Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Mỗi chủ đề trong mục này như là một căn nhà phụ huynh dựng lên cho con mình. Mong mọi người cùng thăm hỏi hàng xóm, hỏi thăm tiến bộ của các bé và chia sẻ kinh nghiệm với nhau.

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 10 17, 2012 8:02 pm

- Bé hầu như bỏ hết ngoài tai những lời của mẹ. Mẹ muốn bé làm gì thì phải đích thân đến "bưng" bé đi, còn dùng ngôn ngữ thì không ăn thua.


Bạn cho ví dụ cụ thể được không? Mình thấy phụ huynh (và cả cô giáo) ở Việt Nam thường gọi tên học sinh nhiều quá. Gọi bé ít đáp ứng đâm ra lại càng muốn gọi nhiều hơn. Hiệu ứng "chợ đông" này làm cho bé càng vờ mình đi. Hiệu ứng "chợ đông" là hiện tượng quảng cáo trên tivi, do sợ người xem không thấy quảng cáo nên nhà sản xuất ngày càng cho ra nhiều quảng cáo hơn. Họ không biết rằng vì nhiều quảng cáo quá nên người xem vờ đi, mở qua đài khác chứ vì họ không biết.

- Bé thích nghe lời khen, rất thích được khen, khi bị chê, bị la rầy hay bị phản đối việc gì thì bé đều sừng sộ lên: trừng , liếc, gầm gừ, giậm chân, giá tay và muốn khóc. Chỉ cần gay gắt thêm tí nữa là bé sẽ khóc ngay.Phản ứng của bé "không ngoan một chút nào". Em chưa biết dùng cách gì, những lời giải thích nhẹ nhàng không có hiệu quả. Mong các anh chị cho em lời khuyên.


Nếu ngôn ngữ diễn đạt (expressive language) kém không theo kịp nhu cầu thì thường hành vi sẽ càng ngày càng "không ngoan chút nào". Lúc nhỏ muốn uống sữa thì dẫn tay mẹ tới hay chỉ vào tủ lạnh, lớn lên buổi sáng ra đường chơi thấy trái banh đỏ đẹp quá, về nhà tối nhớ ra muốn mẹ mua, vậy làm sao cho mẹ hiểu đây? Lâu này dĩ nhiên sinh ra bực bội. Đó là hướng phát triển chung cho các em yếu expressive language. Ngay cả những em không có khả năng phát âm, chúng ta vẫn phải dạy 1 hệ thống trao đổi giao tiếp để bé biết đưa ra nhu cầu, và biết dùng nó để đi chợ, siêu thị ...

La rầy không hiệu quả bằng hệ thống thưởng phạt . Bạn cần dạy khái niệm nếu/thì cho bé hiểu, rồi dạo cho bé biết nếu làm A thì được B, nếu làm C thì bị D, nếu làm E thì mất đi F. Hệ thống này không dễ dạy đâu nhé, nhưng bạn làm được rồi thì nó rất hiệu quả. La rầy, đánh đòn sẽ chẳng có tác dụng.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi phi » T.Tư Tháng 10 17, 2012 8:26 pm

- Trước đây bé rất vui vẻ, thân thiện với mọi người. Mỗi khi có khách đến nhà chơi bé thường chủ động lân la làm quen, tỏ ra rất hiếu khách, rất quyến luyến. Bây giờ thì bé không muốn ai tới nhà nữa, ai tới bé cũng bảo "đi đi", "về đi".


Có một số em (bé nhà bạn thì tôi không biết) sợ tới nhà lạ không phải là "sợ người lạ" mà là sợ việc môi trường chung quanh bị thay đổi, sợ sự thay đổi với người mình phải giao tiếp. Ở trong nhà bạn, giả sử tối nay bạn mang bé qua phòng khác ngủ thì bé phản ứng ra sao?
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi bichchau » T.Tư Tháng 10 17, 2012 10:01 pm

mehailam đã viết:- Trước đây bé rất vui vẻ, thân thiện với mọi người. Mỗi khi có khách đến nhà chơi bé thường chủ động lân la làm quen, tỏ ra rất hiếu khách, rất quyến luyến. Bây giờ thì bé không muốn ai tới nhà nữa, ai tới bé cũng bảo "đi đi", "về đi". Em dạy mãi không được. Bé cũng không chịu tới nhà ai chơi nữa, ở nhà với ngoại và mẹ thôi. Nếu có đi chơi thì bé chỉ thích đi ra biến nghịch cát, thả diều, hoặc đi lên đường quốc lộ coi xe.

