Kính gửi: các Anh Chị trong nhóm chuyện gia TK
Tôi là thành viên mới của diễn đàn, xin trình bày tình trạng của con trai tôi như sau:
Khi 2 tuổi rưỡi cháu đã biết hát vài bài hát, soi gương và biểu diễn bắt chước như ca sĩ, tuy nói năng giao tiếp thì câu chưa được nhiều và dài. Tôi nghĩ là hồi nhỏ trước đó thì cháu ko có biểu hiện gì bệnh cả.
Từ đó trở đi, Có 1 giai đoạn con rất khó uống thuốc khiến phải giữ chân, giữ đầu và bơm xi lanh vào mồm để uống ( nôm na là phải ép), nhưng cũng là 1 thời gian ngắn. Khi đi khám thường thì cháu ko chịu há mồm, nhưng tôi nghĩ cũng là chuyện bình thường nên ko bận tâm lắm. Trong sinh hoạt, Cũng có lúc ko vừa ý thì cũng có lăn ra ăn vạ, Có lần đi chơi phải xếp hàng ở sân bay thì cháu có vẻ khó chịu, hôm đấy bố phải đánh cháu , nhưng chúng tôi cũng ko để ý lắm, cho là cháu bướng bỉnh thôi. Đúng là khi đi cả nhà đi ăn uống ở ngoài hàng thì cháu ko chịu ngồi ghế ngoan ngoãn, mà chạy lung tung thật, nhưng chúng tôi cũng nghĩ là trẻ nghịch ngợm bình thường. Ở nhà thì cũng hầu như là chiều cháu, cho cháu chơi ipad khá nhiều và cháu hay nhắc lại những tiếng anh và nội dung hát nhái hoặc hành động của con mèo trong đó. Đi học trường tư thục từ năm 2 tuổi thì các cô cũng chiều nên tôi nghĩ cũng ko dạy dỗ gì bài bản cả, chỉ ăn ngủ thôi. Xem lại clip quay lại của cháu hồi bé, thì thỉnh thoảng tôi cũng có thấy nó nghiêng nghiêng đầu để nhìn các thứ cho lộn ngược, nhưng chúng tôi cũng nghĩ chỉ là nghịch ngợm thôi.
Có lúc như thế này: Mình hỏi cháu uống nước ko ? Lúc đó đang tức điều gì đó thì nó bảo ko uống , ko uống , và cứ nhắc mãi như thế đến khi mình bảo là : Ko uống thì thôi. Sau đó thì nó lại bảo: Uống nước, hoặc tự đi lấy nước uống.
Hoặc đút thức ăn cho cháu thì nó ko há mồm, mà nó phải cầm lại cái thức ăn đó và tự cho vào miệng mình . Tôi ko biết đây có phải là bệnh hay ko
Nhiều lúc nhắc cháu ko nghe, giơ roi thì lại khóc
yêu thích ô tô, hầu như trong đầu chỉ có ô tô
Ko vừa ý ai là đánh lại.
Cầm thìa thì nắm cả 5 ngón tay vào thìa xúc cơm, chưa biết cầm bút tô màu
Tôi cảm nhận thấy con mình k đơn thuần chỉ nghịch ngợm và bướng bỉnh như lúc trước mình nghĩ , tôi bắt đầu bàn với chồng chuyển trường công lập cho con học với hi vọng sẽ được quy củ nề nếp hơn, nhưng chưa xin được do năm học còn dang dở. Họ hẹn phải chờ đầu năm học mới. Hiện tại cháu đã đi học trường công được 1 tháng. Và khi vào học được hơn 1 tuần thì cô giáo đã cảnh báo chúng tôi :
- CHáu hay làm việc riêng trong giờ học, thậm chí ra khỏi chỗ ngồi tự do, hay nói 1 mình tiếng anh
- Ko hòa đồng với các bạn và cô giáo. Chỉ biết tên cô giáo, k biết tên các bạn
- Nhiều câu k biết trả lời và nhắc lại câu hỏi
Và chúng tôi bắt đầu cho cháu đi học giáo viên chuyên biệt từ 45 phút - 60 phút/ngày. Ngày nào cũng học, đồng thời nghiêm khắc hơn với con, vợ chồng tôi chơi và dạy con hàng ngày, trao đổi với cô giáo ở lớp cùng phối hợp để giúp cháu hòa nhập với các hoạt động của lớp. Như vậy cháu đã học được 3 tuần.
