Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi khoavn » T.Ba Tháng 4 10, 2012 10:26 pm

Em cũng kể thêm với chị là K cũng hay lo âu, bực bội vì những chuyện xã hội. Cô giáo dạy kèm môn văn cho K nói "tôi thiệt là buồn vì em mới chừng này tuổi mà không có 1 tư tưởng lạc quan nào". Làm văn nghị luận xã hội, nếu đề tài phê phán thì K có rất nhiều ý, nhưng nếu kể về điều tốt thì K không nghĩ ra cái gì tốt hết.
khoavn
 
Bài viết: 48
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 2:32 am

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi phi » T.Năm Tháng 4 12, 2012 9:31 am

Con cảm thấy rất buồn và ức chế khi nghe cô giáo la rầy các bạn mỗi ngày (mặc dù cô không rầy con), cô nói những điều không tích cực (như "học lắm rồi cũng (dở) vậy thôi", cô hỏi lý do nhưng khi bạn trả lời lý do thì cô lại nói "không đúng" hoặc "tôi không tin"...) Con than phiền cô toàn la rầy, chê và dọa, không khen ai, cũng không dẫn cả lớp đi chơi hay đi ăn như thầy cô các lớp khác, ...


Sao bạn không giải thích cho con là cô giáo cũng có các khó khăn của cô, cũng như con cũng có các khó khăn của con vậy? Một khi con bạn nhìn ra rằng cô giáo cũng là 1 người cần được giúp đỡ hay can thiệp, con bạn có thể sẽ bớt stress hơn chăng?

Cô giáo con bạn có vẻ đang "management by fear". Có thể hồi nhỏ cô đi học từng bị quát tháo thế chăng, cho nên mới có Hội chứng Mẹ chồng, tức là "ngày xưa tôi bị đì, giờ tới phiên tôi đì lại anh chị để giải tỏa tâm lý"
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi khoavn » T.Bảy Tháng 4 14, 2012 7:37 am

Cảm ơn anh Phi đã tư vấn.
Em đã giải thích với Khoa nhiều lắm, gần như mỗi ngày đều phải nói chuyện với con, khuyên nhủ, động viên, giúp con relax.
Nhưng dường như tư tưởng những đứa trẻ như K rất cứng nhắc, khó take it easy được. 1 khi nó đã thích cái gì thì say mê lắm, mà ko thích rồi thì tìm đủ mọi lý do để ko thích, rất khó thay đổi. Cũng có thể thay đổi được, nhưng tốn nhiều công sức và thời gian lắm, lại phải kèm theo 1 sự kiện hay ý tửong nào rất ấn tượng thì mới thay đổi được.
khoavn
 
Bài viết: 48
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 2:32 am

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Bảy Tháng 4 14, 2012 11:53 pm

Chào em, thấy em, mừng quá, nhưng bắt đầu đọc thì cũng lo là anh chàng K đang có gì đó khó khăn.

K đã lớn, sắp vào cấp 3 rồi. Mau quá. Bây giờ cậu cao bằng nào rồi? Em nói với K là bác tườnganh vẫn nhớ như in khuôn mặt "ngày thơ" của K nhé. Còn cô nàng Kh. thì sao?

Tội nghiệp cho K gặp phải áp lực như thế. Không tốt tí nào cho sức khỏe (bao tử coi chừng mà loét đấy, vì chất chua tiết thường xuyên). Về tâm lý cũng không ổn tí nào. Biết làm sao để thay đổi tí tí những gì xảy ra tại trường nhỉ?

Chị không nghĩ K cần thuốc đâu, Độ tăng động không làm phiền đến nỗi phải uống thuốc tăng động. Stress thì thấy đã có B6. Có lẽ K sẽ phải cố gắng nín thở qua sông em ạ. K có mẹ khuyên bảo an ủi là đã may mắn hơn nhiều bạn khác. Tự K cũng điều chỉnh mình đến mức này là giỏi lắm rồi. Lối giải thích của anh Phi cũng hay đấy, em thử áp dụng xem sao. Em cũng thử phân tích với K về lời yêu cầu, nhận xét của người khác để K không lấy chúng làm những gì tổn hại cho niềm tự tin của K.