Con gái mình cũng đã trải qua giai đoạn này. Mình đã rà soát lại những lần có khách trước và sau để tìm ra lý do tại sao con có thay đổi như vậy. trường hợp của con gái mình thì như thế này:
- Nếu khách đến chơi nhà nói chuyện với ba mẹ và cũng nói chuyện với bé, chơi với bé đừng dành ba/mẹ của bé thì không sao, và bé thích => khách là bạn, bé biết tên và nhắc hoài.
- Còn khi khách đến chỉ nói chuyện với ba/mẹ về công việc về chuyện không liên quan đến bé và ba mẹ thì mãi mê tiếp khách mà quên cả bé thì bé ghét => khách là địch nên bé phải đuổi đi để dành lại ba/mẹ chớ.
Con gái mình lúc nào cũng sợ ba/mẹ không quan tâm. Còn việc không chịu đi đến nhà ai thì bạn phải cố gắng thật nhiều , và khi đi thì cố sắp xếp cả nhà cùng đi , và đừng ép bé phải ở lại khi bé đòi về , hoặc phải làm những việc mà bé sợ như đi dự tiệc có nhiều người lạ ....
Nơi đi vệ sinh cũng làm bé căng thẳng nữa đó. Nói chung ba/mẹ phải từ từ dụ khị bé đi đến nhà cô bác , nhưng đừng ở quá lâu, có lúc chỉ cần vô chào hỏi xong là đi về nhưng lần sau lâu hơn chút bé sẽ quen.
bichchau
 
Bài viết: 350
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 6 08, 2012 12:45 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi mehailam » T.Sáu Tháng 10 19, 2012 7:32 am

Cảm ơn anh Phi đã chia sẻ!
- Bé hầu như bỏ hết ngoài tai những lời của mẹ. Mẹ muốn bé làm gì thì phải đích thân đến "bưng" bé đi, còn dùng ngôn ngữ thì không ăn thua.


Bạn cho ví dụ cụ thể được không?

Khi em gọi bé ngồi lên ghế để đánh răng, ăn cơm hoặc uống sữa, không khi nào bé chịu đi, dù em nhắc nhở rất nhiều lần. Và để không mất thời gian thêm nữa, em phải "bưng" bé đặt trên ghế. Khi đang ăn thì bé lại nhảy xuống, chạy lung tung (chủ yếu là để trốn ăn), em lại phải đi "bắt" bé lại. Lúc đi tắm cũng vậy, chuẩn bị nước xong rồi, gọi rát cổ bé cũng không chịu ra tắm, phải vào nhà ôm bé ra thôi.Mỗi lần gọi "Beo ơi!" thì bé đều "dạ",nhưng khi bảo bé "Lên ghế ngồi ăn cơm đi con" là bé lơ luôn.

- Bé thích nghe lời khen, rất thích được khen, khi bị chê, bị la rầy hay bị phản đối việc gì thì bé đều sừng sộ lên: trừng , liếc, gầm gừ, giậm chân, giá tay và muốn khóc. Chỉ cần gay gắt thêm tí nữa là bé sẽ khóc ngay.Phản ứng của bé "không ngoan một chút nào". Em chưa biết dùng cách gì, những lời giải thích nhẹ nhàng không có hiệu quả. Mong các anh chị cho em lời khuyên.


Nếu ngôn ngữ diễn đạt (expressive language) kém không theo kịp nhu cầu thì thường hành vi sẽ càng ngày càng "không ngoan chút nào". Lúc nhỏ muốn uống sữa thì dẫn tay mẹ tới hay chỉ vào tủ lạnh, lớn lên buổi sáng ra đường chơi thấy trái banh đỏ đẹp quá, về nhà tối nhớ ra muốn mẹ mua, vậy làm sao cho mẹ hiểu đây? Lâu này dĩ nhiên sinh ra bực bội.