Cho cháu đi khám 1 bác sĩ viện nhi thì bác nói là cháu TK nhẹ - trung bình và cho thuốc :
Attention gels uống ngày 2 viên sáng và chiều
Omega 3 ngày uống 10ml chia 2 lần
Minigadin là thuốc bổ sung vi lượng ngày 1 lần 7,5ml buổi chiều
Và như vậy cháu đã uống thuốc được 10 ngày
Hiện tại Cháu đã có những tiến bộ sau:
- Ở lớp đã tập trung vào bài học, tuy vẫn cần 1 cô bên cạnh để nhắc nhở
- Vận động thô khá ổn
- Đã biết cầm thìa theo hướng đúng và xúc ăn
- Vào thang máy lúc trước cứ phải đếm số bằng tiếng Anh, giờ cũng ko đếm nữa. Tôi k biết có phải là tiến bộ ko vì tôi nghĩ nó bỏ được sở thích lặp lại?
- Nhận biết được nhiều sự vật quanh mình : cái gì con gì quả gì màu gì dùng để làm gì
- Thực hiện đc các mệnh lệnh của bố mẹ
- Có chơi với các bạn nhưng do ngôn ngữ kém nên phần giao tiếp với cô và các bạn còn khó hiểu.
- Đã biết sợ, bây giờ đi ăn ngoài hàng với bố mẹ, chịu ngồi yên trên ghế, ko chạy linh tinh nữa
- Biết tuân thủ hơn ví dụ: phải ăn cơm xong mới được ăn bim bim
- Lúc tức cũng chỉ dám nói: đánh bố, đánh mẹ, và đánh 1 cái vừa đánh vừa nhìn ko lăn ra ăn vạ nữa, lúc bị mắng thì chỉ mếu máo, và khóc nhưng chúng tôi mặc kệ, thế là phải chịu
- Giao tiếp mắt tốt hơn, tuy ko thường xuyên và chưa chủ động. Chúng tôi phải nhử ví dụ thức ăn cháu thích, bắt nhìn và cho từng miếng 1 . Hoặc khi chơi các trò chơi mà cháu thích thì giao tiếp mắt rất tự nhiên và thường xuyên, bộc lộ thích thú và vui vẻ.
- Đã đỡ nhại lời. Lúc trước khi hỏi câu hỏi : Ai cho con đi chơi? THì lại nhắc lại. Tôi phải hỏi sang cách khác bằng cách dùng chủ ngữ sai ( đúng ra là bố cho đi chơi, thì tôi phải hỏi là mẹ cho đi à? , thì nó mới trả lời là Bố cho con đi chơi )
- Có nhiều từ ngữ trong giao tiếp mới mà trước đây ko có, nói được câu dài
- Tự mặc được quần lửng, tự đi vào toi let đái tè, tự đánh răng, tự đi xăng đan có chun kéo đằng sau, tự đi giày thể thao có nhám dính, tuy hơi lâu và vụng
- Lúc trước mỗi lần đi ị, thì tôi lại bế xi như trẻ con. Nhưng giờ đã luyện được cho con ngồi toi let như người lớn, nhưng do cái bồn to quá, nên tôi phải ngồi sau , còn cháu ngồi trước.
- Đã thích nghe đọc truyện , và có nhớ chuyện nhưng chỉ đơn giản chứ chưa hỏi khó được
- Khi nghe gọi đã biết Dạ , nhưng vẫn hay ko chú ý, phải nhắc là: mẹ gọi con chưa trả lời à? thì mới Dạ
- Cháu rất thích đi chơi, có thể đi cả ngày được, và đi chơi ngoài trời có cảm giác đầu óc cháu thoải mái hơn
- Thuộc nhiều bài hát hơn và hát theo
- Hỏi lại sáng nay mình đi đâu, mình vừa đi chơi đâu về nhỉ? Vừa gặp bạn tên là gì ở đấy nhỉ? thì đã nhớ và trả lời được.
