gửi bởi My Sun » CN Tháng 11 04, 2012 9:21 pm
Chào bác Tường Anh, bác Phi và các mẹ trên diễn đàn,
Bi nhà em sắp tròn 3,5 tuổi rồi, con can thiệp cũng được đúng 1 năm. Nói chung là cũng có những tiến bộ nhất định, nhưng chỉ là so với con thôi, trong khi những vấn đề của con thì quá nhiều, nhiều đến mức bố mẹ đã nhẹ lòng chấp nhận bỏ bớt hai chữ “theo dõi” trong cái nghi án “theo dõi tự kỷ” của con.
Em muốn hỏi kinh nghiệm và lời khuyên của các bác và các mẹ cho hai vấn đề nan giải nhất của con em hiện nay, những vấn đề nan giải không kém khác sẽ hỏi sau ạ.
Thứ nhất, Bi nhà em gặp vấn đề về cảm xúc khá nghiêm trọng. Cảm xúc của con thay đổi rất thất thường, dễ vui nhưng cũng dễ cáu giận, dễ ăn vạ. Đặc biệt là con không thể duy trì cảm xúc hào hứng, vui vẻ được lâu – cái này chắc cũng phần nào do con tập trung rất kém. Những trò chơi với bạn ở lớp (chuyên biệt) dưới sự hướng dẫn của cô, con có thể đáp ứng ở mức độ nhất định, nhưng chỉ 1-2 lần đầu là hào hứng, sau đó thì con chú ý sang việc khác, hoặc lơ ngơ làm cho xong, trong khi các bạn khác vẫn hào hứng và vui vẻ lắm. Bình thường con cũng rất vui vẻ và tình cảm với bố mẹ và bà, nhưng thoắt cái đã lại chuyển sang trạng thái ỉu xìu như bánh đa ngâm nước, khi không được đáp ứng điều mà con thích là con hét tướng lên ăn vạ, rồi khóc lóc ỉ ôi, đánh bà, đánh mẹ. Chính vì cảm xúc thất thường này mà việc tìm cách lôi kéo sự chú ý và hào hứng của con vào các hoạt động học tập hay vui chơi là rất khó khăn.
Thứ hai là vấn đề tương tác, giao tiếp xã hội. Con vẫn không thích chơi với trẻ cùng lứa tuổi và không biết chia sẻ, mặc dù đây là mảng mẹ và các cô giáo tập trung suốt cả năm vừa rồi. Trong khi ý thức chiếm hữu thì quá lớn. Khi học ở lớp, dưới sự hướng dẫn và kèm cặp sát sao của cô giáo thì con có thể chơi luân phiên khá tốt, chia sẻ đồ chơi cùng bạn, vui vẻ với bạn. Nhưng khi bố mẹ đến đón con ở dưới tầng 1 thì con như một đứa trẻ hoàn toàn khác, lúc đó toàn bộ không gian vui chơi ở tầng 1 của lớp phải là của riêng con, bất kỳ bạn nào (dù là bạn thân cùng lớp) lại gần là bị con hét đuổi ra và đánh thẳng tay – Híc, với ý thức bảo vệ chủ quyền lãnh thổ thế này chắc sau này chỉ cho vào hải quân ra bảo vệ Trường Sa khỏi Tàu khựa là hợp. Đến các không gian vui chơi công cộng khác, con cũng sẵn sàng lao vào đánh các bạn (đánh nhẹ thôi, nhưng thái độ thì hung hãn phết) mỗi khi có bạn định tham gia vào chỗ chơi ưa thích của con. Mẹ bắt xin lỗi thì con cũng biết đánh bạn là sai, cũng khoanh tay xin lỗi, nhưng sau đó thì lại đâu vào đấy.
Các bác có kinh nghiệm hoặc lời khuyên về các hoạt động và chiến thuật cụ thể để khắc phục những vấn đề này vui lòng chia sẻ giúp em với nhé. Cám ơn cả nhà và chúc các con tiến bộ.