấy... việt kiều tham ăn lắm, ăn nhồm nhoàm, vừa ăn vừa bàn tán... Đi ăn với khách mắc cỡ lắm, thà tự đi một mình để tha hồ thưởng thức. ha ha. Nói đùa thế, chứ anh Phi cũng như mình, thời gian ăn, nói thật, chả có đâu. Có lần mình đi với anh Phi, chị Xuyến, bé Chi. Chuyến đi đến 5 tuần mà chả có bữa ăn nào ra hồn. Nghe thì thấy kể lể, mà thật thế. Cả bọn ở Saigon thì ăn cơm bình dân ngay đầu ngõ hoặc bánh mì thịt. Tối nhờ bạn bè mua hộ mì, phở... Ra Hà Nội thì cách khách sạn 5, 6 căn có bà cụ bán bánh giò, tối có cô bán phở... Thế thôi. Được có mỗi một lần anh Phi cho đi ăn bún chả hàng Mành, đi bộ xa, lại mưa, mình với chị Xuyến than thở tắt cả bếp!!! Nói cho cùng, đi VN là đi làm việc mà, có phải đi chơi đâu. Nếu có ăn, lại ngồi nhớ gia đình bên Mỹ. Món ăn bỗng nhạt đi!
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi phi » T.Hai Tháng 10 03, 2011 9:48 pm

Nói cho cùng, đi VN là đi làm việc mà, có phải đi chơi đâu.


Để mình kê khai cụ thể cho biết. Mấy hôm trước 2 bữa đều là bánh mì, trừ buổi trưa hôm Chủ nhật, làm huâ'n luyện với các cô thì cả nhóm đi ăn cơm văn phòng cách trường Ban Mai khoảng 10 mét.

Sáng nay là buổI sáng hạnh phúc nhất vì được đổi món, ăn bánh canh riêu cua mua ở chợ Bà Chiểu. Mua thêm 1 kg chôm chôm 25.000 vnd, ăn được 3 quả thì phụ huynh tới, vậy là tắt bếp luôn.

Hôm qua bị lở miệng vì thiếu chất rau, vào siêu thị Co-op Mart ở Đinh Tiên Hoàng mua cà chua về cắt ăn cho mát, ai ngờ là ở VN, mua gì phải tự cân trước . Cho nên ra tới quầy tính tiền người ta bảo mình ra khỏi hàng để đi cân. Bực mình nên trả lại luôn, chỉ lấy có phó mát và 1 chai vang trắng về uống với anh Thiện . Kết quả hôm nay còn lở miệng nặng hơn hôm qua. :lol:
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Hai Tháng 10 03, 2011 10:05 pm

Nguyen,Anh đã viết:Dĩ nhiên là mời thực lòng rồi, nhưng mà, kinh nghiệm riêng thì mình thấy... việt kiều tham ăn lắm, ăn nhồm nhoàm, vừa ăn vừa bàn tán... Đi ăn với khách mắc cỡ lắm, thà tự đi một mình để tha hồ thưởng thức. ha ha. Nói đùa thế, chứ anh Phi cũng như mình, thời gian ăn, nói thật, chả có đâu. Có lần mình đi với anh Phi, chị Xuyến, bé Chi. Chuyến đi đến 5 tuần mà chả có bữa ăn nào ra hồn. Nghe thì thấy kể lể, mà thật thế. Cả bọn ở Saigon thì ăn cơm bình dân ngay đầu ngõ hoặc bánh mì thịt. Tối nhờ bạn bè mua hộ mì, phở... Ra Hà Nội thì cách khách sạn 5, 6 căn có bà cụ bán bánh giò, tối có cô bán phở... Thế thôi. Được có mỗi một lần anh Phi cho đi ăn bún chả hàng Mành, đi bộ xa, lại mưa, mình với chị Xuyến than thở tắt cả bếp!!! Nói cho cùng, đi VN là đi làm việc mà, có phải đi chơi đâu. Nếu có ăn, lại ngồi nhớ gia đình bên Mỹ. Món ăn bỗng nhạt đi!