Bé nhà em lúc 20 tháng đi khám BS kết luận "Rối loạn ngôn ngữ diễn đạt". Sau đó em thấy bé có nhiều tiến bộ. Đến giờ em nhận thấy ngôn ngữ của bé tương đối tốt. Bé nói ra được hết những gì bé muốn, cả những gì bé cảm nhận được (Có khi bé bảo: Beo buồn quá à. Mẹ hỏi: Sao con buồn? Con nói: Tại vì không có ai chơi với con hết.). Những gì bé muốn, bé đều nói được, khi không được đáp ứng thì bé có những phản ứng như em đã kể.Đặc biệt là những gì bé đang cầm trong tay mà bị lấy đi.Hoặc khi bé đang làm trò gì mà bảo bé dừng lại. (Bé đu lên bàn may của ngoại, ngoại bảo:" con xuông đi, coi chừng té đó" là bé quay sang sừng sộ với bà ngay). Nói chung chỉ cần động đến bé là bé phản ứng "rất hư"

La rầy không hiệu quả bằng hệ thống thưởng phạt . Bạn cần dạy khái niệm nếu/thì cho bé hiểu, rồi dạo cho bé biết nếu làm A thì được B, nếu làm C thì bị D, nếu làm E thì mất đi F.

Em cũng thường hay làm thế này, nói chung là con em hiểu. Chỉ có điều những thứ bé thích rất ít ỏi, đôi khi lại khó thực hiện nên cũng rất hạn chế.Lúc trưa cho bé ăn cơm có "dụ dỗ" con ăn giỏi chiều mẹ đi làm về mua pin cho con bỏ vô đàn (bé mới lục trong mớ đồ chơi cũ được cái đàn nhưng hết pin). Lúc về trời mưa, lại tối nên chạy luôn, nghĩ bụng chắc con quên rồi. Ở nhà thì con cứ hỏi bà: 6 giờ chưa bà ngoại? (vì 6 giờ là mẹ về tới). Khi vừa vào đến sân, thấy con chạy ra, tay ôm cái đàn là biết con không quên rồi. Con hỏi ngay: mẹ có mua pin cho con không? Thế là phải chạy đi mua.
mehailam
 
Bài viết: 68
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 10 04, 2011 8:13 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi mehailam » T.Sáu Tháng 10 19, 2012 7:49 am

Có một số em (bé nhà bạn thì tôi không biết) sợ tới nhà lạ không phải là "sợ người lạ" mà là sợ việc môi trường chung quanh bị thay đổi, sợ sự thay đổi với người mình phải giao tiếp. Ở trong nhà bạn, giả sử tối nay bạn mang bé qua phòng khác ngủ thì bé phản ứng ra sao?

Thỉnh thoảng em và bé cũng thay đổi chỗ ngủ, tùy theo thời tiết. Em thấy bé bình thường, ở đâu cũng được, miễn có mẹ. (có khi cũng bỏ mẹ đi ngủ với bà). Nhưng có điều, ở trong "cái ổ" quen thuộc của bé thì bé ngủ ngon hơn.Nhiều khi em thử thay đổi mọi thứ trong phòng (cách sắp xếp), em cung không thấy bé nói gì.
Hiện tại, em thấy tâm tính bé rất khác trước, em sẽ trình bày và nhờ các anh chị tư vấn giúp.
mehailam
 
Bài viết: 68
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 10 04, 2011 8:13 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi mehailam » T.Sáu Tháng 10 19, 2012 8:33 am

Cảm ơn chị bichchau đã chia sẻ cùng em!
Con gái mình cũng đã trải qua giai đoạn này. Mình đã rà soát lại những lần có khách trước và sau để tìm ra lý do tại sao con có thay đổi như vậy. trường hợp của con gái mình thì như thế này:
- Nếu khách đến chơi nhà nói chuyện với ba mẹ và cũng nói chuyện với bé, chơi với bé đừng dành ba/mẹ của bé thì không sao, và bé thích => khách là bạn, bé biết tên và nhắc hoài.
- Còn khi khách đến chỉ nói chuyện với ba/mẹ về công việc về chuyện không liên quan đến bé và ba mẹ thì mãi mê tiếp khách mà quên cả bé thì bé ghét => khách là địch nên bé phải đuổi đi để dành lại ba/mẹ chớ.

