cháu chào cô chú
cháu năm nay 21 tuổi đang học cao đẳng năm thứ 3 và sẽ ra trường sau 2 năm nữa. Cách đây ko lâu cháu được đọc về Asperger và sau khi tìm hiểu và liên hệ với bản thân thì cháu có thể khẳng định đến 99% rằng cháu đã mắc Asperger . Cháu có đầy đủ tất cả những biểu hiện của As . Cháu hay lo sợ nhiều điều. Cuộc sống của cháu từ bé đến nay là chuỗi những khó khăn về tâm lý và phát triển, đặc biệt là khả năng giao tiếp tồi tệ (cháu bị nói nhanh , nói lắp . ko thể nói cho người khác hiểu mình muốn gì và mình cảm thấy thế nào vì khó khăn trong việc sử dụng ngôn từ) cũng với việc thiếu kĩ năng xã hội nghiêm trọng. So với bạn bè cũng tuổi, lúc nào cháu cũng tự ti vì cảm thấy mình bé nhỏ và kém trưởng thành hơn họ đến chục tuổi. cháu bị ám ảnh về việc người ta nhìn nhận về cháu như thế nào nên lúc nào cũng cố làm đẹp lòng người khác nhưng hình như điều đó chỉ làm họ cảm thấy khó chịu và xem thường cháu và thật sự làm cho cháu cảm thấy mệt mỏi và bất mãn với chính mình . Khi trò chuyện với bất cứ ai (kể cả là bố mẹ) cháu luôn cảm thấy bị áp lực , hay lúng túng và bối rối . CHáu ko muốn tiếp xúc với ai . cháu cũng ko biết tsao lại thế nữa. với cháu nó thật sự là 1 điều khó khăn. ĐI học ,Cháu hay bị bạn bè cùng trang lứa coi thường và bắt nạt từ cấp 1 đến cấp 3 mà ko 1 lần nào có thể tự đứng lên bảo vệ cho bản thân mình, thậm chí là khi bị người khác hiểu nhầm , đổ oan cháu cũng ko biết phải thanh minh thế nào cho họ hiểu . quãng đời học sinh là quãng thời gian đẹp nhất để nhớ lại với mỗi người thì cháu đã ko thể có điều đó mà còn ngược lại , với cháu nó là quãng thời gian của những cơn nghẹn uất ức , của những tức giận ,đau khổ , tuyệt vọng và ghen tị khi nhìn thấy bạn bè vui vẻ đùa nghịch với nhau và cháu ước rằng mình có thể quên nó đi để trái tim ko còn phải đau thắt lại khi kí ức về những tháng ngày khó khăn ấy ùa về. Thậm chí cho đến bh khi lên học đại học, chuyện bắt nạt thì ko còn nữa những cháu vẫn bị bạn bè coi thường ra mặt vì quá hậu đậu (họ thật sự khó chịu và bực mình với cháu về chuyện này) và ngốc nghếch, trẻ con ở lứa tuổi 22 . Cháu rất buồn vì mình ít bạn , cho đến h cháu ko thật sự có 1 người bạn , cháu chơi được và hòa đồng với các bạn, nhưng lại ko có nhu cầu kéo dài hay tạo dựng những mối quan hệ. Ko xin số, nick chat hỏi thăm hay chủ động bắt chuyện. Ko gì hết ngoài việc chơi hòa đồng nhưng luôn cảm thấy cô đơn và tủi thân khi ko có 1 người bạn để chia sẻ. Với cháu việc kết bạn là cả 1 khó khăn lớn . .. trí nhớ cháu rất kém , ai dặn gì mà ko ghi lại là cháu ko thể nhớ nổi và quên nó đi như thể chưa từng có trong đầu . Và cháu đặc biệt gặp khó khăn trong 2 việc là : tập trung và kĩ năng nghe/ nhớ/hiểu lời nói . cháu ko thể hiểu những câu nói dài và phức tạp, ko thể thực hiện những mênh lệnh, yêu cầu = lời nói nếu chỉ được nghe 1 lần. Những vấn đề trừu tượng , hay phải ngồi nghe giảng cũng khó khăn vô cùng với cháu . 1 điều nữa cháu ko thể hiểu được là cháu rất khó học thuộc những bài viết = tiếng việt như lịch sử , văn học , nếu học thì chỉ học được cùng lắm là vài dòng và sau đó quên hết sạch nhưng lại có thể đọc thuộc làu 10 mặt giấy tiếng anh chỉ trong 1 thời gian ngắn. cháu cũng gặp khó khăn trong việc đòi hỏi sáng tạo và làm quen với những cái mới , cháu dễ cáu và phản ứng gay gắt với bạo lực , không chấp nhận thất bại dù là nhỏ hay lớn . Phản ứng gay gắt và vô cùng thất vọng đôi khi là tuyệt vọng thậm chí căm hận bản thân nếu thất bại. thiếu kĩ năng xã hộ trầm trọng , ko dám nhìn thẳng vào mắt ai khi nói chuyện . Khi bị người khác trêu chọc dù là ác ý hay chỉ là vui đùa cháu ko biết trêu lại hay nghĩ ra mà nói lại, đối đáp lại họ thế nào . cháu hay tạo ra cảm giác lúng túng , ngượng ngập lan tỏa ra những người xung quang trong mỗi tình huống lúng túng mà ko biết cách ứng phó lại với nó thế nào . cháu rât lo lắng cho bản thân ko biết sau này ra ngoài xã hội cháu sẽ đương đầu , tự bảo vệ sinh tồn thế nào đây nếu những điều này cứ kéo dài .