Khổ thật đấy chị ạ, nghe chị kể mà em thấy thương quá. Em biết cảnh đi công tác ít ngày mà khối lượng công việc đồ sộ mà. :cry:

KHi chọn chuyên ngành để học, các anh chị chọn công việc để có một Nghề. Nhưng sống với nghề và cống hiến hết mình cho công cuộc chống lại hội chứng TK đang làm khó mọi phụ huynh, khi đó lại là Nghiệp của các anh chị mất rồi. Biết sao được, sinh Nghề - tử Nghiệp mà! Nếu không có những người theo Nghiệp này thì tlai các con sẽ đi về đâu? PH tụi em sẽ trông cậy vào ai đễ giúp con?

Nguyen,Anh đã viết:Em nấu cháo đặc, rồi cơm nhão. Dậy trẻ con nhai là khó, vì chúng không chịu nhai mà nuốt, trong khi thức ăn đã vào miệng chúng rồi, mình không còn khả năng... kiểm soát.


Vâng, tuy không phải là ăn cơm nhưng em vẫn nấu cháo cho con theo dạng cháo đặc và nấu cứng chứ không nhão. Thực ra nhìn thì cũng gần tương đương cơm nhão chan canh rồi chị ạ, có điều là cháo nấu thập cẩm thôi. Được cái dạo này con cũng tích cực "ăn dỗ" mẹ và chịu cầm ăn rồi nên em cũng mừng. Đi ăn bên ngoài chỉ cần có vài cái bánh phồng tôm là con ok, 2 tay cầm 2 cái, cắn luân phiên :) Còn không thì để trước mặt con vài cái muỗng, dĩa và chút đồ ăn, vậy là con nghịch và hí húi tập ăn.

Nhưng đừng tưởng là con nhỏ mà mình qua mặt được đâu nha chị, con sẽ "ròm" qua tất cả các món trên bàn, đĩa của con phải có đầy đủ như vậy dù mỗi món chỉ cần chút ít, nếu thấy thiếu là chàng ta sẽ chồm người lên nhoài bằng được tới chỗ có món mới mình không có và...xúc đầy thìa mới chịu. :lol:

Em cũng tham khảo phần luyện thổi hơi, luyện âm...nhưng khổ nỗi nhiều cái con làm được tôt mà sao không hiệu quả trong việc cải thiện vốn từ. Tập thổi hơi như thổi bọ xà phòng, thổi giấy...con làm không khó, con còn thổi được sáo như người lớn mà. Tập ngậm nước làm âm Grừ grừ...nơi cổ họng..thì con không cần ngậm nước mà vẫn grừ grừ nơi cổ họng nghe giòn tan. TẬp liếc mắt tới điểm tập trung thì con không cần luyện mà vẫn đảo mắt được nhiều chiều, con chuyển thông điệp qua ánh mắt cực siêu...

Thỉnh thoảng con nói or tự nói ra thì toàn là những từ khó, con nói chuẩn âm kể cả là từ ghép, những âm khó như Kh, Q,W...câu 2 từ con nói không sai. Nhưng chẳng biết tại gì nữa mà không chịu nói.

Còn về đám đông thì đúng là con không thích đám đông, không thích đi chung phương tiện nơi đông người. Chắc có lẽ do tính cách cá nhân thì phải.
Sửa lần cuối bởi Nguyá»…n Mỹ vào ngày T.Năm Tháng 8 14, 2014 8:13 pm với 2 lần sửa.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Hai Tháng 10 03, 2011 10:21 pm

:o Anh Phi cẩn thận nha, ở VN đang có dịch Tay-Chân-Miệng đấy, không khéo mà bị thêm chứng "lở mồm, long móng" thì có mà tiêu đời. :lol: :lol: :lol:

Em tưởng bên nhà ăn của BM phải có chế độ chăm sóc các anh chị khâu ăn uống chu đáo chứ?, lịch làm việc dày cộp như thế mà "bỏ đói" chuyên gia như vậy thì sức đâu mà chuyển giao được hết? Thế này phải trách anh Thiện rồi, không chu đáo tí ti nào cả. Giận :ugeek:

Em thì nghĩ thực tế lắm: "có Thực mới vực được Đạo" (đây là câu thành ngữ của VN mình đấy) nên dù gì thì gì vẫn cứ phải chu toàn kể cả khâu ăn uống. Chuyên gia thì cũng là người bình thường nên cũng cần phải được chăm sóc chu đáo, nếu không mệt quá lần sau nghĩ tới về VN lại lâm vào "Hội chứng VN" thì chết. :!:
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Hai Tháng 10 03, 2011 11:51 pm

cả nhóm đi ăn cơm văn phòng cách trường Ban Mai khoảng 10 mét.