Con gái chị dễ thương và thú vị quá. Về phần con trai em, lần đầu tiên xa nhà đến một môi trường lạ là lúc 8 tháng tuổi. Hồi đó bé bị bệnh phải vào SG khám. Bé khóc suốt, cả ngày lẫn đêm. Trong khi bé vốn là đứa "không nghe tiếng khóc". Em xót ruột lắm, và hiểu rằng bé lạ cảnh lạ người. Đến khi thôi nôi lại về quê nội của bé. Bé cúng khóc như vậy, bỏ ăn bỏ uống, trừ mẹ và ngoại ra, nhìn thấy ai bé cũng khóc. Đêm bé không ngủ yên, chừng 5,10 phút lại ngồi dậy, nhìn quanh rồi khóc òa, thảm lắm chị. Đáng lẽ chơi thêm mấy ngày nhưng bé khóc quá nên thôi nôi xong là về ngay. Vừa về đến sân nhà là bé cười ngay, rất vui mừng. Sau đó em sắp xếp đưa bé đi chơi đây đó, ban đầu bé khớp lắm, sau đó quen dần, dạn dĩ ra được 1 tí. Đến khi bé 14 tháng, em thấy bé có nhiều dấu hiệu tự kỉ nên đưa con vào SG. Lần này bé không khóc như 2 lần trước. Ở SG 2 tháng, 2 mẹ con lại lên Kon Tum ở với ba bé. Em thấy bé hòa nhập với môi trường mới rất nhanh. Được ở cùng ba mẹ, bé rất vui. Bé rất thích đến nơi đông người, đi chơi nhà hàng xóm và thích có người đến nhà chơi. Sau đó mấy tháng lại vào SG, rồi về lại Kon Tum, rồi về Quảng Ngãi, em thấy bé khá ổn khi thay đổi môi trường.Bé cũng có nhiều tiến bộ, rất vui vẻ, rất ngoan.Hè vừa rồi em cho bé đi nhà trẻ (cũng suy nghĩ đến nát óc mới quyết định), được 4 ngày thì bé đổ bệnh và nghỉ luôn đến giờ. Từ sau khi đi nhà trẻ, em thấy bé thay đổi. Nhõng nhẽo và bướng bỉnh. Không nghe lời nhưng nói động đến bé là bé "xù lông nhím" và khóc.Không giao tiếp với người ngoài, ai tới cũng đuổi. (Những người hàng xóm vốn đã rất quen thuộc với bé, đã từng dắt bé đi chơi khắp xóm). Hồi trước dắt bé đi ngoài đường đến cổng nhà ai bé cũng đòi vô chơi, chơi rồi không chịu về. Giờ đi ngoài đường ai gọi bé cũng làm lơ, vào nhà ai cũng không chịu (những nhà mè bé biết hết từng thành viên, đã từng chơi ở đó mê say).Tâm tính trở nên nóng nảy, cáu gắt và bắt đầu "hỗn". Nói chung là bé bây giờ khác hẳn bé ngày xưa.Em cũng không biết có phải do bé đi nha trẻ hay vì một nguyên nhân nào khác. Nhiều lúc đi ra ngoài có người hỏi chuyện làm quen bé, bé hất, xô, đẩy, miệng bảo đi đi khiến em sượng sùng chẳng biết làm gì.
mehailam
 
Bài viết: 68
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 10 04, 2011 8:13 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi phi » T.Sáu Tháng 10 19, 2012 11:26 am

Em cũng không biết có phải do bé đi nha trẻ hay vì một nguyên nhân nào khác.


Khi bé đi nhà trẻ thì hành vi và các mặt khác chắc chắn sẽ có thay đổi. Sẽ có mặt tiến, mặt lùi . Những gì bạn kể thì không đủ cho tôi đánh giá nhà trẻ ra sao, nhưng tôi có thể khuyên bạn về mặt lựa chọn. Cho dù để bé ở nhà thì sẽ không có hành vi gì cả, bé có thể sẽ "ngoan" dưới cái nhìn của phụ huynh, nhưng bạn đang "cắt đứt sợi dây liên lạc với xã hội" (tôi trích câu của cô Tường Anh). Trẻ không TK đi học có tiến có lùi không ? Có chứ, các em học đọc, học viết nhưng cũng học bạn thói xấu, chơi xô nhau té ngã, kết bè đảng chơi với nhóm này không chơi nhóm kia . Nhưng sự lựa chọn là gì ? Cho hết trẻ không TK ở nhà học qua mạng hay sao?