Xưa giờ thì K vẫn thế, chau mày một tí K đã nghĩ mình không được yêu thích, lên giọng một tí K đã tưởng mình hư hỗn nhiều... Có lẽ phải giúp K lọc lựa lời nói của người đối diện để chỉ chắt lấy thông tin, và bớt đi phần tình cảm. Cognitive Behavior cũng thế: hiểu tư thế của người đối diện, hiểu vì sao họ nói thế, và qua đó thông tin từ lời nói của họ có thể hoàn toàn kh6ong giống như nghĩa đen những gì họ nói.

Với thói quen phê bình mà không nhìn ra những điều tích cực (cái này thì cô chủ nhiệm và K giống nhau hay sao ấy! :P ), đấy là ảnh hưởng của AS khi người ta thích mọi thứ hoàn hảo. Chẳng trách được K, nhưng cũng vẫn phải giúp K tìm ra điều tích cực. Nếu không, mai mốt K sẽ khó làm việc với đồng nghiệp, khó giao tiếp với bạn bè. Hay là khi làm bài phê bình thì bảo K tìm ra 3 điểm yếu và 2 điểm mạnh?
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi khoavn » T.Ba Tháng 4 17, 2012 10:04 pm

Chào chị Tường Anh

Đầu tháng 4 vừa rồi chị có mặt ở Saigon nhưng tiếc quá, em không update thông tin kịp nên không đi nghe Hội thảo về Điều chỉnh Hành vi & Rối loạn cảm xúc. Không biết chị có nói tới những bé teenagers như K không, hay chỉ tập trung vào lứa tuổi mầm non?

Nguyen,Anh đã viết:K đã lớn, sắp vào cấp 3 rồi. Mau quá. Bây giờ cậu cao bằng nào rồi? Em nói với K là bác tườnganh vẫn nhớ như in khuôn mặt "ngày thơ" của K nhé.

K cao hơn ba mẹ nhiều rồi bác TA ạ, và nặng nữa (vì cu cậu mê ăn lắm, mỗi tối ăn 2 tô cơm mà vẫn còn muốn ăn nữa nhưng mẹ không cho ăn nữa vì sợ mập quá). Vẫn có baby-face, nhưng tâm hồn thì bớt ngây thơ nhiều, nhiều lúc rối bời vì xã hội phức tạp quá và giáo dục quá tải, nặng nề và áp đặt!!! K hay dùng từ kiểu đao to búa lớn giống báo chí để diễn tả một vấn đề hay tâm trạng của mình.

K cũng đang cố gắng "nín thở qua sông" như bác TA động viên. Dù sao thì con cũng đã cố gắng rất nhiều bác ạ. Nhiều lúc mẹ cũng "nín thở" quan sát, động viên và dụ con, cứ sợ con ngã ngựa giữa đường vì nó rên la dữ quá, thỉnh thoảng mệt quá thì xin nghỉ học 1 ngày nhưng nhìn chung K vẫn đi học rất đàng hoàng, học bài, làm bài đầy đủ, quyết tâm thi vào 1 trường có nhiều bạn ngoan và giỏi (để không phải chịu cảnh học chung với các bạn học kém và nghịch phá để khỏi phải nghe thầy cô la mắng, thậm chí xúc phạm thường xuyên...), mặc dù sáng nào cũng rên rẩm "mẹ ơi, con muốn nghỉ học, con sợ cô X...".

Em đã giải thích theo lối của anh Phi cho K. K cảm thấy thú vị vì được nghe là cô cũng “có vấn đề” và cần được giúp đỡ, và cô cũng có cái kiểu nhận định vấn đề tiêu cực giống như K! Nhưng K không chấp nhận cô có ức chế gì đó ở gia đình mà lại trút giận vào học sinh kiểu giận cá chém thớt. “Cái tôi” của K quá lớn để K có thể chấp nhận nghe những lời phê phán, mặc dù không nhắm vào K, nhưng nhắm vào bạn của K là K cũng cảm thấy đau lòng giùm cho bạn. Tuy vậy, rất nhiều lúc K hời hợt trong việc hiểu ý của người khác nên có khi K làm cho người khác buồn hay giận mà không biết.