Ối, chả "nổ" với mình được đâu. Đấy là cơm bình dân chứ cơm văn phòng hồi nào???

Hôm qua bị lở miệng vì thiếu chất rau, vào siêu thị Co-op Mart ở Đinh Tiên Hoàng mua cà chua về cắt ăn cho mát, ai ngờ là ở VN, mua gì phải tự cân trước . Cho nên ra tới quầy tính tiền người ta bảo mình ra khỏi hàng để đi cân. Bực mình nên trả lại luôn, chỉ lấy có phó mát và 1 chai vang trắng về uống với anh Thiện . Kết quả hôm nay còn lở miệng nặng hơn hôm qua. :lol:


Cái này kêu là culture shock.

Em tưởng bên nhà ăn của BM phải có chế độ chăm sóc các anh chị khâu ăn uống chu đáo chứ?, lịch làm việc dày cộp như thế mà "bỏ đói" chuyên gia như vậy thì sức đâu mà chuyển giao được hết? Thế này phải trách anh Thiện rồi, không chu đáo tí ti nào cả. Giận :ugeek:

Em thì nghĩ thực tế lắm: "có Thực mới vực được Đạo" (đây là câu thành ngữ của VN mình đấy) nên dù gì thì gì vẫn cứ phải chu toàn kể cả khâu ăn uống. Chuyên gia thì cũng là người bình thường nên cũng cần phải được chăm sóc chu đáo, nếu không mệt quá lần sau nghĩ tới về VN lại lâm vào "Hội chứng VN" thì chết. :!:


Chả trách Ban Mai dược, vì có chuyên viên hay không có chuyên viên thì anh Thiện nhà ta cũng chạy có cờ mà lo cho trường. Bắt họ lo cho mình thì ngại quá. Hồi mình ở đó, mình xin số điện thoại các cô giáo rồi sáng sớm gọi hỏi xem cô đang mua cái gì ăn sáng, và mình nhờ mua hộ. Nhờ khoảng 3 lần, thấy các cô không chịu lấy tiền, mình "xệ" quá hết nhờ luôn!!! Mình quay sang nhờ anh Thiện, anh ấy nhiệt tình nên chạy xa mua ở chỗ ngon, cũng không lấy tiền. Mình thấy "xệ" hơn. Đành đi bộ ra đầu ngõ tự mua bánh mì. Buổi tối ngại đi, có cái ông "bánh chưng bánh giò" nhưng trường khóa hai ba ổ khóa, năm bảy cánh cửa mà ông ta thì đi xe máy. Xuông đến nơi thì ông ấy đi mất tiêu rồi. Chỉ tội nghiệp hồi ấy có dẫn theo thằng con út, bị bỏ đói, ăn mì gói liên tục. ha ha. Bố nó mà biết thì tiêu đời mình mất.

đó lại là Nghiệp của các anh chị mất rồi


Thế đấy, nên ăn uống vội vàng, làm việc từ 6g sáng đến 2g đêm, than thở om xòm, vậy mà đến lúc đi vẫn hăng hái bò lên máy bay. Đi xong, về lại Mỹ vẫn bị hội chứng VN. Hà hà, đây là chuyên từ anh Phi vẫn dùng đấy: về đến nơi rồi, đi làm lại rồi, vẫn loay hoay lo tiếp chuyện bên kia, vẫn nhớ bánh mì thịt và bánh giò...

Vâng, tuy không phải là ăn cơm nhưng em vẫn nấu cháo cho con theo dạng cháo đặc và nấu cứng chứ không nhão. Thực ra nhìn thì cũng gần tương đương cơm nhão chan canh rồi chị ạ, có điều là cháo nấu thập cẩm thôi. Được cái dạo này con cũng tích cực "ăn dỗ" mẹ và chịu cầm ăn rồi nên em cũng mừng. Đi ăn bên ngoài chỉ cần có vài cái bánh phồng tôm là con ok, 2 tay cầm 2 cái, cắn luân phiên :) Còn không thì để trước mặt con vài cái muỗng, dĩa và chút đồ ăn, vậy là con nghịch và hí húi tập ăn.


