Tối nay con đi dạo chợ đêm với mẹ, cô giáo và em Bubu. Đến quán ăn, con ngồi ăn ngoan lắm, chẳng cần dùng "bảo bối" Ipad gì cả. Thỉnh thoảng con chán, đi lại cầu thang xuống tầng dưới nhìn ngó 1 chút, me gọi thì lại chạy len.
Đi chợ đêm đông người, con cũng chen nhau ma đi. Đến chỗ bán phụ kiện điện thoại, con vào xem rất lâu. Mẹ và cô giả vờ trốn con, lát sau con quay lại không thấy va vội đi tìm ngay.cô bày con không tìm thấy mẹ thì đi báo chú cảnh sát. Con lại chỗ chú hỏi chú có thấy mẹ đâu không? Làm chú cảnh sát tưởng con lạc mẹ thiệt, tính lấy giấy bút ra ghi thông tin

Ngôn ngữ chủ động của con rất to, nhưng ngôn ngữ bị động lại rất nhỏ. Khi được hướng dẫn phải nói như thế nào thì con thường nói nhỏ lắm. Tối nay khi cô giả vờ lạc con, em bảo con hét to lên để tìm cô. Thế là con hét rất to : cô H. ơi! làm ai cũng chú ý. Hihi....
Đến chỗ bán các mô hình xếp bằng giấy, con lựa hình tháp Big Ben, bảo me mua cho. Mua xong, con bảo : về nhà thôi, ve ráp hình đi. Em hỏi về nhà nào? Con đọc đúng địa chỉ nhà, chẳng biết ai dạy con, chắc con tự để ý.
Chị Tường Anh và anh Phi ơi, có thể chỉ giúp em cách gì để con nói chuyện to hơn được không ah? Khi chơi với người khác, cần giành đồ chơi, con la rất to, hoăc khi Bubu làm gì con không thích, con cũng la to : em Bubu ơi, đừng làm nữa, anh không thích. Nhưng khi bảo con nói theo em, con lại nói nhỏ lắm. Cũng như khi giao tiếp mắt, nếu con chủ động sẽ nhìn rất lâu, nhưng khi được yêu cầu con lại nhìn thoáng qua thôi. Dạo này giao tiếp mắt con tốt hơn rồi.