Em hy vọng là với nội lực hidden của K (em gọi là hidden vì K luôn thể hiện mình là người bi quan và không muốn cố gắng, nhưng thật sự K có thể làm ngược lại), K sẽ làm được điều con muốn là đạt kết quả tốt trong kỳ thi cuối cấp và vào lớp 10 sắp đến.

Chị TA ơi, em nghĩ sẽ có anh chị nghĩ là em ép con, trong tình trạng con như vậy. Bây giờ em đã hiểu cái tố chất của K, nên em cũng không muốn ép con, tự con đặt ra mục tiêu cho mình rồi tự nó cố gắng, em chỉ theo hỗ trợ, động viên và … an ủi. Cái gì K không muốn thì có ép K cũng không làm. Bây giờ K nói con sẽ cố gắng học để đi du học ngành Nha. Em thấy mục tiêu của con quá cao, không những quá mức với khả năng của K (khả năng học tập, sức khỏe, tâm lý cân bằng để có thể đi du học), mà còn quá mức với khả năng của ba mẹ (tiền cho con đi du học). Nhưng em nghĩ có thể K sẽ thay đổi ý định này sau một thời gian nữa nên chưa có ý kiến gì với con.

Thảo
khoavn
 
Bài viết: 48
Ngày tham gia: T.Hai Tháng 2 09, 2009 2:32 am

Re: Tôi nghi ngờ cháu bị hội chứng Asperger

Gửi bàigửi bởi Nguyen,Anh » T.Sáu Tháng 4 20, 2012 11:14 am

Thảo ơi, chị thông cảm với nỗi khó của K lắm. Cu cậu chịu quá nhiều áp lực, nhất là khi hệ giáo dục tại Vn nặng nề quá, nặng nề ngay với nhóm trẻ không có rối loạn gì. Mệt nhất là khi giáo viên không thông cảm, không du di, không hỗ trợ tích cực nhóm trẻ có rối loạn. Nếu K ở đâu đó khác, có lẽ K đã bớt đi 50% áp lực. Tuy vậy, mình không thể làm gì khác hơn cho K vì K gắn bó với đất nước này, với hình thức điều hành làm việc của VN.

Em bảo "cái tôi" của K lớn thì cũng đúng theo nghĩa nào đó. Em thử tìm tài liệu nào dậy K nhìn ra quan niệm của người khác xem sao. Đây vẫn là điểm yếu của K: hiểu người khác đang nghĩ gì, và người khác có quyền nghĩ khác mình.

Điều may mắn mà K có là được ba mẹ hỗ trợ. Chị thấy Thảo chưa bao giờ ép con, cũng chẳng đòi hỏi con phải thế này thế khác. Dĩ nhiên có những khi mẹ buộc phải gò vì đó là ước lệ đương nhiên của xã hội mà con phải làm theo. Nếu không có Thảo, K sẽ còn khó khăn hơn nhiều. Em đã làm điều rất khó làm: khuyên giải con, chỉ đường và để con chọn lối con muốn đi. Em cũng là giữ vai trò người hướng dẫn: chỉ dẫn và thuyết phục thay vì ép buộc mà không lời giải thích.

Ước mong học Nha Khoa tại ngoại quốc của Khoa có thể đang đi quá khả năng. Nhưng cứ để cho Khoa mơ ước, rồi thì mình sẽ có cách giúp K thấy khó khăn thực tế, và giúp K giải quyết. Có thể K có lối giải quyết cho mình, có thể K sẽ hạ thấp chọn lựa xuống điều gì đó thực tế.
Nguyễn Tường Anh
Nhóm Chuyên Gia TK
Hình đại diện của thành viên
Nguyen,Anh
 
Bài viết: 4504
Ngày tham gia: T.Bảy Tháng 1 10, 2009 12:05 pm

Trang vừa xem

Quay về Hỏi Đáp (xin đọc lại những bài cũ trước khi hỏi)

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.34 khách.

cron