Nếu đã cháo đặc thì chuyển cơm nhão và canh đi em. Nhai cơm nhão vẫn "khó" hơn cháo đặc đấy, vì hạt cơm rời hơn. Hoặc em giữ độ cháo như thế rồi để rau củ lổn nhổn và cứng mình hơn 1 tý xem sao.

Nhưng đừng tưởng là con nhỏ mà mình qua mặt được đâu nha chị, con sẽ "ròm" qua tất cả các món trên bàn, đĩa của con phải có đầy đủ như vậy dù mỗi món chỉ cần chút ít, nếu thấy thiếu là chàng ta sẽ chồm người lên nhoài bằng được tới chỗ có món mới mình không có và...xúc đầy thìa mới chịu. :lol:


Chắc giống mẹ.

Em cũng tham khảo phần luyện thổi hơi, luyện âm...nhưng khổ nỗi nhiều cái con làm được tôt mà sao không hiệu quả trong việc cải thiện vốn từ. Tập thổi hơi như thổi bọ xà phòng, thổi giấy...con làm không khó, con còn thổi được sáo như người lớn mà. Tập ngậm nước làm âm Grừ grừ...nơi cổ họng..thì con không cần ngậm nước mà vẫn grừ grừ nơi cổ họng nghe giòn tan. TẬp liếc mắt tới điểm tập trung thì con không cần luyện mà vẫn đảo mắt được nhiều chiều, con chuyển thông điệp qua ánh mắt cực siêu...


Luyện cái naỳ là để hỗ trợ cho bắp thịt sẵn sàng nói, nhưng chủ yếu để nói thì còn cái đầu của cu cậu nữa cơ mà. Tuy nhiên, luyện cơ miệng cũng là để con nhai nuốt tốt hơn. Cứ tập nhé, nhưng bỏ qua thổi được rồi, vì đã làm được rồi. Tập ngậm nước, ngậm hơi (kiểu phồng mồm), lấy lưỡi đẩy vào má (bên ngoài má là ngón tay đẩy ngược lại)...

Thỉnh thoảng con nói or tự nói ra thì toàn là những từ khó, con nói chuẩn âm kể cả là từ ghép, những âm khó như Kh, Q,W...câu 2 từ con nói không sai. Nhưng chẳng biết tại gì nữa mà không chịu nói.


Vậy em cũng thấy đấy: phần cơ miệng sẵn sàng mà cái đầu nhỏ xíu kia chưa chịu cộng tác. Em phải tìm cơ hội xí dụ cho hắn nói.

Còn về đám đông thì đúng là con không thích đám đông, không thích đi chung phương tiện nơi đông người. Chắc có lẽ do tính cách cá nhân thì phải. Con thích những gì thuộc về sở hữu riêng, thích hưởng quyền ưu tiên, đồ chơi cũng phải chọn gu khó tính và phải là hàng tuyển chứ không dùng hàng thường, em thử nhiều lần rồi. Ngay cả vụ để dép ở lớp cũng vậy. Dạo trước bên lớp cũ có giá để dép riêng, để cặp riêng, bao giờ con cũng đặt dép của con lên kệ trên cùng, cô có để dưới con cũng nhặt để lại trên chứ không để dưới ai cả, không bao giờ cúi xuống cởi dép mà lấy gót chân này đẩy dép chân kia ra khỏi chân. Hình như con có cảm nhận gì đó về thứ hạng, điều này có lẽ em cảm nhận được khi đứng trên quan điểm duy linh (em biết mặt và nói chuyện với các con của em trước khi em có thai chúng mà),, nhưng khi đứng ở hiện tại thì không gỉai thích được. Điều này đứng về mặt chuyên môn thì hiểu sao để điều chỉnh hả chị?