Ngôi trường tốt họ biết và tìm cách khắc phục để tiến mặt đáng tiến, và hạn chế mặt lùi. Ngôi trường chưa tốt thì tiến / lùi là ngẫu nhiên. Nếu con bạn học ở Nhà trẻ và bị lùi 1 số mặt, và tất cả các trẻ khác ở đó cũng lùi như vậy, thì đó lại là một quan tâm lớn. Vd như lúc đi học được 6 tháng tự nhiên bé nào gặp người lớn cũng bỏ chạy hết, thì tôi cho là có vấn đề. Còn chỉ có con mình có hành vi đó thì bạn nên nói chuyện với Nhà trẻ, nhờ cô giáo giải thích tại sao, có nên can thiệp vào lúc này không hay để lo cái khác đã (cost analysis).

Hôm qua có 1 vị khách ngoại quốc từ HN vào tới thăm trường Ban Mai. Bạn biết ông ta làm gì trong lớp không? Ông ta tham quan giờ Tự học, sau đó hỏi cô N giờ tới là giờ gì, và ở lại để xem tiết kế tiếp dạy ra sao. Ông ta tới bàn coi các em đang học bài gì rồi hỏi cô N là: "Tất cả các em này khi mới vào BanMai chúng có ngồi yên như vầy không?" (vì bé gái của thì đang rất ư là lung tung). Tôi rất thích cái cách ông ta đi tham quan và hỏi như vậy. Đó là cách hay để kiểm tra thực tế có đi đôi với lý thuyết không (lý thuyết thì ông ta rõ rồi vì đã nói chuyện với tôi trước khi thăm trường). Khi bạn đi tham quan Nhà trẻ cho bé, bạn nên làm như vậy. Coi bài học ra sao, đổi tiết học gì ...

Nghe ông ta hỏi cô N mà tôi phì cười, giá có thể chiếu cái video của bé Tony K lúc mới vào, phóng qua phóng lại như Người nhện cho ông ta coi thì vui biết mấy.

Cho phép tôi kể chuyê>n ông cựu tổng giám đốc của Toyota lúc mới nhậm chức, ông ta qua thăm Mỹ nhe. Ông ta xuống xưởng ráp xe vẽ 1 cái vòng tròn và đứng trong đó suốt vài tiếng đồng hồ chỉ để quan sát công nhân chung quanh làm việc ra sao. Sau đó ông ta mướn 1 cái xe van của Toyota ra và lái vòng quanh nước Mỹ suốt 2 tuần. Khi về lại Nhật, ông hiểu rõ dàn lắp ráp tại Mỹ cần phải cải tiến gì, và xe van Toyota phải thay đổi ra sao cho phù hợp với khách hàng ở Mỹ. BanMai thì không được như Toyota, nhưng CCM cũng ráng làm như vậy. Giờ thì bạn chắc biết tại sao tôi vật lộn với bé HN rồi. :)

Nhiều lúc đi ra ngoài có người hỏi chuyện làm quen bé, bé hất, xô, đẩy, miệng bảo đi đi khiến em sượng sùng chẳng biết làm gì.


Hành vi này thì đúng là kém về mặt giao tiếp, cần xin lỗi nhưng chẳng có gì phải sượng sùng cả. Thiếu gì các bác nhận thức tốt hơn bé nhà bạn nhưng chạy xe bấm còi ầm ĩ khi không cần thiết (một hành vi có tính tương đương với việc "miệng bảo đi đi" của bé). :lol: Tôi có thấy bác nào sượng sùng đâu, toàn là mặt hầm hầm sát khí :twisted:
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi mehailam » CN Tháng 10 21, 2012 8:11 am

Hôm qua có 1 vị khách ngoại quốc từ HN vào tới thăm trường Ban Mai. Bạn biết ông ta làm gì trong lớp không? Ông ta tham quan giờ Tự học, sau đó hỏi cô N giờ tới là giờ gì, và ở lại để xem tiết kế tiếp dạy ra sao. Ông ta tới bàn coi các em đang học bài gì rồi hỏi cô N là: "Tất cả các em này khi mới vào BanMai chúng có ngồi yên như vầy không?" (vì bé gái của thì đang rất ư là lung tung). Tôi rất thích cái cách ông ta đi tham quan và hỏi như vậy. Đó là cách hay để kiểm tra thực tế có đi đôi với lý thuyết không (lý thuyết thì ông ta rõ rồi vì đã nói chuyện với tôi trước khi thăm trường). Khi bạn đi tham quan Nhà trẻ cho bé, bạn nên làm như vậy. Coi bài học ra sao, đổi tiết học gì ...


