Trong 03 tháng hè để con gái được nghỉ xả hơi, hôm nay con đi học lại mình thấy con vui vẻ và rất hào hứng . Trước ngày tựu trường mẹ ngồi nói chuyện về lớp học , về các cô giáo, các bạn .....nhắc lại tất cả các bạn đã cùng học với bé trước đây ở BM , TĐ bé ngồi nghe thích thú. Lúc nhắc cô nào bé thích và có "kỷ niệm" bé cười to thích thú lắm. Thi kể tên cô giáo và các bạn , mẹ hỏi "cô gì nữa.." thế là con kể hết.
- Ngày đến trường bé hơi rụt rè, nhưng thích lắm : gặp chú bảo vệ mẹ nhắc chào chú kìa con, thế là đứng vòng tay "con chào chú", cứ thế gặp cô là chào cô, bé nhớ cái xích đu mỗi buổi sáng hai mẹ con ngồi đu đưa trước khi tập thể dục nữa, nắm tay mẹ đi lại ngồi 1 lúc rồi lên lớp. À bé tự cầm cặp đi 1 mình lên lớp học trên lầu (mẹ lẻo đẻo theo sau chân mẹ đau nên đi cầu thang chậm): mở tủ cất cặp vào , cởi vớ, giày để lên kệ mà không cần mẹ nhắc, xong chào cô vào ngồi cùng với các bạn. Lớp học có bạn cũ và cũng có bạn mới , bé không quên lớp và bạn. Phòng học ở lầu 1 rộng và rất thoáng, bé vào ngồi thoải mái và tươi tỉnh thích thú ra mặt, mẹ mừng ghê.
- Con gái hiểu hết lời ba mẹ nói, ba mẹ cứ nói chuyện và hỏi "con muốn/thích/chịu...không" và bé trả lời cho ba mẹ biết là bé muốn gì. Thật là mừng , chỉ trả lời vỏn vẹn là con chịu, con chưa ăn, con không thích ....đúng tình huống là ba mẹ mừng rơn. mẹ hay khuyến khích là " con gái nói mẹ mới biết và nói lớn ba mới nghe...." Cở này mỗi lần mẹ nhắc như vậy là bé nói :" ba lấy dùm con trái banh" ...., ba mừng hơn được vàng.
- Song cũng có nhiều chuyện đau đầu lắm : Có lẻ con ở tuổi dậy thì nên chuyện bướng, hờn giận là không tránh khỏi, con không muốn thì phải dỗ ngọt vì con dễ khóc , tủi thân lắm. mẹ sợ nhất là thấy con gái nằm khóc thút thít một mình mà ba mẹ không biết do chuyện gì, những lúc như vậy đau lòng lắm.
Con gái mình thích không gian rộng và thoáng, nhà mình thì không rộng nhưng khi chở con đi đến nhưng nơi rộng rãi thoáng sạch sẽ , mát mẻ bé thích lắm. Lúc trước ba chỉ dẫn con đi siêu thị thực phẩm , sau mẹ và ba dẫn con đi chơi , rồi ghé metro, mẹ dẫn con đi vệ sinh, lần đầu vào chổ lạ con cũng không ngại và chịu đi .
Về chuyện học của con, mình nghĩ chắc là từng chút một và sao cho con thích thú thì con sẽ học rất nhanh, và nhớ lâu, còn khi bắt thúc quá đến 1 lúc bé căng thẳng không thấy hứng thú thì bé lại thụt vào vỏ ốc, và phản ứng lại bằng cách khác.
Mình chấp nhận con mình như vậy , và cũng tìm đọc nhiều phương pháp , kinh nghiệm của tất cả mọi người , nhưng mình nghĩ mỗi bé TK là mỗi cá thể có khiếm khuyết khác nhau nên chắc chắc ba mẹ cần sáng suốt để chọn cách nào, phương pháp nào thích hợp để can thiệp cho con mình. Nên làm cho con vui vẻ, tin tưởng mình thì con sẽ hợp tác tốt, đừng để con phải lo lắng vì bé rất nhạy cảm.
Sau 03 tháng tích cực "chơi" với con, con đã vui vẻ ca hát và chịu nói chuyện. Ba mẹ thử vắng mặt ở nhà 02 ngày, nói trước với con là ba mẹ về thăm bà ngoại bé ở nhà với anh Bi và Dì Tám....bé chịu . Từ khi sinh con ra, đây là lần đầu tiên ba mẹ cùng đi qua đêm mà không đem con gái theo. Con ở nhà ngoan , vui chơi ăn uống ngủ bình thường . ba mẹ về chạy ra mừng ôm mẹ chìa mặt cho mẹ hôn thích lắm , hỏi con có nhớ ba mẹ không, con nói con nhớ mẹ....