Không thích chỗ đông? Vậy chỗ ấy người ta đứng chật chội, gần nhau, hay xa? Có thể hắn ghétt cảm giác bị gần, bị chạm vào người khác. Riêng việc thích để dép ở trên cao chị nghĩ không phải là khó khăn gì. Cả việc lấy gót chân đẩy dép thay vì cúi xuống cũng thế. (Cái hay là hắn nghĩ ra rằng chỉ cần lấy chân đẩy, không cần cúi người xuống).
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Ba Tháng 10 04, 2011 8:26 am

Nguyen,Anh đã viết:Nếu đã cháo đặc thì chuyển cơm nhão và canh đi em. Nhai cơm nhão vẫn "khó" hơn cháo đặc đấy, vì hạt cơm rời hơn. Hoặc em giữ độ cháo như thế rồi để rau củ lổn nhổn và cứng mình hơn 1 tý xem sao.
[/quote

E chờ cho con hết đợt RLTH này rồi thử tiếp chị ạ. Hiện tại dù ăn chế độ lớp dưới nhưng hình như cô đang hướng dẫn con từ từ nên 2 bữa nay về nhà con có vẻ ham học nhai hơn. Bữa nay còn xúc nguyên miếng canh bí đỏ to như đầu ngón tay cho vào miệng nhai và nuốt được đó.

Nguyen,Anh đã viết:Nhưng đừng tưởng là con nhỏ mà mình qua mặt được đâu nha chị, con sẽ "ròm" qua tất cả các món trên bàn, đĩa của con phải có đầy đủ như vậy dù mỗi món chỉ cần chút ít, nếu thấy thiếu là chàng ta sẽ chồm người lên nhoài bằng được tới chỗ có món mới mình không có và...xúc đầy thìa mới chịu.

Chắc giống mẹ.
Cái này là khen hay chê em đây hả chị?
Sửa lần cuối bởi Nguyá»…n Mỹ vào ngày T.Năm Tháng 8 14, 2014 8:19 pm với 1 lần sửa.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 10 04, 2011 5:25 pm

Tính của chàng này là thích sự "phân tầng" trong mọi lúc mọi nơi, thích nhưng nơi dành cho VIP thực sự, thích những gì mang tính chất riêng và sang trọng. Vd: đi khám bệnh thì không thích lố nhố đông (không phải là đụng chạm gì) dù em đk khám dịch vụ. Cũng may là dạo này "ăn ké" ba dịch vụ BH Qtế dạng thẻ VIP, đi khám phòng khám qtế Victoria thì chàng ta vui vẻ vì có không gian chơi riêng, ai cũng sạch sẽ và có vẻ lịch sự (phân tầng mà). Đi cv chơi mà muốn đi tham quan 1 vòng thì thay vì ngồi chung trên "chuyến tàu cổ tích", mỗi nhà 1 khoang riêng mà nhưng lố nhố đủ tầng lớp, con không chịu mà chỉ tay đòi ngoắc thuê riêng 1 xe điện để cả nhà đi, báo hại ba mẹ phải bao nguyên chiếc xe. Xe bus giờ có rất nhiều xe xịn nhưng con không chịu mà chỉ chịu taxi thôi. Nếu có ra sân bay thì lúc nào cũng muốn chạy vào nghỉ ngơi phòng chờ dành cho VIP khiến nhiều khi mẹ lo thót tim vì sợ la (nhà làm gì đã có đk để mà đi máy bay hạng thương gia đâu). Nói chung con có mắt nhìn, có tai nghe, có sự mong muốn hưởng thụ những thứ thuộc về "chất lượng cao".

Có lẽ cái số của con là sang hay sao ấy. Từ khi con chào đời hơn nửa tháng thì đến Tết cổ truyền, Tp.HCM đã "chào đón" con bằng qđịnh bổ sung thêm địa điểm bắn pháo hoa, kết quả là trước cửa nhà con chừng 20m có cả 1 sân đầy những pháo hoa, nhà con tha hồ thưởng thức mà không cần phải đi đâu cả (được tròn 3 lần đấy). Mỗi năm cty ba cho đi DL 1 lần, khi đó chỉ ở ksạn 5 sao, đi máy bay và có chế độ ăn uống dạng VIP, có chế độ BH dạng VIP luôn.

Bữa rồi em có cho anh Phi coi qua hình 2 đứa nhà em, chắc thế nào anh ấy cũng nhớ gương mặt ngời ngời rạng rỡ của 2 nhóc. Chỉ khổ nỗi là con thích quyền ưu tiên, sài đồ kén chọn mà Ba Mẹ lúc nào cũng trong tình trạng "căng thẳng hết sức" về tchính.