Anh Phi nè! Hồi em quyết định cho con đi trẻ, em có dắt con đến trường 2 buổi sáng để con quen với môi trường mới.Cũng đưa con đến nhà cô giáo để con biết mặt và làm quen với cô trước.Vì em luôn nghĩ rằng: Một buổi sáng nào đó, mẹ đưa con đến trường, rồi để con ở lại một nơi mà con chưa từng đến, với những người con chưa từng quen, đến chiều mẹ mới đến đón về thì chắc sẽ "khủng khiếp" với con lắm. Chỉ có điều, mọi người ở đây đều làm như vậy, không có ai làm như em, và giáo viên ở trường k ai thích làm như em. Họ cho rằng em cưng con quá. Lúc em xin GV cho em đưa con vào lớp xem các bạn chơi để con làm quen, thì cô hiệu trưởng rất khó chịu. Cô bảo: Em muốn cho con học thì cứ để nó ở lại đó, em đi về đi. Còn không học thì thôi. Trong khi đó em đã trình bày mục đích: con em nhát quá, em muốn bé không quá lạ lẫm và sợ hãi khi đi học bữa đầu tiên nên mới đưa con đến trường tham quan trước. Em không có ý xem xem trường dạy dỗ như thế nào rồi mới cho con đi học (mà cho dù em có làm vì mục đích này thì em nghĩ cũng k có gì sai). Rồi hom con em đi học bữa đầu tiên, buổi trưa em có gọi điện hỏi cô giáo bé có khóc nhiều k.Cô bảo dĩ nhiên là khóc rồi, đứa nào mới đầu chả thế, việc gì mẹ phải bận tâm. :cry:
Ở chỗ em, nếu có lựa chọn thì chỉ có 2 "con đường": đi học hay ở nhà. Không thể lựa chọ trường nào vì cả huyện chỉ có một trường ấy thôi.Mỗi xã đều có trường nhưng chỉ dành cho trẻ 5 tuổi, học 1 năm mẫu giáo trước khi vào lớp 1.
Bé đi học được 4 ngày, về nhà đêm nào ngủ cũng giật mình khóc mấy lần (con vốn ngủ ngoan, không khóc đêm bao giờ). Chiều nào mẹ đón con cũng bảo Cô đánh con, vì con ói (mặc dù em không hề hỏi). Con không chơi với bất cứ bạn nào trên lớp, con sợ bạn.
Em có trình bày với các cô về vấn đề của con em, nhưng k ai nghĩ con em có vấn đề gì hết. Vì bé biết nói, biết trả lời câu hỏi. Còn như bé không chơi với bạn là do tính cách của bé. Bé không biết nhai là do mẹ không tập.Điều khiến em buồn và lo lắng nhất là: trong 2 buổi ở trường và 4 bữa sáng em ở lại đút cho con ăn sáng, em thấy các bé khóc không được dỗ, bị bạn ăn hiếp không có ai can,có bé sắp ói bị cô vả liên tục vào miệng. Em chứng kiến một bé trai khi ba bé về là bé khóc thảm thiết, rồi bé ôm ba lô của bé vào ngồi trong phòng chứa đồ, ngồi một mình trong bóng tối. Một số bé nghịch ngợm cứ vào chọc, giành ba lô. Bé thì co rúm lại. Không phải con mình nhưng em quá xót xa.
Bé nhà em thì đi học mấy ngày thì "đổi tính đổi nết". Giờ em cũng không biết có cho bé đi học tiếp hay không.Giờ mà nhắc đến chuyện đi học là bé phản ứng dữ lắm. Bé bảo: đi học bạn đánh con đó. Không thể nói với bé là không có chuyện đó được. Vì thực tế là như vậy.Bé đi học cách đây 3 tháng nhưng bé vần còn nhớ rõ bạn nào đánh, bạn nào chọc, bạn nào xô.Em cũng không biết giải thích và dỗ dành con như thế nào.
mehailam
 
Bài viết: 68
Ngày tham gia: T.Ba Tháng 10 04, 2011 8:13 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi Nguyá»…n Mỹ » CN Tháng 10 21, 2012 9:13 am

KHiếp, trường của con sao nghe thấy "phát xít" vậy? Kiểu "độc quyền" nên PH k có sự lựa chọn nó vậy!