- Tôi cảm thấy mọi điều dạy cháu thì bảo là cháu làm được chứ ko quá chậm tiếp thu
Tuy nhiên những vấn đề còn tồn tại như sau:
- Giao tiếp mắt vẫn chưa nhiều và lâu, chưa chủ động giao tiếp mắt, phải ép, nhắc hoặc nhử mồi như ở trên tôi đã trình bày
- Chưa biết đặt câu hỏi tại sao, như thế nào
- Phần cầm bút tô màu còn kém, cô giáo phải cầm tay, ko thích việc nặn đất sét, cắt dán
- Đi học chuyên biệt thì tuân thủ học ngoan, nhưng về nhà chúng tôi muốn dạy cháu các vận động tinh, như xâu hạt, tô màu, thì cháu ko chịu học.
- Hàng ngày CHáu vẫn nhắc nhiều đến ô tô, nội dung giao tiếp thì cũng vẫn hạn hẹp mặc dù đã khá hơn trước nhưng vẫn còn hạn hẹp lắm.
- Về nhà vẫn thích chơi ô tô nhiều, chúng tôi đang băn khoăn hay là giấu đi để cháu phải chuyển sang chơi cái khác.
- Trong nói chuyện, cháu cũng nói nhiều nhưng hay nói nội dung lung tung trong phim hoạt hình, hoặc nội dung ko liên quan . Tự nhiên lại nhắc đến 1 ông của cháu nhưng ông lại ko có mặt ở đó vào thời điểm đó, sáng ngủ dậy tự nhiên lại nhắc con châu chấu bé tí, Hoặc bố nói: Cái cầu thăng bằng ở lớp học. Thì con chắc thấy lớp liên tưởng đến trường , lại bảo: Trường gì đây? Rồi tự trả lời: trường mầm non. Lúc lại cầm ipad hỏi: I gì đây? Tự trả lời luôn: Ipad con ạ. Hoặc nhìn thấy cái sọt rác thì lại kể lại là Chú cao bồi bị rơi vào thùng rác. Và còn nhiều nhiều nữa...
Theo tôi thấy thì nội dung ko ăn nhập với hoàn cảnh. Tôi rất lo về vấn đề này ko biết có khắc phục được ko?
Tôi biết là chúng tôi can thiệp cho cháu như vậy là muộn và rất ân hận, ko biết có còn nhiều cơ hội nữa ko. Thực sự đứa đầu tiên chúng tôi ko phải dạy dỗ gì cả, và còn dành thời gian ít hơn cả cháu này, đi mẫu giáo thì bữa đi bữa ko đi, và rất nhút nhát và non nớt nhiều so với các bạn cả về thể lực và kỹ năng sống. Vào cấp 1 thì hơi non nhưng vẫn luôn đạt học sinh giỏi, giờ lên cấp 2 cháu đã là dạng học top 5 của lớp , do vậy nên chúng tôi đã chủ quan với cháu thứ 2.
Tôi đã đọc nhiều bài của các thành viên gửi và cả những phản hồi hướng dẫn tận tình của chị Tường Anh, của Anh Phi, các anh chị trong nhóm chuyên gia TK đã giúp những bố mẹ như chúng tôi giải tỏa nỗi lòng và hiểu biết thêm nhiều vấn đề mà các bác sĩ ở VN thậm chí cũng ko tận tình được như vậy, nhiều lúc chúng tôi cảm thấy tuyệt vọng vì đọc nhiều tài liệu nhưng vẫn mông lung ko xác định được rõ con mình như thế nào, ko biết hành động của con là bệnh hay là ko bệnh, đứa trẻ bình thường nó cũng như vậy hay ko? Nên lúc nào cũng ở trong trạng thái ăn ko ngon ngủ ko yên. Có những lúc con giao hòa thật tốt làm chúng tôi thoải mái được 1 lúc, nhưng rồi lại có hành động bất ổn làm chúng tôi lại bồn chồn, có lúc hoảng loạn nữa. Công việc chúng tôi dường như đã ko còn tâm trí để làm gần 1 tháng nay rồi.
Do vậy tôi quyết định lên đây mong được giãi bày tâm sự, và mong nhận được sự chia sẻ, hướng dẫn từ các anh chị chuyên gia để chúng tôi được đi đúng hướng, để được tham gia các khóa học tăng thêm kiến thức cho mình vững tâm dạy con hòa nhập, để được gặp các bố mẹ khác có cùng hoàn cảnh, cùng chia sẻ kinh nghiệm với nhau.
Tôi rất mong nhận được hồi đáp của các anh chị. Tôi mong chờ tin các Bác nhiều lắm. Mong các bác giúp nhà cháu với!
Xin trân trọng cảm ơn.
Mẹ chuotbi