Chị nghĩ đây là khó khăn về space sensory. Vì thế bé không thích chỗ bầy hầy, xáo trộn, ồn ào, nhiều hơi người. Thực ra thì nhiều người như thế. Ở độ ổn định, họ là những người ngăn nắp, ghét bừa bộn. Họ dọn dẹp luôn tay, và nha cửa hay văn phòng của họ luôn sạch đẹp. Khi buộc phải đi chợ, họ cố chọn chợ sạch đẹp mà đi nhưng khi cần họ vẫn ra chợ chồm hổm, lội bùn mà chọn cá chọn rau.

Ở độ quá đáng, đấy là... con em! ha ha. em nên tập cho con quen dần với xã hội... bầy hầy chung quanh, dù vẫn giúp con ngăn nắp sạch sẽ thứ tự tại nhà.

Cái này là khen hay chê em đây hả chị?


Ha ha, hỏi bố nó thì biết.

Cái này thì đúng là em khó hiểu lắm chị ạ. KHi con gần 2t, em có hối thúc con và mắng nhẹ con là sao con chậm trrễ hơn các bạn. Khi đó con khóc mếu máo và nhìn mẹ rồi nói "từ từ thôi", em tiếp "mẹ k từ từ được, sốt ruột lắm rồi" thì con vẫn nhắc lại mếu máo "từ từ". Sau đó cứ mỗi khi em định làm điều gì đó cương quyết hơn thì đều nhận được thông điệp "ẩn" là : chưa đến thời điểm của con. KHi em quá sốt ruột thì là lúc xhiện Thầy giáo mới của con (xh trong giấc mơ của em với tư cách là người nhận sứ mạng dạy Đ nói). Chắc có lẽ phần này mình phải nỗ lực hết mình thôi. Cũng may là dạo này Thầy giáo riêng nói con tương tác với thầy rất tốt và có sự thấu hiểu tốt. Thầy cũng mấy lần cho con tương tác cùng các cô giáo khác nhưng có vẻ con không thích các cô nên con không chơi cùng. Sắp tới thầy qđịnh tăng thời lượng dạy con lên 2buổi/tuần, có thêm cô can thiệp. Em mong là con sẽ khá hơn. Chắc có lẽ khả năng "thần giao cách cảm" của 2 mẹ con tốt nên phần nào đó con và mẹ thấu hiểu nhau.


Có thể cu cậu có khó khăn "bắt đầu công việc". Cậu có thể lề mề hơn, khi bị giục là cáu. Em nên hỗ trợ nhé. Biết con cần 20 phút chuẩn bị, em cho con 20 phút, đừng chờ đến 10g55 mới hối con mau mau để đi lúc 11g.

Có những em học sinh không thể băt đầu làm bài. Thế là các em có bảng đèn đỏ, đèn vàng, đèn xanh. Trên này cô giáo đưa đến đèn xanh (mỗi đèn cách nhau 1 phút thôi) là cu cậu cắm cúi làm.

Thế em thấy những khi trời đổi mùa, hay gia đình đổi thói quen, đi chơi xa... thì con có khó chịu với những thay đổi không?
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Ba Tháng 10 04, 2011 6:14 pm

Nguyen,Anh đã viết:Thế em thấy những khi trời đổi mùa, hay gia đình đổi thói quen, đi chơi xa... thì con có khó chịu với những thay đổi không?


Nói chung con có khó khăn về mức độ thích nghi nhanh, trong mọi vđ con luôn cần sự chuẩn bị chu đáo cả về tlí lẫn những thứ khác. Có lúc con khó chịu với những thay đổi, có lúc không. Càng lớn thì sự thay đổi môi trường hay đi DL càng trở nên khó chịu hơn, thỉnh thoảng khiến em cảm thấy đó là "vấn nạn" nhưng vẫn chưa có cách tháo gỡ hết, nếu có giải quyết cũng chỉ là từng trường hợp chứ không thể giải quyết cả chuỗi được.

Nguyen,Anh đã viết:Có thể cu cậu có khó khăn "bắt đầu công việc". Cậu có thể lề mề hơn, khi bị giục là cáu. Em nên hỗ trợ nhé. Biết con cần 20 phút chuẩn bị, em cho con 20 phút, đừng chờ đến 10g55 mới hối con mau mau để đi lúc 11g.