Nếu có sự lựa chọn tốt hơn, hay có người ở nhà có thể chơi cùng con, mình chọn cách...cho con ở nhà và MẸ GIÁO.
Nguyễn Mỹ
 
Bài viết: 482
Ngày tham gia: T.Sáu Tháng 5 06, 2011 8:46 am

Re: Bé Hải Lâm,sinh ngày 19/04/2010, chậm phát triển.

Gửi bàigửi bởi phi » CN Tháng 10 21, 2012 12:41 pm

Cô bảo: Em muốn cho con học thì cứ để nó ở lại đó, em đi về đi. Còn không học thì thôi.


Tôi không biết con bạn học trường nào nhưng để mình cho biết ý kiến đứng về phia cả phụ huynh và nhà trường nhé:

1) Từ phía phụ huynh, tôi nghĩ phụ huynh nên tìm hiểu "chiều sâu" của trường như đã chia sẻ ở trên. Chiều sâu là giáo trình, bài học, thời khóa biểu học ...
2) Từ phía giáo viên, có mặt phụ huynh tại lớp có thể cản trở việc giáo viên dạy các em. Các em hoặc có hành vi do thây mẹ đứng đo, hoặc các em khác có hành vi do thấy người lại vào lớp học, nhất là các em TK đang trưởng thành.
3) Từ phía nhà trường, họ cần giới hạn số phụ huynh vào lớp và vào thường xuyên như thế nào.

Vì vậy khi trường chỗ bé của bạn học không hài lòng khi chị vào lớp, hẳn họ có lý do của họ. Tôi nghĩ 2 bên nên trình bày và tìm giải pháp chung. Nếu sợ bé có hành vi, họ có thể cho phụ huynh ghé trường coi camera giờ bé học. Đó là cách bên trường Ban Mai họ đang làm.

Ở chỗ em, nếu có lựa chọn thì chỉ có 2 "con đường": đi học hay ở nhà. Không thể lựa chọ trường nào vì cả huyện chỉ có một trường ấy thôi.


Cả huyện chỉ có 1 trường nhưng cả nước thì có nhiều huyện. Bạn có khả năng và có nghĩ tới việc tới nơi khác tìm việc để có trường phù hợp cho con chưa?

Bé nhà em thì đi học mấy ngày thì "đổi tính đổi nết". Giờ em cũng không biết có cho bé đi học tiếp hay không.


Bé ở nhà có kỷ luật, có thời khóa biểu phải học như ở trường không? Có khi ở nhà sướng hơn ở trường, thích thì làm, mà không thích thì quậy, cho nên đi học dĩ nhiên bé stress. Nhưng đó là cái stress cần phải có, chẳng lẽ bạn cho bé ở nhà cả đời hay sao? Không có môi trường học tại nhà nào thay thế được môi trường học đường, xã hội đâu.

em thấy các bé ... bị bạn ăn hiếp không có ai can,có bé sắp ói bị cô vả liên tục vào miệng.


Vậy bạn nghĩ bạn sẽ làm gì? Nếu đúng vậy thì cái stress của bé nhà bạn, cái đổi tính nết có thể là do sợ hãi gây ra rồi.

Giờ em cũng không biết có cho bé đi học tiếp hay không.


Nếu tôi là bạn thì tôi tạm cho bé nghỉ và sẽ tới nói chuyện với nhà trường.
Phi
Special Ed.
Hình đại diện của thành viên
phi
 
Bài viết: 5627
Ngày tham gia: CN Tháng 2 08, 2009 10:23 am

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Giới thiệu Thành viên: bé được chữa trị thế nào...

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.75 khách.

cron