Chị ơi, từ sau hôm các bác thẩm định cho cháu ở Hà Nội, em áp dụng được mấy chiêu dạy ngôn ngữ của Bác em thấy con có vẻ tiến bộ hơn. Nhưng em chưa biết cách dạy bắt đầu từ đâu cho Khánh. Bởi Khánh mới nói được khoảng 15 đến 20 từ đơn.
Em cũng rất mong chờ kết quả thẩm định của các bác cùng với bài học cho con. Em đã thỏa thuận được với cô giáo của Khánh về việc học thêm ở nhà vào buổi tối rồi.
Em bắt đầu từ những gì Khánh thích nhất: thức ăn, đồ chơi, các sinh hoạt với gia đình... Trong những món ấy, em sẽ thấy từ nào là từ đơn, có phụ âm dễ, nguyên âm đơn... thì dễ cho Khánh băt chước hơn. Em có đi học lớp Dậy Con Học Nói không nhỉ?
Em cất bớt những gì con thích, con cần, và khuyếnkhích con gọi tên để xin. Nhớ là khi con ăn bữa ăn chính thì đừng "hành hạ" quá nhé. Giời đánh còn tránh miếng ăn.
Theo Chị trong lúc chờ kết quả em đang làm tài liệu Paxt I và đóng để hướng dẫn cho Khánh được không Bác?
Ối giời, lại còn phải hỏi. Bất kỳ hình gì trên đời mô tả nhưng thứ Khánh thích và cần thì em in ra hết. Xong em cắt ra, ép nhựa, dán velcro. Này, lóp Dậy Con Học Nói có khoản này rồi mà.
Chúc Bác luôn mạnh khỏe, (để giúp các con) hi hi hi.........
Bác thương cho cái thân của bác: cao lương mỹ vị bác chả có giờ xơi. Cứ thế bác Xuyến, Phi, tườnganh thi nhau gặm bánh mì!!! Thật đấy. Lý do: việc nhiều, mà đi ăn tốn thời gian. Hơn nữa, các con và các ông chồng bà vợ dễ thương của các bác đang ở bên kia đại dương, các bác nhớ chồng, nhớ vợ, nhớ con, làm sao mà nuốt cao lương mỹ vị cho nổi??? cứ ngồi vào mâm lại nhắc "anh X thích món này, chị Y yêu món kia, cu Z sợ món nọ..."
Thế nhưng mà các bác khỏe lắm. Thức đến 2giờ đêm, sáng 7 giờ gà gáy quá sức, bà con buôn bán ồn ào, các bác vẫn dậy được. Vẫn ngồi dính với laptop và điện thoại cho đến giờ phải... gặm bánh mì. Hôm qua bác sắm cho bác Xuyến nhà ta hai quả mit tố nữ. Mấy chục năm rồi mấy chị em mới được ăn đấy! Thế là hì hục "mổ" nó ra. Chả biết đường mà xẻ, mấy chị em loay hoay đứa thì xẻ, đứa thì lôi... Cuối cùng cũng có đĩa mít để nhâm nhi... trừ... cơm. ha ha.