Với em thì không thành vđ chị ạ. Giữa 2 mẹ con có mối liên kết đặc biệt nên không cần nói cũng chia sẻ cùng nhau được. Cái khó là e cố công luyện tập và hỗ trợ con để con hoà nhập cộng đồng chứ con đâu thể được bao bọc mãi bởi Mẹ. Còn tính cách thì đúng là "cha mẹ sinh con Trời định tính", ngày xưa em bị "kết tội" là "con nhà lính tính nhà quan" còn con bây giờ đạt trình "tính con nhà Vua" nên em cũng không biết "hạ hồi phân giải" sao nữa. Có thể con thừa hưởng được sự khó tính của ba mẹ trong việc đặt ra chuẩn để phấn đấu và sống nhưng con "hơi quá", nếu về khía cạnh khó tính thì vc em chỉ ở A còn con là A+. Em chỉ giới hạn giao tiếp trong việc chọn lựa đối tượng tương tác (lối sống, phong cách) còn con quá đáng hơn ở cả ngoại hình. Em thì có thể đến chỗ nào cũng được nhưng khó ăn uống nếu ở nơi không sạch sẽ vs, còn con thì dị ứng với cả môi trường ...Nói chung con có sự kế thừa nhưng con "dư" phần phát huy, và đây chính là "vấn nạn" :(

Nguyen,Anh đã viết:Ha ha, hỏi bố nó thì biết.
Hỏi lúc nào hả chị? Lúc giận thì ba cháu ghét mẹ cháu đến chết đi được, nhưng những lúc khác thì tự hào về vợ vô cùng. Nói như con gái lớn của em là "Mẹ đúng là người mẹ tuyệt vời, một người vợ hoàn hảo, phải không ba?" Còn ba cháu thì chỉ biết cười và lườm yêu "đúng là mẹ hát con khen hay, mẹ con nhà mày...Mèo quá"
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Ba Tháng 10 04, 2011 7:09 pm

Nói chung con có khó khăn về mức độ thích nghi nhanh, trong mọi vđ con luôn cần sự chuẩn bị chu đáo cả về tlí lẫn những thứ khác. Có lúc con khó chịu với những thay đổi, có lúc không. Càng lớn thì sự thay đổi môi trường hay đi DL càng trở nên khó chịu hơn, thỉnh thoảng khiến em cảm thấy đó là "vấn nạn" nhưng vẫn chưa có cách tháo gỡ hết, nếu có giải quyết cũng chỉ là từng trường hợp chứ không thể giải quyết cả chuỗi được.


Em nên hỗ trợ ngay, đừng chần chờ. Khi có những thay đổi, em nên báo trước cho con biết: mình sẽ ở khách sạn này, mình sẽ ngủ chung, mình sẽ phải dậy sớm, mình sẽ không có xe riêng...

Với em thì không thành vđ chị ạ. Giữa 2 mẹ con có mối liên kết đặc biệt nên không cần nói cũng chia sẻ cùng nhau được. Cái khó là e cố công luyện tập và hỗ trợ con để con hoà nhập cộng đồng chứ con đâu thể được bao bọc mãi bởi Mẹ. Còn tính cách thì đúng là "cha mẹ sinh con Trời định tính", ngày xưa em bị "kết tội" là "con nhà lính tính nhà quan" còn con bây giờ đạt trình "tính con nhà Vua" nên em cũng không biết "hạ hồi phân giải" sao nữa. Có thể con thừa hưởng được sự khó tính của ba mẹ trong việc đặt ra chuẩn để phấn đấu và sống nhưng con "hơi quá", nếu về khía cạnh khó tính thì vc em chỉ ở A còn con là A+. Em chỉ giới hạn giao tiếp trong việc chọn lựa đối tượng tương tác (lối sống, phong cách) còn con quá đáng hơn ở cả ngoại hình. Em thì có thể đến chỗ nào cũng được nhưng khó ăn uống nếu ở nơi không sạch sẽ vs, còn con thì dị ứng với cả môi trường ...Nói chung con có sự kế thừa nhưng con "dư" phần phát huy, và đây chính là "vấn nạn" :(


Vấn đề là con không còn chỉ ở trong nhà, ngồi lòng mẹ. Xã hội ngoài kia không nương chiều con như bố mẹ có thể làm tại nhà. Chính vì thế em nên tập cho con hòa nhập. Chính em cũng thấy thế.

Hỏi lúc nào hả chị? Lúc giận thì ba cháu ghét mẹ cháu đến chết đi được, nhưng những lúc khác thì tự hào về vợ vô cùng. Nói như con gái lớn của em là "Mẹ đúng là người mẹ tuyệt vời, một người vợ hoàn hảo, phải không ba?" Còn ba cháu thì chỉ biết cười và lườm yêu "đúng là mẹ hát con khen hay, mẹ con nhà mày...Mèo quá"


Hỏi cả lúc giận lẫn lúc yêu, xong lấy trung bình cộng. Nếu bố hắn cứ bảo mình đáng chê, em dọa: "Thế anh nuôi con, rồi đi tìm cô khác nhá. Em về ở với bố mẹ của anh để hầu hạ cha mẹ chồng!" Nói xong, em sờ lưng anh ấy sẽ thấy mồ hôi toát ra gọi là hột hột! :lol:
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Em vẫn băn khoăn về vấn đề "nói" của con

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » T.Tư Tháng 10 05, 2011 7:54 am

Vâng, em sẽ chăm chỉ trao đổi cùng con về những sự chuẩn bị thay đổi, con có khả năng thấu hiểu, chắc con sẽ phối hợp tốt hơn.

Nhưng có 1 điều e nghĩ thuộc về bản chất con, điều này sau sẽ qđịnh nên tính cách con: đó là sự bất khuất khó lay chuyển, cái gì mà con không thích thì không cách nào lay chuyển được. Sau lớn có suy nghĩ chín chắn được thì không sao, còn giai đoạn "chuyển mùa" hay như không thể chín chắn được thì sẽ là điều ám ảnh tệ hại vô cùng. Con có nhiều cái "ương ngạnh " đến phát lo lên như: trời có lạnh mấy cũng không chịu đi tất đội mũ, trời nắng mấy cũng không chịu đội nón, đồ không hợp nhãn thì cương quyết không mặc, giờ không thể tập được cho con đội nón BH, ngồi xe máy thì không đeo khẩu trang và không chịu ngồi giữa người lớn...

Trong những cái "dở hơi" đấy vẫn có tia hy vọng, 2 bữa nay thấy cô cũng khen nhiều lắm, con có vẻ bđầu thích ứng với sinh hoạt của lớp trên. Bữa qua cô khoe là chịu ngồi vào bàn vẽ và tô màu, nhưng không chịu để cô cầm tay trợ giúp. Bữa nay thì ngồi vào lòng cô để cô đọc truyện cho nghe, nhưng chàng thích tự tay lật truyện là chính. Tlai có vẻ hợp duyên cô mới.

Chiều nay về thấy có vẻ "đằm đằm" tính, bữa ăn mẹ cho ngồi quậy đồ ăn như mọi khi, tận dụng cơ hội dạo này con hay "ăn dỗ" mẹ nên em nhẩn nha dùng đũa nhón từng chút cơm khô (cơm không) cho vào miệng con, mỗi lần tí ti chừng đầu ngón tay út. Con chịu khó nhâm nhi và nhằn nhằn trong miệng rồi nuốt ngon lành. Bữa nay tính ra cũng ăn được chừng 3 muỗng đầy. Với con vậy là có thành công đáng kể rồi, và em bắt đầu hy vọng...

Nhưng, con lại có hành vi mới rất nguy hiểm, việc này mới có 2 ngày nay thôi. Con luôn đòi phải rót đầy ly nước, rồi lừa lúc mẹ không để ý thì cúi mặt xuống và uống nước bằng ...mũi, rồi thích thú khi hắt hơi ra ngoài cho nước bay tung toé, hắt hơi mấy lần khiến mặt mũi đỏ ửng lên. La mắng, nhắc nhở nhưng con cứ nhe răng ra cười nhăn nhở. Chả hiểu nữa.

Nguyen,Anh đã viết:Hỏi cả lúc giận lẫn lúc yêu, xong lấy trung bình cộng. Nếu bố hắn cứ bảo mình đáng chê, em dọa: "Thế anh nuôi con, rồi đi tìm cô khác nhá. Em về ở với bố mẹ của anh để hầu hạ cha mẹ chồng!" Nói xong, em sờ lưng anh ấy sẽ thấy mồ hôi toát ra gọi là hột hột!


Vụ này bác đang "xui dại" em đấy bác có biết không? :twisted:
Em đùa tí thôi, chồng em được cái luôn biết vợ mình là "hàng độc" :roll: :roll: :roll:
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.6 khách.

cron